
VOLUME 2 - VERSE 37
VOLUME 2 – VERSE 37
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Dys...... Weafer điện hạ!" Philly vô cùng giật mình nhìn người xuất hiện ở trước mặt, giống như thiên thần phủ xuống vậy. Mà ba người khác lại kinh ngạc hơn, lập tức bày ra tư thế chiến đấu.
"Các vị tìm ta có gì muốn làm sao?" Con ngươi xanh biếc của Dysseus khinh thường mà quét một chút, sau đó dịu dàng mà cho Philly một mỉm cười an tâm, "Ở trước khi các vị trả lời thì tốt nhất trước tiên bỏ cậu ta ra, ta không thích người của mình bị sinh vật bầu trời tiếp xúc thân mật như vậy."
Thiên sứ kèm hai bên Philly không có buông tay, trái lại nhận định đây là một con tin hữu dụng mà túm cậu ta vững vàng.
"Dysseus Weafer, " Thiên sứ dẫn đầu có lẽ là không có nghĩ đến sẽ nhanh như vậy thì gặp được người cầm đầu thứ hai của Ma giới, thanh âm có chút run rẩy rất nhỏ, "Mời ngươi đi Thiên giới một chuyến với bọn ta."
"Nếu như ta nói 'Không' thì sao?"
"Như vậy thì đừng trách bọn ta không khách khí!"
Vẻ mặt ba thiên sứ thoạt nhìn đã từ sắp khai chiến tiến vào trạng thái chiến đấu, bọn họ đoán được Dysseus sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, cho nên mới chọn địa điểm ở chỗ này —— Vatican nơi nơi tràn ngập thánh lực, cho dù hơi có khác biệt với thánh lực chân chính tới từ Thiên giới, nhưng ít ra có thể dùng để che dấu vết tích bọn họ vi phạm hiệp ước sử dụng sức mạnh ở nhân giới.
Thế nhưng bọn họ không biết là, điểm ấy tâm tư sớm đã bị Dysseus nhìn thấu, Dysseus vừa bắt đầu thì chờ bọn họ ra tay, lúc ánh sáng màu trắng nhũ từ trong tay bọn họ thả ra, một đạo sương mù màu đen lập tức bao vây lại, trái phải hai cổ lực lượng thần kỳ mà không có trung hoà, sương đen giống như lồng giam vậy vây quanh ánh sáng trắng ở trong đó.
"Như vậy chúng ta hướng về phía Thiên giới kháng nghị các ngươi vi phạm hiệp ước, thì không phải là chết không có đối chứng rồi."
"Ngươi..."
Dysseus không có trả lời, chỉ là lửng thững đi về phía trước đến trước mặt thiên sứ kèm hai bên Philly. Thiên sứ kia cắn răng không để cho mình lùi bước, nhưng ở lúc tiếp xúc hai mắt hiện lên màu vàng kia, phút chốc thất thần, lúc tỉnh táo lại con tin trong tay đã không thấy rồi.
"... Đứng lại!"
"Chẳng lẽ các vị thật sự cho rằng các ngươi có thể bắt Dysseus Govilla Weafer ta đi Thiên giới?" Dysseus rất nghe lời mà dừng bước lại, quay đầu lại, trên mặt tuấn mỹ mang mỉm cười lễ phép không chê vào đâu được, thế nhưng căn bản không chờ bọn họ trả lời, "Như vậy xin bảo trọng."
Bóng dáng kể cả Philly cùng nhau biến mất từ trong không khí, để lại mấy thiên sứ kia trực tiếp giậm chân. Bọn họ đương nhiên biết rõ không thể coi thường đại tướng quân Ma giới này, nhân viên ẩn núp ở nhân giới có mấy trăm người, bọn họ ba người chẳng qua là đến mang bé trai kia đi, ai biết sẽ để cho Dysseus dễ dàng mà cướp tiên cơ như thế! Sớm biết thì nên bao vây toàn bộ nhà thờ lại! Hiện tại không chỉ chuyện không có hoàn thành, trái lại để cho Dysseus bắt được nhược điểm, như vậy phát triển tiếp, kế hoạch của bọn họ...
Không, tuyệt đối không thể như vậy!
* * *
Philly trở về ký túc xá gọi điện thoại cho viện trưởng nói cho hắn không cần kêu người ta đến đón mình, sau đó mang theo hai cái rương bên người, đi theo Nolan tìm được Dysseus ở ngoài học viện.
"Chủ nhân."
"Hành lý của ngươi?" Dysseus liếc nhìn hai cái rương mộc mạc kia, chẳng qua Philly hình như hiểu lầm ý tứ của chủ nhân cậu ta.
"A, kỳ thực đều ném ở chỗ này cũng không quan hệ, đều đã không phải là đồ cần thiết rồi."
Dysseus nở nụ cười, "Không quan hệ, cho dù là kinh thánh, ngươi cũng có thể mang đi huyết giới, sau đó viết một bộ sách phê bình."
Hai người giống như người lữ hành bình thường vậy đi bộ một đoạn, sau đó lựa địa phương thích hợp phát động thuấn di. Philly còn không thích ứng loại cảm giác pháp thuật này, vừa tỉnh táo lại, người đã ở thôn quê xa lạ, không khí lạnh giá đến có chút thấu xương.
"Đi vào trong chính là lãnh địa Weafer ở huyết giới. Ta trước đó liên lạc qua Lăng, bọn họ hẳn là phái xe ngựa, như vậy ngươi có thể trước tiên tham quan chỗ ngươi sắp sinh hoạt một chút."
Thiếu niên mím môi, thận trọng mà gật đầu. Sau khi đi vào trong, cuộc sống mới của cậu ta thì phải bắt đầu rồi.
Xe ngựa thì dừng ở gần cửa vào, Lăng một chút không có chậm trễ, phái người quản lý của lâu đài Golden-Bat tới đón vị Thân vương trước và người hầu vẫn là nhân loại của y. Hai người ở trong xe ngựa ngồi vào chỗ của mình, phong cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu theo ngựa chạy băng băng mà biến hóa, nhưng thiếu niên thoạt nhìn có chút không yên lòng.
"Làm sao rồi?"
"Ta đang nghĩ, ta có phải mang tới phiền phức cho chủ nhân hay không."
"Hử?" Dysseus nhướng nhướng lông mày.
"Vốn muốn cho chủ nhân ở ngoài Vatican tìm ta, như vậy thì sẽ không bởi vì thánh lực mà khó chịu, thế nhưng kết quả vẫn là... Hơn nữa hiệp ước chủ nhân nhắc đến, thiên sứ không thể sử dụng sức mạnh ở nhân giới, ma vật cũng giống vậy không thể. Đều là bởi vì ta..."
Trên mặt Philly đều là áy náy, nhìn đến Dysseus không khỏi cười lên.
"Không cần để ý, những thánh lực đó có thể không đáng kể. Hơn nữa ta là huyết tộc, pháp thuật ban nãy cũng đều là pháp thuật của huyết tộc, các sinh vật bầu trời muốn truy cứu, ta hoàn toàn có thể thoát khỏi trách nhiệm."
"A, là thế này phải không?"
"Đúng vậy." Dysseus gật đầu, quay đầu đi nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Cảnh vật mấy trăm năm không thấy, nhưng mỗi khi đi qua một tòa lâu đài, tên và chủ nhân kia vẫn còn đều ký ức hãy còn mới mẻ. Ở lúc đi qua lâu đài Blood-ret Bat, sắp nhìn được lâu đài Golden-Bat, Dysseus nhớ tới một việc gì.
"Đúng rồi, vẫn luôn không hỏi ngươi. Tên Korn trước kia và Philly hiện tại, ta hẳn là dùng cái nào gọi ngươi?"
Thiếu niên sửng sốt một chút, ánh mắt của Dysseus cũng không phải là mang thăm dò hoặc dụng ý gì khác, chỉ là đơn thuần đang hỏi thăm ý kiến của cậu ta. Cấp cho người hầu quyền lựa chọn, Dysseus quá khứ chính là chủ nhân như vậy, cũng không cậy mạnh cướp đoạt không gian tự do của người hầu. Thiếu niên cảm thấy ký ức quá khứ lại có một ít rõ ràng lên, một ít ấm áp, để cho cậu ta lần lượt làm sâu sắc ký ức lòng trung thành kính ngưỡng với Dysseus, mỗi lần Dysseus nhìn cậu ta, dùng giọng dễ nghe gọi tên cậu ta, cậu ta đều hạnh phúc không thôi.
"... Korn, xin ngài vẫn là dùng tên này gọi ta. Ta vẫn luôn đều là Korn của ngài."
Xe ngựa dừng ở trước lâu đài Golden-Bat, trong này là lâu đài của Thân vương Weafer qua nhiều thế hệ, khí thế to lớn lại tinh xảo vô song, thì tính là ở Vatican lịch sử đã lâu trọ hồi lâu Korn cũng vẫn là không khỏi bị lâu đài xa xỉ hào hoa phú quý của huyết tộc cả kinh nói không ra lời.
Người quản lý Meyera mang hai người vào bên trong vườn hoa thuộc về lãnh địa tư nhân của Thân vương bên trong lâu đài, trong phòng sách Lăng và Augustine đang chờ. Tin tức Dysseus tới chơi không có tiết lộ ra ngoài, ngay cả trong tộc cũng chỉ có mấy người bên cạnh Lăng mới biết được mà thôi, bằng không thì lấy uy danh của Dysseus, sợ rằng bảy Thân vương đều phải tới lâu đài Golden-Bat mở họp.
Thoáng hàn huyên vài câu, chuyển vào đề tài chính. Chẳng qua Dysseus cũng không có nói mấy ngày này y ở nhân giới làm gì, chỉ là hời hợt mà sơ lược việc Korn bị coi như mồi nhử trước đó. Mà nhìn dáng vẻ của Thân vương Weafer đương nhiệm và công tước Kent bên cạnh cậu, cũng không có cực kỳ muốn biết tin tức có quan hệ chặt chẽ với huyết tộc này, giống như vô cùng có tự tin vô luận bọn họ đang náo loạn cái gì cũng có biện pháp giải quyết.
Thật không hỗ là đời sau của Dysseus chủ nhân, Korn cảm thán, đột nhiên nghe được đề tài chuyển đến trên người mình.
"Cho nên ta cần trở về Ma giới, Korn thì ở tại chỗ này do các con chiếu cố."
"Lấy dáng vẻ của nhân loại?" Lăng xác nhận.
"Đúng vậy. Tình hình bên ngoài không quá yên ổn, ta không cho là bây giờ là thời cơ tốt sơ ủng cậu ta." Dysseus liếc mắt nhìn cậu ta, "Ta sẽ ở sau khi Ma giới thái bình cho cậu ta tân sinh."
"Như vậy con phải cho cậu ta mang bảng 'Tùy ý đụng chạm tự gánh lấy hậu quả', bằng không thì sợ rằng sáng sớm ngày mai cậu ta thì bị người nào khác coi như đồ ăn ăn tươi rồi." Lăng lộ ra ý cười kinh dị hề hề, thậm chí cố ý lộ ra răng nanh. Korn kinh hãi, trả về cho một mỉm cười cứng ngắc.
"Cảm ơn chiếu cố tỉ mỉ của điện hạ."
"Hừm, cậu phải gọi ta là anh Lăng."
"... Dạ?"
"Nếu là em trai của Augustine nha, đương nhiên cũng là em trai của ta. Huống hồ cậu đích xác so với ta nhỏ hơn." Ác ma nhỏ thân thiết mà cười, Korn hình như có thể nhìn thấy một cái đuôi nhọn đong đưa ở phía sau cậu. Augustine bên cạnh cậu nhịn không được vỗ vỗ đầu cậu.
"Em làm sao không tính cậu ta sắp là đứa nhỏ của ông cố ngoại em? Hơn nữa cậu ta ở lúc mẹ em còn không có sinh ra chính là người hầu của cha rồi đi."
"Cậu ta và ông cố ngoại cũng không phải họ hàng thân thuộc trên ý nghĩa huyết thống nhân loại, cho nên đương nhiên hẳn là dựa theo quan hệ huyết tộc tới tính." Lăng xảo quyệt mà biện giải, "Ông cố ngoại, ngài yên tâm đi, con sẽ phụ trách chiếu cố tốt cậu ta. Phương diện giáo dục cũng không phải là vấn đề, dù sao Weafer chúng ta có thầy tốt giống như Roy vậy, chỉ nửa năm thì dạy con từ hoàn toàn không biết gì cả thành Thân vương rồi, nhất định không thành vấn đề, hì hì."
Augustine thở dài, xoa xoa trán, hắn thì hiểu rõ điện hạ nhỏ của hắn rảnh rỗi đến quá buồn chán, chỉ là không biết cậu dự định chỉnh là thiếu niên này hay là... Hơn phân nửa chỉ sợ là Roy đi.
"Nói chung, cha, ngài sẽ không phản đối ở lại cùng ăn tối đi." Augustine tổng kết phân trần.
Dysseus xem xem thời gian, thời gian cách bữa tối đích xác không xa, liền gật đầu.
"Như vậy thì để cho chúng ta ăn một bữa tối gia đình."
Dysseus nhấn mạnh một từ "gia đình*", bốn người trong phòng nhìn nhìn nhau, sau đó đều mỉm cười. Lần này không ai mang bất kỳ giả dối gì.
*tiếng anh = family
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Lăng và Aug bé nhỏ lại ra ngoài rồi, chương sau trở về Ma giới rồi
Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro