Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0538: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 20

CHƯƠNG 0538: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 20

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE

Tiểu Yêu bị ngắt lời, lúc này mở miệng: [tốt đi!]

Thanh âm non nớt đáng yêu vừa ra, cảm thấy đau đớn trên người Tư Căng lập tức biến mất.

Còn lại, chỉ có dư vị ngây ngất.

Để cho người ta đặc biệt trầm mê.

Tư Căng hơi hơi nheo mắt, thoả mãn "Ừm" một tiếng.

Giống như mèo con lười biếng, nghe đến da đầu tê dại.

Thuận miệng khen một câu: Không tệ a, còn lợi hại hơn che đậy lần trước của La Sát.

[đó là đương nhiên, tập huấn không phải là đi không, Yêu Nhi nhất chán hại! ()]

Hổ con nắm móng thành quyền, giơ ngón tay cái lên cho mình.

Trên người nhẹ nhàng rồi, Tư Căng cũng nhiều chút vốn liếng không chút kiêng kỵ.

Tay từ cổ Bắc Đường Lâm Uyên chậm rãi vẽ xuống, tựa vào bên tai y nhẹ giọng mở miệng.

"Người trúng độc, ước chừng là thật sự không quá tốt, chẳng qua, tay..."

Sắc mặt Bắc Đường Lâm Uyên đỏ lên, mạnh mẽ chống người đến sát biên giới bể tắm nước nóng.

Lấy chiều cao cao hơn Tư Căng 5cm, mạnh mẽ ôm cậu ở trong lòng.

Cúi đầu khẽ hôn: "Căng Căng, ta yêu ngươi."

...

...

Một canh giờ sau, Tư Căng trầm thấp cười ra tiếng.

Vỗ vỗ bả vai Bắc Đường Lâm Uyên, đứng dậy, đi ra khỏi bể tắm nước nóng, trùm lý y rộng lên.

Bắc Đường Lâm Uyên lo lắng eo của Tư Căng, vội vàng đứng lên, bọc kỹ quần áo đi dìu cậu, cùng lúc điểm mấy huyệt đạo cho cậu, vì cậu khẽ ấn.

"Đừng chọc nữa, không muốn eo nữa à?"

"Không có, mệt lắm." Tư Căng tựa vào trong lòng người đàn ông, khẽ cọ cọ: "Hôm nay hưu mộc, không cần lên triều, ôm ta trở về đi, muốn ngủ một giấc thật tốt."

"Tốt." Bắc Đường Lâm Uyên ôm người lên, bước chân vững vàng.

Mượn tảng sáng yếu ớt, đặt Tư Căng vào trong chăn, lại lưu luyến không rời hôn một cái.

Người này, thật sự giống như một chùm ánh sáng.

Chỉ cần ôm chặt, sẽ có nhiệt độ.

Bắc Đường Lâm Uyên mặc quần áo ngồi ở đầu giường, chờ Tư Căng ngủ thiếp đi, mới xoay người rời khỏi, đi chỗ ám vệ báo danh.

Trong thức hải, Tiểu Yêu vừa thu dọn ổ mèo, vừa nghi hoặc giật giật lỗ tai.

[đại nhân, ngươi rõ ràng đã hết đau, tại sao còn để cho y ôm a? Không giống tính cách của ngài.]

'Y còn nhỏ, không có nhà, thì còn lại ta.' Tư Căng không có mở mắt, tựa như là mệt cực kỳ, vô ý thức thuận miệng nói câu: 'Có thể cưng chiều thì cưng chiều đi, hà tất tổn thương lòng tự ái của y chứ?'

Tiểu Yêu dừng động tác quét dọn lại, vươn móng vuốt nhỏ ngắn nâng mặt mình lên: [()]

[a ~ thật hâm mộ, thật muốn hồn xuyên tiểu thiên quân... A a a!]

[đại nhân, ngài tại sao đánh ta?]

[]

Tiểu Yêu tội nghiệp sờ đầu hổ bị tia chớp chém xù lông của mình.

Vội vàng chạy đến trước kính trang điểm, nước mắt tuôn rơi, vì mình vuốt lông.

Lại nghe Tư Căng nói: 'Hồn xuyên cái P, bản tôn mới không cho ngươi.'

...

Tư Căng ngủ an ổn, Ninh Tư Chấn cũng đã một ngày hai đêm không cách nào yên giấc.

Sau khi từ hoàng cung trở về, vết thương của hắn không ngừng rỉ máu, đau đến liên tục kêu rên, mắng thái y xem bệnh cũng hoài nghi đời người.

Thật vất vả ăn vào một chút cơm, thì bị một tiểu tư báo tin quấy rối, bỗng nhiên phun ra một ngụm canh.

Bắn tung tóe cả người tiểu nha hoàn đút cơm.

Tiểu nha hoàn thấy hắn sắc mặt trầm xuống, vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Ninh Tư Chấn liếc mắt nhìn không nhiều, chỉ trợn mắt nhìn về phía tiểu tư tới báo, cả giận nói: "Việc gì cần phải quấy rối bản vương dùng bữa? Chết đói bản vương mấy người thì hài lòng hả?"

Tiểu tư vội vàng quỳ xuống, run lẩy bẩy của mở miệng: "Vương... Vương gia, thám tử tới báo, Ninh Tư Căng đêm qua gọi ám vệ vào điện thị tẩm."

"Vào điện... Thị tẩm?" Ninh Tư Chấn suy nghĩ: "Ý tứ kia chính là, tứ hoàng đệ kia của ta, thật sự yêu thích đàn ông?"

"Vậy không phải dễ làm hơn nhiều sao?"

Đáy mắt Ninh Tư Chấn lòe ra ánh sáng tà ác.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro