Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0116: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 23

CHƯƠNG 0116: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 23


EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE

Tâm tình ông chủ nhà hát tan vỡ đến cực điểm rồi.

Dùng hết toàn lực đứng lên, giống chó điên vậy, đánh về phía phương hướng thiếu niên biến mất.

Thế nhưng, có thể nắm lấy chỉ là một đoàn không khí.

Thân thể của ông ta cũng bởi vì kích động bổ nhào này, không bị khống chế đụng phải tầng thủy tinh thật dầy phòng cách ly kia, phát ra một tiếng động mạnh "Ầm".

Không chỉ có đụng vỡ đầu, thân thể cồng kềnh, cũng theo đó trượt xuống trên mặt đất.

Giãy giụa ước chừng mười lăm phút.

Rốt cuộc ở hai tầng máu tươi và bệnh ma bị hành hạ, kết thúc sinh mệnh rồi.

Kết giới thu hồi, tiếng vang bên trong có thể truyền ra.

Rất nhanh, các y tá nam liền đẩy cửa mà vào, niêm phong thi thể của ông ta, mang tới nơi vắng vẻ tiêu điều không người đến.

Tiêu độc đốt cháy.

...

Về tới Thích phủ, Tư Căng thoả mãn thưởng thức chiến lợi phẩm của mình trong chốc lát.

Mới chậm rãi thu tờ giấy này lại, chuẩn bị ngày mai diễn xuất Tiên Lạc cung.

Thích Lâm Uyên hôm nay vừa lúc không việc, vì dỗ Tư Căng vui vẻ, liền tự chủ trương, đi ra ngoài giúp cậu mua quần áo.

Lúc này, vừa lúc chạy về.

Trong tay xách bao lớn bao nhỏ, hào hứng nhìn thiếu niên khẽ lật sách ở trên giường:

"Căng Căng, tôi mua cho em chừng mười bộ quần áo, mau đến xem xem có thích hay không."

Tư Căng tức khắc để sách xuống, ngây thơ lại ưu nhã nhận lấy túi.

Hào hứng tràn trề từ bên trong lấy ra một bộ trường sam màu thuần đen cắt may tinh xảo, hình thức ống dài từ trên xuống dưới.

Tư Căng:...

Không quan hệ, còn có chín túi khác.

Cậu lại đi gỡ cái thứ hai, lấy ra một bộ áo sơ mi trắng chuyên nghiệp quản lý bến tàu thường mặc.

"......"

Cậu không ôm hy vọng gì nữa mà gỡ quần áo khác ra.

Quả nhiên, mỗi một món đều tràn ngập phong cách cán bộ kỳ cựu.

Thời thượng nhất, còn là một bộ áo khoác màu xám tro đậm... Cùng loại tây trang.

Tư Căng: "........."

Quả nhiên, để cho Thích Lâm Uyên lựa quần áo, vẫn là làm khó đứa nhỏ rồi.

Tư Căng cũng không có tức khắc nói chuyện, mà là đứng ở đầu giường, nhịn bực dọc, gấp tốt từng cái từng cái quần áo, một lần nữa đặt trở về trong túi.

Quay đầu, mỉm cười:

"Đi, em đi chung với ngươi trả quần áo về."

Thích Lâm Uyên không rõ nguyên do, dựa vào thẩm mỹ trai thẳng ưu tú của mình, kiên quyết phản bác:

"Làm sao? Không hấp dẫn sao? Em không thích?"

Tư Căng suy nghĩ một chút trong chốc lát còn phải tiêu tiền của người ta, vì vậy thu nắm đấm về.

Nghiến răng nghiến lợi, một nhịn lại nhịn:

"Vui, vui vẻ."

Dứt lời, thì ném tất cả túi cho Thích Lâm Uyên:

"Mau mau đi ra lái xe!"

Thích Lâm Uyên ủy ủy khuất khuất ôm túi, đầu đầy dấu chấm hỏi ——

Thích tại sao còn muốn đổi?

Trai thẳng Thích đại không rõ, thế nhưng, y rõ ràng một điểm.

Vị này chính là tiểu tổ tông mình thật vất vả đoạt về, phải cung phụng thật tốt.

...

Hai người mua xong quần áo trở về, vừa lúc đi ngang qua Đào Hoa viên.

Tư Căng kiên trì muốn xuống xe.

Từ cửa sau nhà hát tiến vào, đi tới phòng tạp dịch mình lúc đầu ở ia.

Từ trong kẽ hở cửa sổ khẳng định Ngải Tiểu Tiền vẫn còn sống.

Lúc này mới yên tâm về tới trong xe.

Thích Lâm Uyên vừa khởi động xe, vừa không để ý hỏi:

"Căng Căng trọng tình trọng nghĩa như thế a, đều thành diễn viên được yêu thích, còn băn khoăn bạn cùng phòng trước đây của mình."

"Đúng vậy." Tư Căng cười cười vô hại:

"Hắn còn thiếu rồi tôi một cam kết."

Nhìn ý cười thuần lương của thiếu niên, Tiểu Yêu trong thức hải thiếu chút nữa hù dọa linh hồn nhỏ bé đi ra không còn sót gì.

Vội vã lục lọi ra một cây kẹo que, nâng chân chó nhỏ đáng yêu, run lẩy bẩy đưa ra ngoài:

[đại, đại nhân. Ngài đừng luôn cười như thế, tôi sợ hãi.]

"Được."

Tư Căng nhận lấy kẹo que, giả vờ là từ trong túi lục lọi ra.

Nhanh chóng ném giấy gói kẹo không phù hợp thời đại này, bỏ kẹo vào trong miệng khẽ ngậm.

Thích Lâm Uyên nhịn không được quay đầu nhìn nhiều mấy lần, nghĩ:

Mỹ nhân thế này, sợ là cũng chỉ có ở trong tranh mới có rồi, y thật sự may mắn.

...

Ngày thứ hai.

Buổi tối 7:45.

Mười lăm phút trước mở màn buổi hòa nhạc Tiên Lạc cung. Thư Y Điệp hợp xướng với Tư Căng còn không có đến.

Tựa như là cố ý kéo dài không đến.

Tất cả mọi người trước sau sân khấu, gấp đến độ sứt đầu mẻ trán.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro