Chap 8
Sau sự bắt gặp vào buổi tối định mệnh tại Sông Hàn, Choi YoungJae bị BamBam và Yu Gyeom hỏi cung suốt 2 tiếng đồng hồ. Nào là "2 người yêu nhau lúc nào?" "Tại sao cậu với hắn lại yêu nhau?" vân vân mây mây câu hỏi ập đến làm cho cậu bị choáng váng.
Cậu muốn nói ra sự thật lắm nhưng mà anh ta không cho. Nếu nói ra anh ta sẽ cho mình ngừng dạy đàn Hye Mi mất... thế là tiền tiêu coi như đi tong
"Thực sự xấu xa"
YoungJae đang chuẩn bị nhấc mông lên giường đi ngủ thì lại chợt có tiếng gõ cửa.
- Đù, giờ này ai còn đến nữa vậy ?? Hay lại là anh ta nhỉ ?
Bực bội bước ra mở cửa còn chưa kịp nhìn mặt mũi người ngoài cửa, cậu đã hét vào mặt người đó 1 tràng
- Này, anh bị thần kinh à ? Có biết mấy giờ rồi không hả ??
- Ô, anh xin lỗi YoungJae, vì làm phiền em lúc này..
Đứng hình 1 lúc, YoungJae cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn vào người đó một lần nào
- Jinyoung hyung ?
- Không sao đâu ? May quá em chưa đi ngủ, chúng ta nói chuyện 1 lúc được không ?
- Vâng, anh vào đi ạ
YoungJae mở cửa cho Jinyoung vào. Anh nhìn căn phòng một lúc rồi ngồi xuống. Cậu chạy vào định rót nước Jinyoung nói không khát.
- Anh cũng chỉ định nói nhanh thôi. Em với Jaebum yêu nhau thật không ?
- Thật ? Ý anh là sao ạ ?
YoungJae lúc đầu không hiểu lắm, mặt cậu hơi ngơ ra một chút.
- Là có dành tình cảm thật cho nhau không ?
Thực sự Jinyoung rất nghiêm túc trong cuộc trò chuyện này, điều đó làm cậu hơi lúng túng bởi vì không biết trả lời như thế nào cho phù hợp
- Dạ.... chuyện này, tại sao anh lại hỏi em như vậy ạ ?
- Cứ trả lời anh được không ?
Ngẫm nghĩ một chút, cậu nghĩ tới lời anh bảo là phải diễn cho thật nên đã gật đầu. Jinyoung cũng chỉ nhếch mép cười một cái
- Quả thật, YoungJae à, anh khuyên em không nên yêu anh ta quá sâu đậm, không là em sẽ hối hận đấy
Nghe câu nói đó, YoungJae ngạc nhiên, tự dưng lòng có hơi khó chịu một chút
"Gì đây ? Chia tay người ta xong tới đây nói xấu à??"
Cậu im lặng một lúc rồi trưng biểu cảm không quan tâm với Jinyoung và nói
- Jinyoung hyung, cảm ơn vì câu nói của anh, hiện tại cũng muộn rồi, em cần đi ngủ, anh cũng không nên nói những lời như thế đối với người không liên quan tới anh nữa
Jinyoung cũng im bặt không nói gì, đứng dậy rồi đi về còn cậu sau đó thì ngồi thở dốc vì bị hồi hộp.
Bản thân cậu còn không nghĩ rằng sẽ nói được những câu như vậy
Điều YoungJae thắc mắc rằng tại sao Jinyoung lại nói điều đó với cậu...?
.
.
Vì dư âm chuyến đi dã ngoại nên nhà trường đã cho học sinh nghỉ ngơi thêm, lại một buổi sáng rảnh rỗi, bởi tới tận chiều cậu mới phải tới nhà Jaebum dạy Hye Mi đàn, thế nên YoungJae quyết định sẽ tự thưởng ngủ thêm đến chiều. Quả là một ý tưởng xuất sắc.
Ai ngờ chưa ngủ thêm được chút nào, cậu nghe thấy tiếng gõ cửa ầm ầm.
- Yahhh, Choi YoungJae dậy mauuu
"Ôi trời đất, lại là BamBam... kệ đi, im lặng là cậu ấy sẽ bỏ cuộc"
RẦM RẦM
- Choi YoungJaee, YoungJaeee, YoungJae ahh
"Có cả Kim YuGyeom nữa..."
- Này nhá, đừng có giả vở im lặng, bọn này biết cậu nghe thấy rồi đấy
Và 2 con người vẫn tiếp tục công cuộc phá cửa nhà YoungJae làm cậu phải phi vội ra không là cái cửa hỏng mất.
- Phá nhà à ?? Các cậu muốn gì ?
- Đơn giản mà, bọn này muốn đi ăn, cũng gần 12 giờ trưa rồi đó
- Ăn ?? Ăn gì, tớ không đói, tớ muốn đi ngủ
- Này, vớ vẩn linh tinh, thay đồ nhanh lên, bọn này không cho cậu nằm xuống giường nữa đâu.
Và đương nhiên 1 người không thể chống lại 2 người được, YoungJae phải thay quần áo, đánh răng rửa mặt rồi bị bọn kia lôi đi.
Đến 1 quán thịt nướng, cả bọn gọi 3 xuất ăn bét nhè, trong lúc cậu đang ngồi ăn ngon lành thì bỗng nhiên 2 thằng bạn của cậu trở nên nghiêm túc
- Này YoungJae, tình cảm của cậu đối với Jaebum hyung như thế nào ?
Giật mình tí đánh rơi đôi đũa, YoungJae bị ngạc nhiên vì câu hỏi này cậu được hỏi quá nhiều. Định bụng không trả lời nhưng BamBam và Yugyeom vẫn trông đợi câu trả lời nên cậu đành trả lời cho qua
- Cũng có một chút yêu... nhưng tại sao 2 cậu lại nghiêm túc thế ?
- Muốn tốt cho cậu cả thôi YoungJae, Jaebum hyung sẽ không đối xử tốt với cậu đâu... anh ý vẫn yêu Jinyoung hyung lắm, cậu không biết mình đang bị lợi dụng à ?
YoungJae im lặng, cậu biết chứ, biết rất rõ là đằng khác, chỉ là không muốn nói mà thôi. Mà cũng đâu có gì phải quan tâm tới việc anh ta lợi dụng hay không, cậu chỉ cần được đi làm là tốt rồi.
- Mình hiểu mà... ăn tiếp thôii cháy thịt
.
.
.
Sau bữa ăn, cả 3 ra ngồi quán net tới lúc YoungJae đi làm, cậu bắt xe bus tới nhà của Jaebum. Sao hôm nay nhìn khu vườn trang trí như có sinh nhật ai vậy, lại còn có 1 bàn tiệc nữa.
HyeMi thấy cậu liền chạy ra ôm chầm
- YoungJaee hyungg, nhớ anh quá nè, mau vào học thôii còn ăn tiệc nữa.
- Hả, hôm nayy sinh nhật em hả Hye Mi, anh không mang quà mất rồi...
- Khôngg phải, tiệc sinh nhật anh hai em đó
"Sinh nhật Im Jaebum ?"
Lúc đó, Jaebum từ cầu thang đi xuống, cậu liền ngước lên nhìn anh. Bỗng dưng thấy hôm nay Jaebum đẹp lạ thường, bởi anh vừa ngủ dậy nên không vuốt tóc. Trông anh như một con mèo vậy.
Chưa kịp nói gì, Hye Mi đã kéo cậu vào phòng học rồi.
Sau giờ học thì cậu lại bị Hye Mi kéo ra vườn bắt ngồi xuống bàn tiệc. Ở đó có cả Im phu nhân và quản gia, nhưng lại không thấy Jaebum đâu.
Trên bàn có 1 chiếc bánh sinh nhật thật đẹp, thắp rất nhiều nến khiến cho khung cảnh thêm lung linh. Và người cần xuất hiện cũng đã thấy, Jaebum từ trong nhà bước ra, tiến tới gần bàn tiệc nhưng anh không ngồi vào
- Mẹ, con đã bảo không cần phải tổ chức bao nhiêu lần rồi ?? Con không cần tiệc sinh nhật
- Jaebum à, năm trước đã không làm rồi mà con...
- NĂM TRƯỚC ĐÃ KHÔNG LÀM THÌ NĂM NAY CŨNG ĐỪNG LÀM, TẠI SAO MẸ CỨ BÀY VẼ THẾ ??
Anh quát lên làm mọi người đều giật mình
- Jaebum hyung... anh đừng to tiếng mà
Hye Mi hơi sợ, mắt cô bé cũng đã rơm rớm, YoungJae liền chạy tới ôm cô bé vào lòng. Lúc đó Jaebum liền bỏ đi ra phía cổng. Im phu nhân cũng đã khóc, xong bà nói rằng
- Thực ra ngày mai mới là sinh nhật nó, nhưng năm trước vào đúng sinh nhật, bố nó đã bị tai nạn rồi mất... thế nên là bác mới chuyển sang tổ chức sớm 1 ngày, thế mà nó vẫn không chịu...
YoungJae hiểu ra được lí do, cậu thông cảm cho anh vì điều đó vì anh cũng không hề muốn vậy. Ngồi ăn một lúc, YoungJae đứng dậy dọn dẹp cùng nhưng quản gia ngăn lại, khiến cậu thấy hơi áy náy. Chơi với Hye Mi xong cậu đi bộ ra bến xe buss để về nhà.
Suy ngẫm mãi cậu thấy Jaebum thật sự đáng thương, ngồi trên xe buss cậu nhận được cuộc gọi từ anh, nhưng lại là người khác gọi tới nói là anh say vì uống quá nhiều nên ngất ra đây, thấy danh bạ cuộc gọi gần đây gọi cho cậu nên gọi cậu tới. Thế là YoungJae lại phải xuống xe bus bắt taxi tới chỗ Jaebum. Vào trong cậu đã nhìn thấy anh ngay rồi, cái người đang nằm gục trên bàn. YoungJae tiến tới, kéo tay anh dậy khoác lên người mình
- Này Im Jaebum, anh uống quá nhiều rồi đấy, tôi Choi YoungJae sẽ đưa anh về nhà
Jaebum trong cơn say vẫn nghe được loáng thoáng, liền ngẩng lên nhìn cậu
- YoungJae ư?? Cậu là tên đần đấy à ?
"Ơ cái đệt.... nào YoungJae... bình tĩnh, nhịn nào"
- Đúng, tôi Choi YoungJae đây, giờ anh bớt nói lại đi
- Thả ra tôi tự đi được
Jaebum gạt tay cậu ra rồi ngã chúi về phía trước, làm cậu lại phải chạy ra đỡ dậy
Trong lúc cậu chuẩn bị đỡ anh dậy, thì Jaebum liền kéo đầu cậu xuống hôn một cái khiến cậu giật mình đứng dậy, lấy tay chà sát đôi môi
- Anh nhớ em lắm....
"Nhớ??"
-....Park Jinyoung
End chap 8
Xin chào các bạn :) Bao lâu mình không đả đụng rồi huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro