
VOLUME 2 - VERSE 15
VOLUME 2 – VERSE 15
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Tình hình chiến sự rất nhanh tiến vào hồi cuối. Farwell mang cấp dưới nhảy vào hành cung sau đó tuy rằng vẫn là chịu đến chút trở ngại, hành cung nơi nơi phủ đầy kết giới khiến cho nó biến thành một tòa cứ điểm. Chẳng qua ba ngày sau, vật phẩm đại biểu thắng lợi được mang tới trước mặt Dysseus tựa hồ chỉ là đang xem cuộc chiến. Dysseus đúng hẹn giao con dấu của lãnh chúa lãnh địa cho Farwell, chẳng qua Latis lại là Farwell cùng với mấy ma vật khác cùng nhau giết chết, Dysseus cho rằng chỉ khen thưởng Farwell công lao lớn nhất cũng không công bằng, nhưng hiển nhiên cũng không thể cùng lúc phong tước nhiều quý tộc như vậy, cho nên cuối cùng thưởng ma vật như vậy một ít châu báu kim tệ; về phần Farwell, Dysseus ghi một công cho hắn, bởi vì y rất hài lòng vị tử tước không có vì ham muốn cá nhân của bản thân mình mà che giấu công lao của cấp dưới này.
Farwell lĩnh thưởng để cho một bộ phận cấp dưới trở về lãnh địa mình, còn dư lại dọn dẹp chiến trường cũng giúp đỡ hắn lý giải tình huống lãnh địa hắn mới thay mặt.
Dysseus cảm thấy chuyện không có đáng ngại, nhưng xuất phát từ phân phó Satan muốn y "từ từ giải quyết", y ngập ngừng có phải nên tiện đường đi lãnh địa gần đó nhìn xem hay không. Mở bản đồ Cyrus ra ở trên bàn, lãnh địa này đã cách sát biên giới hiện tại biết đến của Ma giới, lại đi qua không xa chính là Litzby một trong lãnh địa đông nhất của Ma giới.
Litzby... Dysseus đầu tiên nghĩ đến vị lãnh chúa Ilte kia, tiếp tục liền là ma vật mang mặt nạ ở trên buổi tiệc lần trước nhìn thấy. Nghĩ tầm mắt mạnh mẽ trào ra trong kẽ hở nhỏ hẹp từ mặt nạ kia, Dysseus không khỏi cong cong khóe miệng.
Có phải nên đi nhìn xem bá tước Ilte và cấp dưới mặt nạ của hắn đến tột cùng ở Litzby làm cái gì chứ hay không? Cần hối lộ Gregory, lôi kéo Đông đại tướng quân cẩn thận nhưng khó có thể đối phó đến bên cạnh, nói không chừng bọn họ thật sự đang làm cái việc làm người ta kinh ngạc gì. Là nên thì đi ngay bây giờ tìm ra bí mật của bọn họ, hay là nên lại nuôi dê mập chút chứ?
Dysseus không tính là rất nghiêm túc mà suy tính, loại tâm lý này có chút giống vừa nghĩ muốn một thứ niềm vui bất ngờ lớn, lại nghĩ sớm biết thứ chứa trong hộp quà. Nhưng rất nhanh, ở Vạn Ma điện xa xôi Satan thay y làm ra quyết định. Nolan trở về đưa báo cáo đã chừng mấy ngày chưa có trở về từ trong khe hở thời không chuẩn xác mà xuất hiện ở trước mặt Dysseus.
"Chủ nhân!"
"Nolan, " Dysseus rất bình tĩnh mà vươn cánh tay tới, để cho nó nhảy đến trên cổ tay mình, "Ta cho rằng ngươi thành bữa ăn khuya của Satan rồi."
Ác điểu màu đen run rẩy thân thể, ai oán mà kêu vài tiếng. Xem ra nó đích xác thiếu chút nữa trở thành bữa ăn khuya của Satan.
"Satan nói cái gì?" Dysseus dừng vui đùa lại, ngón tay thon dài vuốt ve lông chim yêu chiều.
"Satan chủ nhân muốn chủ nhân lập tức trở về Vạn Ma điện."
"... Ngài là nói 'lập tức'? Hiện tại?"
"Đúng vậy."
Dysseus giật giật lông mày, còn chưa kịp nói cái gì, Nolan lại tiếp tục.
"Satan chủ nhân nói nhớ chủ nhân."
"... Được đi, như vậy thì chuẩn bị đường về."
Dysseus gọi Farwell tới cuối cùng xác nhận tình huống một lần nữa, cùng lúc để cho người ta dùng pháp thuật bảo quản trái tim của Latis bưng tới cho Nolan làm bánh ngọt. Lúc kết thúc nói chuyện, dĩa bạc trước mặt Nolan cũng chỉ còn lại có một vũng máu tươi, nó giống như chủ nhân thân sĩ của nó vậy cúi đầu dùng khăn ăn bên dĩa bạc lau khô vết máu trên mỏ và móng vuốt, nhảy lên cánh tay Dysseus, lại nhảy lên vai y. Tuyến đường gần nhất trở về Vạn Ma điện đã do Nolan xác nhận qua, Dysseus triển khai pháp thuật, bắt đầu liên tục mà thuấn di.
* * *
Có lẽ là khác biệt trên kết cấu vật chất khác biệt Dysseus không cách nào giống như Nolan vậy từ trong khe hở thời không xuyên qua qua, chỉ có thể đi qua lối đi thời không giữa lãnh địa và lãnh địa. Lúc đến Vạn Ma điện bầu trời của Ma giới đã từ mặt trời chiều vàng đỏ biến thành ánh trăng màu trắng bạc, đại tướng quân từ cực đông Ma giới không có nghỉ ngơi mà trở về nhìn qua chỉ là giống như dạo bộ trở về, nhìn không ra một chút mệt nhọc.
"A, điện hạ." Thị vệ xa xa nhìn thấy cấp trên tóc vàng, cung kính hành lễ, sau đó vài bước tiến lên, "Bệ hạ mời điện hạ trực tiếp trở về tẩm điện."
Dysseus cực kỳ khẽ cau mày, sau đó gật đầu. Ngược lại không phải là bởi vì nội dung Satan phân phó, mà là y tiến vào chính điện mới không bao lâu, đã có ba ma vật hướng về phía y truyền đạt thông tin giống nhau. Lẽ nào Satan muốn làm cho người của cả Vạn Ma điện đều biết ngài là cỡ nào dục cầu bất mãn? Huống chi Dysseus cảm thấy mục đích của Satan hiển nhiên không chỉ có là nghĩ muốn y, còn có cái gì khác.
Qua hai phần ba hàng lang vô tận, đèn tường trên tường từ màu bạc liền vì màu vàng lên chính là phạm vi tẩm điện của chính là. Nơi này chỉ có ma vật được gọi đến, chút ít người hầu và người vô cùng cá biệt có đặc quyền mới có thể đi vào. Dysseus thay đổi dáng người thành dáng dấp thiếu niên, đẩy cánh cửa lộng lẫy ra.
"Satan, ta đã trở về."
Bên trong gian phòng gần như không có thấp thỏm nhớ mong, Satan đè nặng một thiếu niên, tư thế kia cách tiến vào thì chỉ kém Satan động thân.
"Trở về thật là đúng lúc, Del." Satan quay đầu, lại còn cố ý duy trì tư thế thân thể.
"Ngài để cho ta trở về trực tiếp tới phòng ngủ, chính là vì để cho ta nhìn một màn này?" Dysseus nâng mày thanh tú lên, đi vào về phía bên trong phòng vài bước, cánh cửa ở phía sau y tự động đóng lại.
"Làm sao, không hài lòng tiệc rượu hoan nghênh ta vì em chuẩn bị sao?" Satan giơ một chân của thiếu niên dưới thân lên, môi khẽ vuốt.
"Ngài không phải là mỗi ngày đều..." Lời nói Dysseus mang oán giận không chút nghĩ ngợi rời khỏi cổ họng, nhưng mới mở đầu, y rốt cuộc ý thức được không đúng chỗ nào. Hơi thở thiếu niên trên giường thay vì nói là đặc biệt, không bằng nói là căn bản không thuộc về Ma giới, giống với bản thân mình, thậm chí ngay cả gia tộc cũng...
Ánh mắt thuận theo chân nhỏ được Satan nắm ở trong tay hướng về phía trước, thiếu niên quả nhiên không có sừng, mà gương mặt đó...
"... Lăng?!"
"Rốt cuộc phát hiện sao, Del đáng yêu của ta."
Dysseus có trong nháy mắt như vậy mắt ngay lập tức trợn to, cho tới nay chỉ là thông qua ảo giác nhìn thấy con cháu của mình, hiện tại thì rõ ràng mà ở trước mặt. Thế nhưng thứ kích động, hoài niệm, tình thân các loại lại không có nổi lên, sợ rằng bất luận kẻ nào ở dưới loại tình cảnh này gặp nhau với người thân đều không có những tình cảm nhi nữ tình trường đó —— hai tay Lăng bị cột vào đầu giường, trên cổ tay lưu lại dấu đỏ sau khi giãy dụa, trong ánh mắt màu đen cũng tràn đầy nước mắt, một bộ dáng vẻ đang muốn bị chủ nhân cậu □.
"Ngài không phải là đáp ứng ta sẽ không chạm vào thằng bé sao?" Dysseus cảm thấy cái gì vui sướng, kinh ngạc mất ráo, đều biến thành một tiếng thở dài lớn.
"Ta đích xác không có chạm nó, chẳng qua ta thiếu chút nữa thì khống chế không được, lẽ nào người nhà bọn em đều lớn lên mê người như thế?" Satan rốt cuộc thả Lăng ra, tà ác mà nhìn nhìn cậu, sau đó thì ném tất cả này đến sau đầu vươn tay về phía Dysseus.
"Qua đây, để cho ta xem một chút những phản tặc đó có đả thương Del của ta hay không."
Dysseus lần thứ hai thở dài, cởi áo khoác xuống, vâng lời mà ngồi đến □ trong lòng Satan. Satan giống như đang đối đãi một kiện tác phẩm nghệ thuật vậy cởi từng món quần áo một trên người y ra, ngay cả đồ lót tầng dưới chót nhất cũng không buông tha, rất nhanh đại tướng quân uy nghiêm thì biến thành thú cưng nhỏ mặc cho người xâm lược.
"Ngài biết rõ mấy ma vật kia tùy tiện phái một hạ tướng quân là có thể giải quyết, cố ý phái ta đi chống đỡ không phải là vì trêu cợt Lăng?"
Dysseus liếc mắt nhìn Lăng còn chưa trở lại bình thường trên giường một cái, nhưng Satan giống như không có nghe được oán trách của y, bá đạo mà nắm cằm y, hôn môi y, cùng lúc đùa bỡn chỗ mẫn cảm trước ngực y. Thân thể Dysseus rất nhanh thì bị động tác đói khát của Satan kích thích ra phản ứng, phải nói Dysseus mới là so với Satan thời gian cấm dục dài hơn, tuy nói chỉ cần y mở miệng, vô luận đến chỗ nào cũng sẽ có thú cưng cuồn cuộn không ngừng đưa tới cho y, nhưng y còn không có ý định sau khi sự việc xảy ra để cho ham muốn độc chiếm của Satan lăn qua lăn lại, cho nên trong lúc xuất chinh đại tướng quân điện hạ càng giống như những sinh vật thánh khiết bầu trời đó —— trừ bỏ vô tình tàn khốc của y ra.
Thở dốc của Satan càng thêm dồn dập, Dysseus cũng ném ra dáng dấp cao quý tỉnh táo hiểu rõ Ma giới. Hai người không coi ai ra gì mà tiến vào giai đoạn tính thực chất của 'chuyện tình', sau đó lại cuốn đến trên giường, Satan liên tiếp hai lần, để cho Dysseus cả người không có sức, gần như ngay cả thắt lưng cũng không nâng lên nổi.
"Vẫn là em tài giỏi, Del, những thứ vô dụng do đồ vô dụng tìm tới kia chỉ có tướng mạo còn có thể, làm mấy phút thì tắt hơi." Satan ôm thiếu niên cưng chiều đến trong lòng, "Vẫn là em có thể thỏa mãn ta, cho nên em phải phụ trách giúp ta giải quyết nhiều dục cầu bất mãn đè xuống nhiều ngày như vậy."
Dysseus đưa tay vỗ vỗ tóc lộn xộn, tích góp sức lực khẽ trợn mắt liếc mắt nhìn ngài, "Cũng không phải là ngài phái ta đến cái loại địa phương đó đi?"
"Này không phải là vì không cho Del của ta đau lòng sao? Em biết ta yêu thích thiếu niên đáng yêu xinh đẹp, yêu thích bắt nạt bọn họ làm bọn họ khóc. Chẳng qua ta cũng không có thật sự bắt nạt nó, tốt xấu gì thì nó cũng là đứa nhỏ em thương yêu."
Satan rốt cuộc ý thức được bên cạnh còn có người từ đầu tới đuôi đang liếc mắt quan sát, nhưng thiếu niên tóc đen này nhưng chỉ là một bộ dáng vẻ hoảng sợ, mê hoặc đến giống như dê nhỏ rơi vào mê cung.
"Làm sao? Ngay cả tổ tiên của ngươi cũng không nhớ rõ?" Satan búng tay cởi dây thừng trên người Lăng ra, thiếu niên ngồi dậy, xoa cổ tay sửng sốt vài giây, sau đó kinh ngạc bừng tỉnh hiểu ra.
"... Ông cố ngoại?!"
"Xem, không phải là nhớ tới cái gì sao? Cho nên Del của ta, ta cũng không trần trụi trêu đùa cháu trai, không, là chắt trai bảo bối của em."
Dysseus yếu ớt mà tựa vào trong lòng Satan, lấy tình hình ban nãy, Satan dùng thủ đoạn gì để cho Lăng khôi phục ký ức không cần nghĩ cũng biết. Rõ ràng chuyện như vậy chỉ cần Satan động ngón tay một chút là có thể giải quyết...
"Lăng mất trí nhớ ban đầu không phải là trách nhiệm của ngài sao?"
"Không, Del của ta, ta làm sao biết lúc hồn tinh và chủ nhân kết làm khế ước có thể sản sinh phản xung lực lớn như vậy? Dù sao mấy nghìn năm tới vẫn chưa có người nào giải ra đạo phong ấn thứ hai của nó dùng nguyên hình nó khôi phục, cho nên đây là chắt trai bảo bối của em vận may không tốt. Chẳng qua ngay cả vậy không phải là việc ta chịu trách nhiệm ta cũng phụ trách giải quyết không phải sao?"
Lời nói Satan ở kết thúc công việc lười biếng cất giọng, hai tay lại bắt đầu không an phận mà vuốt ve thân thể Dysseus. Dysseus không biết nên nói cái gì cho phải với Satan, nhìn bộ dáng của ngài hiển nhiên là vứt sạch trách nhiệm, tiếp theo chính là đánh đuổi người vướng bận bên cạnh. Nhưng Dysseus lại cảm thấy y hẳn là nói cái gì đó với Lăng trong chốc lát không cách nào tiếp thu sự thật, dù sao mặt đối mặt như vậy, đứa bé này là người thân quan trọng của y, từ một loại ý nghĩa nào đó nói, cậu sẽ sinh ra, sẽ từng trải đến nay cho đến tất cả đều là bởi vì bản thân mình.
... Chẳng qua đầu tiên hẳn là trước tiên thay đổi trạng thái thân thể trần truồng của y.
Tay trắng nõn mảnh khảnh trên không trung khẽ nắm, một bộ quần áo khoác lên bả vai Lăng.
"Nếu để cho Augustine nhìn thấy con trần trụi như vậy ở trước mặt hai người đàn ông, con thì có thể chịu đủ." Dysseus dừng một chút, "Không sai ta chính là ông cố ngoại của con, Thân vương Weafer một đời trước, chẳng qua bây giờ là đại tướng quân của Satan, cho nên đổi lại nguyên danh, gọi Dysseus Govilla."
"... Chính là, Augustine nói ngài... Nói ngài đã..." Lăng nắm chặt quần áo ở ngực, giọng điệu vẫn như cũ nghi thần nghi quỷ.
"Có cái gì phải kinh ngạc? Người ta nhìn trúng chết cũng chỉ có thể chết ở trong tay ta, làm sao có thể bị thọ mệnh buồn cười hạn chế? Cho dù sức mạnh đều truyền thừa cho ngươi, ta cũng có thể dễ dàng mà cho y sức mạnh lớn hơn nữa, kêu gọi y đến bên cạnh làm đại tướng quân của ta, cho y đặc quyền trực tiếp hô tên của ta, chỉ cần ta yêu thích."
Mắt vàng Satan híp một cái, bị nhìn chằm chằm Lăng giống như nhìn thấy giống mãnh thú chuẩn bị giày xéo con mồi vậy, không tự chủ được mà căng thẳng thân thể. Thấy cảnh này Dysseus không khỏi lại thở dài một hơi, nếu như y không tiến hành ngăn cản, chỉ sợ Satan sẽ càng chơi càng nghiện.
"Đừng lo lắng, Lăng, Satan còn sẽ không thật sự muốn con, ngài đã đáp ứng ta." Dysseus thoáng ngồi thẳng tư thế, một đạo tia sáng yếu ớt sau đó, khôi phục dáng vẻ ban đầu, "Bởi vì Satan yêu thích dáng vẻ lúc thiếu niên của ta, ta mới ở trước mặt ngài biến thành như vậy. Nhớ kỹ, Lăng, tuyệt đối không nên hiểu kính sợ thành sợ hãi rụt rè. Satan cưng chiều con, là bởi vì biểu hiện của con để cho ngài thỏa mãn, con đủ quả quyết khá lớn gan đủ nhẫn tâm, cho nên nghìn vạn lần đừng làm một người sợ hãi rụt rè. Ma giới không thể nhúng tay việc nhân giới, cho nên Satan cần một người đại diện trên mặt đất trung thành, nhưng cũng không phải là một búp bê chỉ biết nghe lời, con hiểu chưa?"
Lăng có chút chần chờ mà gật đầu, "Con sẽ nhớ, ông cố ngoại... Chính là, nếu nhận được cưng chiều của chủ nhân Satan, ngài vì cái gì không chọn lựa chọn trở về huyết giới chứ?"
Về huyết giới sao...
Dysseus quay đầu nhìn nhìn Satan, ở sau khi bắt được tín hiệu nào đó trong ánh mắt ngài, đột nhiên nhún vai một cái, trong ánh mắt màu xanh biếc hình như chảy qua một cổ gì đó ôn hòa.
"Về tới huyết giới phản bội ta kia, còn không bằng ở bên cạnh Satan làm tình nhân của ngài."
Đúng vậy, y sẽ không trở về nữa, có lẽ không chỉ có là bởi vì sáu tộc phản bội vu hãm y kia, mà là bởi vì y đều giao tất cả cho Satan.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Lăng trước khi đến Vạn Ma điện là dùng giải quyết Thân vương Bega Anna hôn mê bị triệu hoán đi qua, tỉnh lại không phải là còn rất nghiêm túc mà đàm luận cái vấn đề này với bé Aug sao
Ta kiểm tra đi, Satan phù hộ ta
Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~~~
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro