
CHƯƠNG 0543: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 25
CHƯƠNG 0543: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 25
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Ngươi nói lời vô ích thật nhiều." Tư Căng xoay người, mượn tay áo rộng che lấp, khẽ hôn gò má y một cái: "Mau nói."
Bắc Đường Lâm Uyên toe toét, từ trong tay áo lấy ra một bình ngọc trắng cỡ lòng bàn tay.
Từ bên trong đổ ra một viên thuốc, giải thích: "Đây là bí mật người giang hồ bức cung, loại đan dược này, chỉ cần ăn vào, thì sẽ cách mỗi một canh giờ, bụng giống như dao kéo, đau đớn khó nhịn."
"Hơn nữa, một đan dược chỉ đối ứng một viên thuốc giải, sau khi ép hắn ăn vào, bảo đảm hắn không dám phản bội."
Tư Căng cười cười, lén ôm lấy vạt áo của Bắc Đường Lâm Uyên: "Mấy người giang hồ, đều như thế..."
Lại tựa vào bên tai y nhẹ giọng nói: "Chọc yêu thích sao?"
"Đó cũng không phải." Bắc Đường Lâm Uyên ngạo kiều nói: "Chỉ có ta chọc ngươi yêu thích."
Cười cợt hai câu, liền nhét thuốc kia vào trong miệng sát thủ nhỏ kia.
Làm xong những thứ này, thời gian đã sắp đến buổi trưa.
Tư Căng ra cửa, đang cân nhắc bữa trưa ăn cái gì, thì nghe Tiểu Yêu trong thức hải hét thảm một tiếng: [a a a! Đại nhân, ta phát hiện rồi bí mật!]
'Nói.'
[Tôn Triệu hắn hắn... Hắn chính là đại sư huynh kiếm phái Hoa Sơn, bây giờ lấy danh nghĩa đệ tử môn phái vô tội biến mất, trình lên Đại lý tự, bây giờ đến tìm ngài đòi người rồi!]
[sắp xếp của cốt truyện lúc đầu là...]
'Cốt truyện?' Tư Căng cắt đứt Tiểu Yêu, dùng thần thức trả lời: 'Cốt truyện gì?'
Tiểu Yêu: [...]
Hổ con gãi gãi đầu —— đúng ha, từ lúc đại nhân biết những nguyên chủ của vị diện xuyên nhanh này là những thiên thần qua không tốt đó, ngay cả kịch bản đều chẳng muốn xem rồi.
Trực tiếp xem lướt qua cốt truyện ban đầu với thiết lập nhân vật quan trọng của nó, tuyệt đối tinh chuẩn báo thù.
Đi kịch bản? Không tồn tại!
Tư Căng dùng thần lực búng đầu hổ con ngã, hỏi: 'Kiểm tra đo lường một chút Tôn Triệu bây giờ đến chỗ nào rồi?'
Tiểu Yêu gật đầu, móng vuốt nhỏ đáng yêu sợi râu mép lông của mình, học dáng vẻ của người xưa giả vờ thâm trầm mở miệng.
[Hộ bộ Thượng thư Tôn Triệu, hiện mười dặm bên ngoài phủ, đang ngồi xe ngựa đến đây, dự tính trong một khắc đồng hồ thì đến.]
Nói xong, chính mình cũng tự rối đến mức toàn thân khó chịu.
Lông hổ hơi hơi nổ.
'Tốt.' Tư Căng đánh giá tính toán thời gian một chút, vỗ vỗ Bắc Đường Lâm Uyên bên cạnh: "Ngươi đi nói cho Ninh Quyết, để cho hắn mang cuốn ghi sổ bị Hộ Bộ cắt xén quân phí những năm trước đây ra ngoài, bản vương tính toán sổ cái tổng hợp cùng với lão tặc kia."
Bắc Đường Lâm Uyên lĩnh mệnh rời đi, Tư Căng lại trở về gian phòng của mình.
Ở trên người làm một đạo thủ thuật che mắt, làm mình vết thương đầy người.
Rồi sau đó, lại đổi một thân áo choàng rộng lớn, dùng thần lực che giấu màu môi lúc đầu.
Để cho bản thân cả người, thoạt nhìn càng ngày càng yếu đuối.
Chống gậy, "khó khăn" đi đến phía sảnh chính.
...
Trong sảnh chính, Tôn Triệu sớm liền mang theo Đại lý tự Khanh chờ.
Từ một khắc đi vào Tứ vương phủ kia, sắc mặt vốn thì nghiêm trọng của Tôn Triệu liền càng ngày càng dữ tợn.
Ninh Tư Căng này, lừa nhi tử ông t đi dạo Nghênh Quân lâu, đưa Hoành nhi của ông ta vào Đại lý tự, bị một trăm hèo.
Hoành nhi của ông ta từ nhỏ nuông chiều từ bé, đâu chịu nổi tủi thân này.
Hắn không phải là biết đi đi Đại lý tự cáo trạng sao?
Ám vệ trong phủ hắn không phải là lợi hại, có thể bắt được sát thủ ông ta phái đi sao?
Được a!
Vậy ông ta hôm nay thì dùng danh nghĩa đệ tử phái Hoa Sơn vô tội bị bắt, đưa Ninh Tư Căng vào Đại lý tự!
Đại lý tự Khanh rất xa thấy Tư Căng, thì muốn đứng lên đón tiếp.
Chưa từng nghĩ, Vương gia bước đi khó khăn kia ở một khắc vượt qua ngưỡng cửa kia, cả thân thể nghiêng về phía trước, mắt nhìn thì muốn bổ nhào trên mặt đất.
Đại lý tự Khanh căng thẳng, vội vàng đưa tay đỡ lấy: "Vương gia cẩn thận."
Tư Căng tựa như là đau cực kỳ, hơi hơi thở hổn hển, trên trán đầy tầng mồ hôi mịn.
Còn không có đứng vững, thì cầm thật chặt tay Đại lý tự Khanh, vô cùng đau đớn nói: "Ngươi nhưng tính ra rồi, bản vương muốn kiện Tôn Triệu Hộ bộ Thượng thư, phái đệ tử phái Hoa Sơn cố ý ám sát!"
Tôn Triệu:???
Đại lý tự Khanh rõ ràng là ông ta tìm tới, Ninh Tư Căng đồ đê tiện này, vậy mà kẻ ác cáo trạng trước!
Thám tử đêm qua ông ta phái đi Tứ vương phủ thám thính nói, Ninh Tư Căng cũng không có bị thương sao?
Nguyên nhân chính là như vậy, ông ta mới có sức lực mang Đại lý tự Khanh qua đây, ý đồ giấu diếm sự thật, vu hãm Ninh Tư Căng.
Nhưng...
Người đêm qua rõ ràng hoàn hảo, làm sao bỗng nhiên, bị thương thành như vậy?!
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói:
Cập nhật hôm nay cuối cùng xong rồi, buồn thiu.
Cầu quà tặng nhỏ miễn phí các bảo bối, 555~
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro