[Mở đầu]
Từ thuở còn thơ, tôi đã có thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ. Chúng thật xấu xí và kinh tởm.
Chúng ở khắp mọi nơi mà tôi đặt chân bước đến, từng âm thanh rên rỉ của chúng rót vào tai tôi.
Cơ thể quái dị cùng mùi hôi thối của chúng luôn ám ảnh tôi mọi nơi.
Sống trong một bóng đen vô tận, điều đó khiến tôi tuyệt vọng. Thứ duy nhất có thể chữa lành tôi là những bài ca trên chiếc điện thoại cũ kĩ.
Âm thanh trong veo phát ra từ chiếc tai nghe màu trắng, đôi mắt nhắm chặt như đưa tôi vào thế giới kì diệu của từng phím đàn.
Nhưng thực tại tối đen lại khác xa với thế giới đầy màu sắc ấy.
Tôi có thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ. Bạn bè xung quanh tôi nhận thấy sự kì quái ấy, họ bắt đầu trêu chọc, bắt nạt tôi.
Họ gọi tôi bằng hai từ "quái vật" nhưng lại đâu biết quái vật thật sự luôn ở xung quanh họ.
Con đường nhem nhuốc máu đen, ngôi trường tràn ngập sự kì thị cùng ngôi nhà vắng bóng lạnh.
Khi trước ngôi nhà của tôi là một nơi ấm áp, nó thoang thoảng cái mùi của hương hoa cùng đồ ăn thơm ngát.
Và tôi là người đã giết chết sự ấm áp trong ngôi nhà nhà ấy.
Màn đêm tối mực, chẳng biết từ đâu mà khói nghi ngút khắp mọi nơi. Từng tia lửa sáng bừng lên thiêu rụi mọi thứ.
Nếu không có tôi, họ đã có thể tự cứu mình khỏi đám cháy. Tôi là một sát nhân đã cướp lấy sinh mạng của chính cha mẹ mình.
Tôi là một đứa bé có thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ, một đứa bé mang trong mình niềm tội lỗi muộn màng.
Tôi là một con người khao khát hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro