Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6

- Có gián, Choi YoungJaeee, nhà cậu có gián kìa
Jaebum nhảy một phát lên mặt bàn rồi gào. Đàn ông con trai vừa đi chăm sóc cho người ta ốm, hiện đang nhảy lên bàn chỉ vì 1 con gián...

YoungJae thấy vậy liền chạy ra, cậu thấy con gián đang bò loanh quanh sàn nhà liền cầm dép rình rồi đập bốp một phát. Chết tươi.

- Anh xuống khỏi bàn được rồi đấy...

- À ừ tôi xin lỗi
Jaebum vừa gãi đầu vừa bước xuống bàn, không dám ngẩng đầu lên nhìn mặt cậu vì quá xấu hổ. Còn cậu thì nhìn anh rồi cười ha hả, lại còn vỗ đồm độp vào vai người ta nữa.

- Không thể nào tin được anh lại sợ gián đấy

Jaebum không nói gì, nghiêm mặt nhìn cậu làm cho YoungJae im bặt

- Đó là do bất ngờ thôi... hiểu chưa ? Tin tôi xé xác cậu ra không ?

- Ơ hay, tôi nấu mì cho anh ăn đấy

- Không đói nữa, cậu tự xử lí nồi mì của cậu đi.

Nói rồi Jaebum cầm áo đi thẳng ra cửa đóng rầm 1 phát.
YoungJae nhìn theo bĩu môi xì 1 cái rồi tự xử lí nồi mì của mình. Ăn xong cậu nằm thẳng cẳng ngủ luôn một giấc.
Về phía Jaebum, vừa lái xe vừa vò tóc vì quá xấu hổ khi biểu hiện như thế trước mặt YoungJae.

Sáng hôm sau đến trường, cả 2 gặp nhau ở sân trường, YoungJae đưa túi đồ hôm qua mặc của Jaebum cho anh và nói cảm ơn. Còn về phía Jaebum thì nói thầm vào tai cậu

"Đừng có nói với ai về chuyện con gián nghe chưa ?"

YoungJae cũng chỉ biết nín cười rồi chạy theo Yugyeom và BamBam lên lớp. Ngồi trong giờ học, đầu óc cậu cứ chỉ nghĩ về chuyện hôm qua thế là cậu ăn ngay viên phấn của giáo viên trọn vẹn giữa mặt.

- Choi YoungJae lên bảng làm bài này nhanh lên.

"Ôi là toán... thôi xong rồi" :)
Thế là cậu cứ đứng cầm phấn 1 lúc trên bảng nhìn dòng công thức, chỉ cần ghi ra đáp án là bao nhiêu thôi nhưng cậu không tính được, mồ hôi mồ kê thì nhễ nhại, liếc ngang liếc dọc đã bị thầy nhắc. Lúc đó tự dưng Jaebum đi qua, thấy cậu đang đứng như tượng liền ra hiệu để cậu chú ý.

YoungJae quay ra thấy Jaebum ở ngoài, tay 2 giơ số 5 liền ghi vội lên bảng là 5 và chạy về chỗ.

Thầy giáo nhìn 1 lúc không nói gì, YoungJae tưởng mình đã làm đúng nên ngồi cười đắc ý nhưng không, cậu vừa ăn tiếp 1 viên phấn vào trán.

- Này Choi YoungJae, đáp án là 5,5 nghe rõ chưa ? Còn ngồi đó mà cười, chữa bài vào.

YoungJae lấy tay xoa trán rồi chỉ biết hậm hực cúi xuống chép bài
"Tên chết tiệt đấy"

Giờ ra chơi đi trên hành lang, cậu lại gặp hắn đi cùng Jackson. Còn cậu và BamBam, Yugyeom đi với nhau. 2 người kia lại chạy ra bám chặt lấy nhau rồi dắt tay nhau đi chỗ khác. Còn cậu đứng đó lườm anh 1 lúc

- Cảm ơn anh đã cố gắng giúp tôi làm bài nhưng cũng bị ăn phấn vào đầu. Đáp án của anh sai bét.

- Sai gì cơ
Jaebum cười cười

- Anh giơ 5 thì tôi ghi lên bảng là 5, nhưng đáp án sai bét luôn.

- Tôi giơ 2 tay, đó là 5,5 đấy

- Cái lí luận quần què đó ở đâu ra vậy ??
YoungJae nghe xong sửng sốt, không cãi lại nổi cái tên này. Jaebum định đứng trêu cậu tiếp thì chợt thấy Jinyoung và Mark đi tới liền quay người đi thẳng.

YoungJae cũng thấy họ. Yugyeom tiến tới nói với cậu là

- Dạo này Im Jaebum chú ý cậu nhỉ ?

- Nói linh tinh cái gì thế ?

Câu nói đó Jinyoung đã nghe thấy,và liền quay lại nhìn Yugyeom, rồi quay qua nhìn cậu 1 lúc rồi quay đi. YoungJae chỉ lại biết đứng như trời trồng. Ánh mắt của Jinyoung sao tự dưng lại hằn học nhìn cậu đến như vậy ?

Cuối giờ học, thầy giáo thông báo rằng cuối tuần nhà trường sẽ tổ chức cho toàn thể học sinh các khối đi dã ngoại 2 ngày 1 đêm khiến cho cả lớp xôn xao ồn ào.
YoungJae háo hức lắm, cậu chỉ muốn tới ngày đó thật nhanh thôi. Hôm nay đã là thứ 6 rồi, Chủ nhật là ngày xuất phát. Sáng hôm thứ 7 được nghỉ nên YoungJae đã rủ Yugyeom và BamBam đi mua đồ, chuẩn bị cho buổi dã ngoại.
Chỉ có Yugyeom là tới, còn BamBam lại đang đi theo Jackson... Thật đúng là tên bỏ bạn theo trai.

Đi vào siêu thị, cậu và Yugyeom bắt gặp Jinyoung và Mark cũng đi mua đồ. Cả 4 chạm mặt nhau, YoungJae và Yugyeom đang định cúi đầu chào thì Jinyoung liền đi thằng, tỏ vẻ như là không quen biết.

- Này YoungJae, cậu thấy anh ta trơ trẽn không, cứ làm như cao sang lắm vậy...

- Thôi kệ hyung ý đi
Nói rồi YoungJae đẩy xe đựng hàng đi tiếp chỉ muố mua nhanh nhanh rồi về, đỡ chạm mặt Jinyoung lần nữa.

- Yugyeom à, thử nói xem Jinyoung hyung tức giận mình việc gì vậy?

- Ai mà biết rõ được, có khi anh ta thấy Im Jaebum trêu cậu nhiều quá nên có vẻ khó chịu chăng ? Tâm lí mà

- Nhưng mà giữa tớ và Im Jaebum làm gì có gì đâu ? Nghe như thế oan uổng quá...

- Haizzz biết sao được, thôi mau tính tiền rồi về chuẩn bị, sáng mai đi sớm đó.

Yugyeom vừa nói vừa đặt mọi thứ lên quầy thanh toán, tiện nháy mắt với chị gái thu ngân xinh đẹp 1 cái làm cho người ta giảm giá 20% luôn. Cậu chỉ biết lắc đầu.

Đêm nằm ngủ, YoungJae cứ trằn trọc suy nghĩ mãi, háo hức vì chuyến đi là một phần, nhưng cậu nghĩ về 1 chuyện khác, đó là Im Jaebum.

Có những lúc nhìn anh ta, tim cậu lại đập thình thịch, không rõ tại sao lại như vậy. Cả đêm mãi tới 1g sáng cậu mới ngủ mà 5g đã phải dậy. Lết tới trường rồi lên xe, YoungJae tranh thủ ngủ thêm chút nữa và lúc tới nơi mới cảm thấy sảng khoái.

Các hoạt động của nhà trường tổ chức cho học sinh các khối đó là chơi cầu lông, thi dựng trại, bắt cá bằng tay,...

Lúc chơi bắt cá dưới suối, lớp của YoungJae ở ngay cạnh lớp Jaebum nên thỉnh thoảng cậu cứ liếc anh suốt.
Lúc đó có 1 con cá to bơi qua chỗ cậu làm cậu giật mình trượt chân cửa vào sỏi chảy máu và ngã ra đó, do định mệnh hay như nào thì sự việc được thu hết vào tầm mắt của Im Jaebum.

Anh liền chạy tới bế cậu đậy đưa lên bờ. Vết rách có vẻ không sâu nhưng ở dưới bàn chân thì chảy hơi nhiều máu nên là Jaebum đã cõng cậu tới chỗ y tế. Và lúc đó, cả Jinyoung cũng đã nhìn thấy việc đó

- Có con cá mà cũng giật mình
Jaebum nhìn YoungJae khinh khỉnh rồi nói. Cậu nhận ra ngữ điệu khinh khỉnh đó thì hơi cáu 1 chút, nhưng thôi không cãi lại vì dù sao anh ta cũng cõng mình tới đây để sơ cứu

- Thì giật mình thôi mà, dù sao cũng cảm ơn anh đã đưa tôi tới đây

- Có gì đâu, đang ở ngay gần thì tiện luôn. Thôi tôi đi trước đây.
Nói rồi Jaebum đứng dậy đi ra, YoungJae tự dưng cảm thấy hơi hứng một chút, cậu nằm trong trại y tế 1 lát rồi mới chịu ra vì cậu cũng chả thích trò bắt cá này cho lắm.

Đến tối thì mỗi lớp phải tự nấu cơm, nên các lớp đều mang dụng cụ nấu ăn theo. YoungJae phụ tránh việc bê nước tới để đong nấu cơm nhưng do chân đang đâu nên cậu vừa bê vừa tập tễnh, nước được bao nhiêu cứ rơi ra bấy nhiêu.
Lại là định mệnh cho ta gặp nhau, cậu lại gặp Im Jaebum đang chuẩn bị đi wc. Nhìn thấy cậu, anh nhếch mép cười 1 cái rồi nói

- Chân què như thế kia mà cậu vẫn còn bê đồ được cơ à, khoẻ ghê nhỉ ?

- Là do phân công thôi...
Tự dưng lúc đó Jinyoung đi tới nhìn 2 người 1 lúc bằng ánh mắt nghi hoặc

- 2 người yêu nhau à?
Đơ ra 1 lúc, YoungJae mới hoàn hồn trước câu hỏi, còn Jaebum thì thái độ hoàn toàn lầm lì
- Ơ không Jinyoung hyung...

Chưa kịp nói hết câu, Jaebum tiến tới giữ đầu cậu rồi hôn. Điều đó lại làm cho YoungJae cứng đờ ra không biết làm gì, còn Jinyoung thì ngạc nhiên không nói được.
Anh còn nói thầm vào tai YoungJae

- Choi YoungJae, làm người yêu tôi nhé ?

End chap

-----
Đôi lời, thực sự mình xin lỗi các bạn nhiều lắmm huhu :((( đã ngâm phíc thành giấm lâu năm như thế này. Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ các fic của mình nhé ạ 💓 Mình chân thành cảm ơn nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro