Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VOLUME 2 - VERSE 31

VOLUME 2 – VERSE 31

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Dysseus ở trong căn phòng lấy quan niệm của y tới nhìn mà nói rất nhỏ hẹp ngây người ba ngày. Chỗ y trước kia bị mang đi so với trong này rách nát gấp mấy lần, ở sau khi y thoáng làm áp lực, cuối cùng bị bố trí ổn thoả ở trong phòng rất tốt với thân phận của những linh mục đó tới nói.

Bốn phía phòng đều bày kết giới ánh sáng, Dysseus rất phản cảm với những thứ đó, không có gì tác dụng lớn lại thì giống như một đám ruồi cả ngày ở bên tai ong ong vỗ cánh chọc người chán ghét. Muốn phá hư chúng nó quả thực dễ như trở bàn tay, thế nhưng Dysseus an phận mà nhẫn nại chừng mấy ngày, một chút ý nghĩ muốn chạy trốn cũng không có. Y cho rằng những việc xảy ra này cũng không đơn thuần, bao gồm ở Ma giới và ở chỗ này. Có lẽ y có thể bắt một ít đầu mối quan trọng xâu cả sự kiện. Cho nên lúc Huyết Lang nguyên thủy màu xám tro cao to kia từ trong cửa sổ lầu ba nhảy vào, kinh ngạc của y một chút cũng không che giấu được.

"Lodge?"

"Dysseus đại nhân." Lodge run run vụn miểng thủy tinh trên người, sau đó chạy đến bên tường lấy từng cái thánh giá trên tường xuống.

Rất nhanh ngoài cửa phòng cũng truyền đến tiếng động, y nghe được thanh âm nghiêm túc và trang trọng của hai nữ tính, người có hơi thở cùng gia tộc đang đến gần.

"Ông cố ngoại." Lăng đi tới, tiếp đó là Augustine và ba nhân loại.

"Cha, ngài không có sao chứ."

"Đúng vậy, ta rất tốt." Giọng điệu của Dysseus vẫn là không có gì khác biệt với mọi khi, một chút cũng không có cảm giác của người gặp nạn được giải cứu ra.

"Ôi, cảnh tượng này dùng 'đống hỗn độn' để hình dung thật đúng là chuẩn xác, " Lăng nhìn vụn thủy tinh đầy đất và vết tích trên tường bị Lodge làm ra, "Người không biết còn tưởng rằng chúng ta vào phòng cướp bóc đấy chứ."

Lodge không cho là đúng mà liếc về chủ nhân đương nhiệm, đang muốn nâng móng vài bước tới gần về phía Dysseus, trên mặt đất đột nhiên hiện ra pháp thuật hư không của Lăng, vụn thủy tinh và mảnh vụn bể nát khác phút chốc biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi —— suýt nữa còn bao gồm móng vuốt của Lodge. Huyết Lang nguyên thủy cao ngạo gào to một tiếng, thế nhưng Lăng lấy đầu óc hư hỏng nổi danh tự nhiên mắt điếc tai ngơ, ngay cả Dysseus cũng chỉ là tính tượng trưng mà sờ sờ đầu của nó.

"Là Satan để cho các con tới?" Dysseus y nhìn lướt qua người tới để cho gian phòng trở nên càng thêm nhỏ hẹp, tổ hợp như vậy hiển nhiên không phải là lúc nghỉ dưỡng vô tình gặp được sau đó tình cờ phát hiện bản thân mình.

"Đúng vậy, ông cố ngoại." Lăng nhìn thoáng qua Augustine, khóe miệng nghịch ngợm mà cong lên, sau đó trên mặt của người kia lại xuất hiện vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi rất không phối hợp với bầu không khí gặp lại trước mắt, "Ở lúc Augustine mới vừa cởi quần áo của con ảo giác của chủ nhân Satan xuất hiện ở trên không, làm cho Augustine tiến lùi không được."

Lăng nhún vai nhún vai, Dysseus không khỏi bất đắc dĩ mà cười khổ.

"Chẳng qua đến tột cùng xảy ra rồi gì? Ngài vì cái gì lại ở chỗ này? Lúc Satan chủ nhân muốn con tới Vatican cứu ngài con và Augustine đều sợ hết hồn."

"Đây là chuyện xưa không ngắn." Dysseus chỉ không rõ ràng mà nói một câu, sau đó chuyển hướng hai vị phái nữ, "Cảm ơn hai vị đặc biệt đến đây."

"Không, đây là thất trách của bọn ta, ta sẽ trình với giáo hoàng bệ hạ xin hắn tăng cường quản lý với các linh mục, cũng trách phạt các linh mục làm ra hành động vô lễ với ngài. Thế nhưng bọn họ sợ rằng không biết thân phận chân thật của ngài, cho nên xin ngài hãy giơ cao đánh khẽ, ta thay bọn họ xin lỗi ngài." Nora áy náy mà cúi đầu.

"Không cần lo lắng như vậy, Nora tiểu thư. Tuy rằng đây không phải là ý định ban đầu của ta, nhưng ta thân là người vâng theo hắc ám tùy tiện tiến vào Vatican đích xác cũng hành động thỏa đáng." Lúc Dysseus nói như vậy liếc mắt về phía Philly vẫn luôn không có mở miệng chỉ là dùng ánh mắt tha thiết nhìn y, "Chẳng qua ta cho rằng ta vẫn là có một ít việc cần thiết nhắc nhở ngài."

"Mời nói."

"Nội bộ giáo đình hình như ở trong bóng tối tiến hành cái gì. Malena tiểu thư."

"Vâng?"

"Hiệp ước hai giới Thiên ma ngài hẳn là biết, nếu như ngài ngày nào đó tình cờ gặp phải sinh vật không thuộc về nhân giới, xin thay ta hướng về phía hắn chuyển đạt ý tứ này,"

Malena nhíu nhíu mày, sau đó yên lặng mà gật đầu, "Ta hiểu rõ rồi. Tin tưởng thần chúa cũng không chờ mong chiến tranh."

"Ta cũng cho là như vậy." Dysseus tính ngoại giao mà đồng ý, lúc câu cuối giọng điệu đột nhiên có chút biến hóa rất nhỏ, "Giống như tin tức đã truyền ra, chủ nhà trở về rồi."

"Dysseus điện hạ, trong này chúng ta sẽ theo tình hình mà xử lý, ngài và Lăng điện hạ có thể rời đi trước." Malena đề nghị.

"Không, ta còn có một số việc cần làm. Nếu như hai vị có thể vì ta ngăn cản người tới một tí, ta sẽ rất biết ơn."

"... Tốt, chẳng qua vẫn là xin ngài mau chóng, Vatican dù sao cũng là thánh địa giáo đình." Nora trả lời, sau đó đi về phía cửa với Malena. Bị hai người để lại Philly có chút mất tự nhiên.

"... Ta có thể ở lại sao?"

"Đương nhiên, ngươi hẳn là ở lại. Đây là việc có liên quan tới ngươi."

Dysseus đi tới bên cạnh bàn ăn trong phòng, thiếu niên còn mặc quần áo học sinh của thần học viện vội vàng chạy đến bên cạnh, ở trước khi Dysseus tự mình động thủ đã kéo cái ghế ra. Lăng và Augustine quái dị mà nhìn hành động của cậu ta, thì tính là thần học viện quy củ khắc nghiệt, yêu cầu đối nhân xử thế đều chân thành lễ phép, nhưng mà hẳn là sẽ không yêu cầu các học sinh cung kính như thế với sinh vật tới từ hắc ám giống như muốn sùng bái vậy đi.

"Cha, cậu ta đến tột cùng là?" Augustine cũng đi tới, ngồi xuống cùng với Lăng.

"Cậu ta là người hầu của ta." Dysseus tự thuật, mà nghe được câu này Augustine ngay lập tức nhíu mày.

"Bất mãn sao, Augustine?"

"... Không, chỉ là..." Trong đầu óc Augustine hiện ra là người hầu quá khứ của Dysseus, công tước Pluto, công tước Brandio, hai vị các hạ kia đều đã từng là nhân vật Augustine ngưỡng mộ nhất ngoài ngoại trừ Dysseus ra, vô luận sức mạnh, thủ đoạn, đầu óc đều là nổi tiếng. Thế nhưng thiếu niên nhỏ yếu trước mặt hắn hiện tại kia... "Cha, cậu ta là nhân loại."

"Thân thể của cậu ta phải, nhưng linh hồn của cậu ta cũng không phải." Dysseus dừng lại một chút, "Chúng ta có thể làm kiểm tra đơn giản. Philly, ngươi có thể đi đụng chiếc nhẫn trên ngón giữa của Lăng một cái."

"Dạ?" Philly sửng sốt một chút, Lăng và Augustine đã biết Dysseus muốn làm cái gì.

Lăng giơ tay lên, chiếc nhẫn hồn tinh trên ngón giữa lưu động ánh sáng âm u thần bí. Philly chần chờ một chút, dùng đầu ngón tay đụng chạm đá quý đen giữa nhẫn một chút, màu sắc đá quý tức khắc bắt đầu thay đổi, từ nửa trong suốt từ từ trở nên đục tối. Philly kinh ngạc mà dời đầu ngón tay đi, ngẩng đầu nhìn chủ nhân của chiếc nhẫn một chút, trên mặt của Lăng và Augustine đều có vẻ mặt ngoài ý muốn, lại quay đầu nhìn Dysseus, y hiển nhiên đã tiên đoán được kết quả như vậy rồi.

Trong phòng ba người đều bắt đầu chờ đợi giải đáp của y.

"Thân thể chẳng qua là thứ vật lý, sức mạnh trong đó đều do linh hồn đắp nặn. Cho nên vô luận biến thành dáng dấp gì, linh hồn từ Ma giới mà đến màu sắc lúc nào cũng đen nhánh."

"Ma giới? Như vậy nói cậu ta là ma vật?"

"Đúng vậy, cậu ta là người hầu lúc ta vừa tới Ma giới chọn, thế nhưng vì bảo vệ ta tạm thời mê man mà trả giá sinh mệnh." Dysseus nhìn Philly, trong đôi mắt như thủy tinh chảy ra ý hổ thẹn nhàn nhạt, thiếu niên lập tức được cưng chiều mà lo sợ.

"Không, Dysseus chủ nhân, xin ngài nhất định không cần để ý. Có thể vì ngài dâng ra sinh mệnh là vinh hạnh của ta, ta tuyệt đối sẽ không hận ngài, chỉ là tiếc nuối không cách nào lại ở bên cạnh ngài..." Thanh âm của Philly càng nói càng run rẩy, trong lòng như có cái gì đè ép vậy, cái loại tiếc nuối không ngừng này giống như thủy triều vậy, từng đợt mà chà xát nội tâm của cậu ta, giống như sinh ly tử biệt thì đang xảy ra vậy.

"Thế nhưng hiện tại ngươi lại ở bên cạnh ta." Khóe miệng Dysseus mang một chút mỉm cười, Philly lau khóe mắt ẩm ướt, dùng sức gật đầu.

"Ngài chuẩn bị mang cậu ta về Ma giới?" Augustine tiếp tục hỏi.

"Này phải nhìn sự lựa chọn của cậu ta, dù sao cậu ta sinh ra và lớn lên ở nhân giới."

"Nhưng cho dù linh hồn của cậu ta không phải là nhân loại, thân thể nhân loại của cậu ta vẫn không có bất kỳ sức mạnh nào không phải sao? Sinh vật như vậy ở thế giới hắc ám sức mạnh đứng đầu như thế nào tồn tại chứ?"

"Ta cân nhắc qua điểm ấy, Augustine. Cho nên nếu như cậu ta lần thứ hai lựa chọn trở thành người hầu của ta đi theo ta mà nói, ta sơ ủng cho cậu ta."

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Dysseus đi ra rồi... Cho nên các đại nhân không nên oán niệm

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro