
Chương 2
Sau khi xem buổi biểu diễn ảo thuật của Lyney và Lynette là trời đã tối muộn. Người quản lý pháo đài và y tá trưởng đứng một lúc trước cửa viện ca kịch. Phía sau viện ca kịch là thang máy dưới nước dẫn tới pháo đài Meroipde.
"Lý do gì mà trước đây chúng ta chưa bao giờ muốn xem một buổi biểu diễn ảo thuật?" Wriothesley nói với y tá trưởng Sigewinne, nhưng thực sự là anh đang tự hỏi chính mình.
Câu trả lời trong lòng anh là vì anh đã sớm có được vision nên anh không nghĩ việc trở nên thần bí là lạ, nhưng hiện tại anh đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ đó do Lyney.
Sigewinne trả lời: "Là Melusine, tôi có thể nhìn ra một ít khuyết điểm, nên tôi cảm thấy nó khéo léo hơn. Hai người Lyney và Lynette thật tuyệt vời."
Lợi dụng trời đã tối, Wriothesley đưa Sigewinne đến thang máy và bảo cô quay lại dưới nước trước và nói rằng anh còn có việc phải làm.
Rõ ràng là đã khuya rồi, anh còn muốn làm gì nữa đây? Melusine hình người màu lam nghiêng đầu nhìn anh: "Được rồi, ngài công tước, đừng chậm trễ quá ."
Wriothesley đi vòng vào một cửa hàng tạp hóa chưa đóng cửa, ở trong tiệm chọn tới chọn lui vài viên kẹo trong cửa hàng, trong đầu anh đang làm kịch bản nào làm thế nào để đưa Lyney- người đã theo anh suốt chặng đường, chịu ra mặt một cách thú vị và kịch tính. Không ngờ, khi anh mở cửa cửa hàng tạp hóa sau khi thanh toán, anh đã nhìn thấy Lyney đã đợi anh ở bên ngoài.
Dưới ánh đèn đường, ảo thuật gia nổi tiếng vẫn mặc trang phục biểu diễn, vì sợ ảnh hưởng đến hành động nên áo choàng đã bị cởi bỏ, đôi vai trần hoàn toàn lộ ra. Lớp trang điểm trên sân khấu vẫn còn đọng lại trên gương mặt cậu, dưới ánh đèn vàng ấm áp, lớp phấn nhũ mịn lấp lánh, nhìn kỹ thì rất quyến rũ.
"Tôi không biết quản lý của Meropide lại cảm thấy hứng thú với ảo thuật.." Lyney tựa hồ đang tóm tắt hành vi ngồi ở hàng ghế đầu của Wriothesley trong buổi diễn hai ngày liên tiếp.
"Ồ, cậu có thể nói như vậy, cậu Lyney." Wriothesley hào phóng thừa nhận. Anh bước về phía Lyney và hơi cúi xuống để đến gần cậu: "Tôi không biết rằng anh Lyney lại có hứng thú với việc theo dõi những người cùng giới trong nửa đêm. Hãy kể cho tôi nghe về bạn đi. Năm nay bạn bao nhiêu tuổi?"
Lyney cho rằng Wriothesley đang chế nhạo rằng cậu còn là trẻ con nên cau mày không trả lời.
Vì vậy Wriothesley nhấn mạnh lần nữa: "Lyney-cậu bao nhiêu tuổi?" Câu hỏi này được đặt ra một cách thẳng thừng và thiếu ẩn ý.
Lyney cúi đầu rơi vào trầm mặc, vành mũ rộng vành màu đen che khuất biểu cảm, tại sao Wriothesley lại hỏi tuổi của cậu? Mặc dù Wriothesley đã giải cứu Freminet và chăm sóc Lynette nhưng cậu lại bị Wriothesley trêu chọc và toàn bộ quá trình này đã để lại một bóng ma lớn cho Lyney. Người này hoàn toàn không đáng tin cậy! Vì vậy, cậu đã suy đoán ý đồ của Wriothesley theo chiều hướng xấu nhất.
Sau một lúc-
"... Wriothesley, anh thật kinh tởm!"
Hả? Wriothesley không tin. Có phải anh ấy đã nói điều gì đó kinh tởm không? Wriothesley giả ngu: "Tôi hỏi cậu bao nhiêu tuổi, có vấn đề gì sao?"
Toàn thân Lyney căng thẳng, cậu tức giận nói: "Cấm! Anh! Đến gần! Lynette! Cút!"
Lần này Wriothesley im lặng. Lyney thực sự rất thông minh và nhanh chóng nhìn ra lý do tại sao anh bị chấp niệm với tuổi tác, mặc dù có một chút sai lệch.
"Trả lời tôi trước đi, Lyney." Wriothesley trở nên nghiêm túc.
Đáp lại anh là hai tiếng nổ, một đám khói đỏ nổ tung trước mặt anh, một ngọn lửa từ mũ mèo lóe lên và Lyney biến mất.
Anh nhìn xuống đôi bàn tay trống rỗng của mình, khá thật, ngay cả kẹo anh vừa mua cũng đã biến mất.
Để tìm được Lyney- ảo thuật gia vĩ đại của Fontaine kì thật dễ dàng, chỉ cần kiểm tra lịch biểu diễn của viện ca kịch Epiclese. Vốn ba tháng này vào hàng tuần cậu thường tổ chức một số buổi biểu diễn ảo thuật cố định tại viện ca kịch.
Wriothesley không còn cớ gì để đi xem lần nữa, màn ảo thuật chỉ tuyệt vời nhất khi xem lần đầu tiên, hơn nữa, nếu anh ta nhất quyết muốn đi lần nữa báo Chim Hơi Nước sẽ lại đưa anh lên tiêu đề. Anh ấy đã nghĩ ra tựa đề và nó có tên là "Sự lãng mạn của công tước pháo đài Meropide và sự hấp dẫn của nhà ảo thuật thành phố muôn nước."
Gần đây đã có một số vấn đề rắc rối ở pháo đài Meropide dưới nước. Ảo thuật gia vĩ đại Lyney, không, những tên Fatui bắt đầu điên cuồng đem các điệp viên mới ở Meropide và một số cuộc bạo loạn nhỏ đã nổ ra trong nhà tù. Wriothesley đã bận rộn với việc này trong vài tuần và số lượng trà mà anh ấy uống đã ngày càng tăng lên.
Y tá trưởng Sigewinne rất lo lắng cho sức khỏe của anh và đã nấu bữa trưa cho Wriothesley mỗi ngày.
Cô cũng lo lắng cho tâm lý của người quản lý pháo đài. Cô nhìn vào bàn làm việc cá nhân của anh, vài ba tập hồ sơ về Lyney đã đầy ắp, mặc dù anh thường che chúng bằng giấy trắng, cố gắng che giấu tên của các tập tài liệu kia.
Y tá trưởng Sigewinne từng hỏi tại sao Lyney lại bị điều tra. Công tước nghiêm túc trả lời: Bởi vì cậu ta là người của Fatui.
Sigewinne chỉ vào bức ảnh bị lộ: "Vậy tại sao anh lại in lại bức ảnh Lyney đang ở trong tù- lớn như vậy?" Sigewinne cũng làm động tác miêu tả kích thước trong không khí.
"Cô không hiểu đâu." Wriothesley nhét bức ảnh bị lộ vào túi tài liệu, nâng tách trà đã cạn lên nhấp một ngụm.
Lyney rất hài lòng vì không nhận được thông tin nào cho thấy Wriothesley đã ở trên mặt nước khoảng một tháng.
Cho đến ngày hôm nay.
Chiếc nơ trên mũ của Lyney đã bốc cháy trong buổi biểu diễn vừa kết thúc, cậu vào hậu trường để lấy một chiếc mũ biểu diễn dự phòng. Một cục giấy rơi ra từ trong mũ, mở ra thì bên trong có một viên kẹo và trên giấy viết chi chít những cái tên, cuối cùng là hình vẽ một khuôn mặt cười cong vẹo.
Công tước Meropide thực sự đã làm nhiệm vụ của mình, dọn sạch các điệp viên Fatui gài vào. Quả thực tận tụy với công việc.
Nghe thấy tiếng Lynette đến gần, Lyney nhanh chóng giấu viên kẹo vào găng tay. Cậu quay lại và mở tờ giấy ra một cách tự nhiên cho Lynette xem.
Lynette đếm số người trong danh sách và có vẻ như không phải tất cả đều có mặt ở đó.
"Đột nhập vào pháo đài Meropide cũng không phải là hoàn toàn thất bại." Nói xong, cô chớp chớp mắt, "Anh! Anh có bí mật à."
Lyney thành thật lấy chiếc kẹo ra khỏi găng tay và đặt nó vào tay. Lynette nhìn viên kẹo hỏi: "Công tước định làm gì? Tại sao lại đưa kẹo?"
"Anh ta là một tên biến thái."
---
Wriothesley không sợ vào tù, Wriothesley sợ người quản lý Meropide không phải ảnh thôi 🐧
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro