Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần I - Chương 1 💦

"Đừng nhìn chằm chằm vào họ nữa, anh yêu. Anh đang cực kỳ thô lỗ đó. "

Kim Taehyung dời ánh mắt khỏi cặp đôi đồng tính và nhìn vợ mình. Sooyoung đang cau mày nhìn anh, trên khuôn mặt phúc hậu của cô hiện rõ sự phản đối.

Taehyung cau có. "Họ không biết xấu hổ sao, quá là thô lỗ khi họ sờ soạng nhau trước mặt chúng ta," anh rít lên. "Đây là công cộng. Trong khi chúng ta phải ngồi cạnh bọn họ hàng giờ liền — thật khiếm nhã. "

Sooyoung cười khúc khích, vỗ về cánh tay anh. "Khiếm nhã? Nghe anh nói cứ như mấy quý bà thời Victoria trong phim truyền hình thời xưa của đài BBC ấy. Bây giờ là thế kỷ 21 rồi, Tae. Hãy để họ yên."

Taehyung trừng mắt nhìn vợ mình, khó chịu vì cô ấy không chia sẻ sự khó chịu với anh. Ánh mắt quay lại nhìn cặp đôi mà họ đang ngồi gần trong khoang hạng nhất, và anh lại cau có.

Người đàn ông lớn tuổi hơn, có mái tóc đen và đôi mắt màu đen nâu sô cô la, đang ngả lưng vào ghế, tư thế lười biếng và buông thả. Hai chiếc cúc đầu tiên trên chiếc áo sơ mi màu xanh lam của anh ta được cởi ra, để lộ một chút bộ ngực vạm vỡ.

Người còn lại, tóc đỏ, gần như nằm trong lòng anh ta, hôn lên chiếc cổ rám nắng của người đàn ông. Taehyung không thể nhìn thấy bàn tay trái của cậu ta, nhưng anh khá chắc chắn rằng nó đang để bên trong áo sơ mi của người đàn ông tóc đen đó. Thật kinh tởm.

"Đừng nhìn họ nữa, Taehyung," Sooyoung bực tức thì thầm.

Cô ấy nói gì Taehyung hầu như không nghe được. Ánh mắt anh vẫn nhìn theo cánh tay phải của cậu chàng tóc đỏ khi nó lướt dọc xuống phần thân đầy cơ bắp của người đàn ông kia, cơ bụng, rồi đến thắt lưng của anh ta—

"Ghê quá," Taehyung thốt ra tiếng, liếc nhìn lên trên.

Có một đôi mắt đen nâu khóa chặt lấy anh. Chủ nhân của chúng nhướng mày, nhìn chằm chằm vào anh.

Taehyung trừng mắt nhìn lại, vẻ mặt bực tức. Anh cảm thấy xấu hổ, như thể chính anh bị bắt quả tang đang cư xử một cách vô liêm sỉ ở nơi công cộng vậy.

"Min Hyuk, về chỗ ngồi của cậu đi," người đàn ông nói, đẩy anh chàng tóc đỏ ra một cách nhẹ nhàng. "Chúng ta không nên xúc phạm đến sự nhạy cảm của ai đó."

Cậu chàng tóc đỏ - hình như là Min Hyuk - rên rỉ. "Thôi nào Seokjin, bỏ qua cái tên cố chấp đó đi," cậu càu nhàu, hôn lên quai hàm anh. "Anh ta đã nhìn chằm chằm vào chúng ta từ khi ở sân bay rồi."

Seokjin liếc nhìn Taehyung. "Tôi biết."

Mặt Taehyung vụt cái đỏ bừng, nhìn sang chỗ khác.

Sooyoung hắng giọng. "Tôi xin lỗi thay cho chồng tôi," cô nói. "Taehyung không có ý xúc phạm."

"Ồ. Tôi chắc chắn là không," Seokjin mặt lạnh tanh nói.

"Không, thực sự vậy," Sooyoung nói. "Anh ấy không phải người kì thị đồng tính. Anh trai tôi cũng là người đồng tính, và Taehyung rất hợp với anh ấy. "

Taehyung khẽ cười thầm trong lòng. Sooyoung cố gắng làm dịu mối quan hệ ấy, nhưng đó là một sự phóng đại ngay cả theo tiêu chuẩn của cô ấy. Anh đã hòa thuận với anh rể của mình, Lee Byeongkwan — nếu "hòa hợp" với nhau có nghĩa là họ đã bao dung lẫn nhau vì lợi ích của công ty và lợi ích của Sooyoung. Họ hầu như không nói chuyện với nhau nếu điều đó không liên quan đến L Group, thậm chí anh còn ít nói hơn với chồng của Byeongkwan. Anh không thể chịu đựng được họ, và không liên quan gì đến việc anh có kì thị hay không. Đơn giản là họ đã đánh cắp mọi thứ mà anh đã tạo dựng từ khi hai mươi tuổi.

Thở dài, Taehyung ngả ghế về phía sau, nhắm mắt lại và cố gắng chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ sẽ giúp anh vượt qua chuyến bay dài từ Hawai trở về Seoul, và nó còn giúp anh không phải nhìn những người đó hàng giờ liền. Đó là một tuần thư giãn, chỉ có hai người họ trong căn nhà gỗ bên bờ biển, bây giờ anh cảm thấy rất khó chịu và căng thẳng, anh không chắc mình có thể đi vào giấc ngủ được không.

Chắc hẳn anh đã làm được, bởi vì điều tiếp theo anh biết, anh giật mình tỉnh giấc bởi một cú giật mạnh.

Trong một khoảnh khắc, Taehyung mất phương hướng, không biết mình đang ở đâu và chuyện gì đang xảy ra.

Bên phải. Máy bay.

Máy bay rung lắc, một lần nữa và tiếp tục. Họ dường như đang vướng vào một cơn giông bão, những đám mây màu đen nặng trĩu bên ngoài cửa sổ làm xám xịt  cả vùng, xung quanh có những tia sét với tần suất đáng báo động.

Hệ thống liên lạc nội bộ kêu vang, tiếp theo là một giọng nữ căng thẳng yêu cầu tất cả hành khách đặt ghế ở tư thế thẳng đứng và thắt dây an toàn.

Làm theo lời nói, Taehyung nhìn Sooyoung ở ghế bên cạnh. Cô tái mét, ngón tay bấu chặt vào tay vịn.

"Em yêu, chuyện này là điều bình thường," anh nói với một nụ cười trấn an. "Chỉ là sự cố nhỏ thôi. Mỗi chuyến bay đều trải qua một số sự hỗn loạn. Sét không thể làm hỏng máy bay." Anh cố gắng không nghĩ đến các trường hợp tệ nhất — một số ít máy bay bị rơi hoặc bị xé toạc do bão lớn. Những trường hợp hy hữu.

Sooyoung cười nhạt đáp lại và gật đầu.

Một người đàn ông vội vã chạy qua họ, một số thành viên phi hành đoàn theo sau anh ta vài giây sau đó. Một cú va chạm khác trong không khí khiến máy bay lắc lư dữ dội, sự rung lắc trở nên đáng báo động hơn. Ai đó khoang hạng economy hét lên.

Sooyoung đưa tay ra và nắm lấy tay anh.

"Chúng ta không sao đâu, đừng ngớ ngẩn," Taehyung nói, siết chặt nó.

Cô không nói gì, chỉ nhìn anh với đôi mắt mở to đầy kinh hãi.

Nuốt nước bọt, Taehyung hít một hơi thật sâu. Anh biết mình phải giữ bình tĩnh xoa dịu cô - ngay cả khi anh lo lắng.

"Không sao đâu, em yêu," anh nói. "Mọi thứ sẽ ổn thôi-"

Máy bay chao đảo mạnh hơn và sau đó rơi xuống, những tiếng thét kinh hoàng bao trùm khắp máy bay. Bây giờ chúng đang lao xuống với tốc độ rất lớn. Bàn tay của Sooyoung siết chặt anh rất đau.

Cắn vào má, Taehyung nhìn quanh cabin, cố gắng đánh lạc hướng bản thân khỏi nỗi sợ hãi trên khuôn mặt vợ mình.

Ánh mắt của anh khóa chặt với mắt Seokjin. Đôi mắt của người đàn ông kia rất dữ tợn, nhưng nét mặt của anh ta rất bình tĩnh và kiên quyết. Trông anh ta không hề sợ hãi. Trái ngược với anh ta, cậu người yêu tóc đỏ của anh ta đang khóc trên ghế , thắt chặt dây an toàn và lẩm bẩm điều gì đó trong miệng.

Mặt nạ dưỡng khí rơi xuống, và Taehyung cố gắng giúp Sooyoung đeo nó vào trước khi đeo cho mình.

Anh thở và nắm tay vợ, cố gắng giữ bình tĩnh.

Lần đầu tiên sau nhiều năm, Taehyung cầu nguyện.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro