chap 9
_Chuyện gì vậy bà xã? - Woojin chạy lại
_ANH COI KÌA, MẤY NGƯỜI NHIỀU CHUYỆN RÌNH MÒ MÌNH KÌA, THẤY VỢ CHỒNG NGƯỜI TA GÂY LỘN BỘ VUI LẮM SAO MÀ NHÌN HOÀI
_YA! BỌN NHIỀU CHUYỆN! - Woojin cũng hét lên cùng Daehwi - VỢ CHỒNG NHÀ NGƯỜI TA GÂY NHAU CÓ GÌ ĐÁNG NHÌN HẢ, NHÌN ĐI RỒI TUI MÓC MẮT TỪNG NGƯỜI RA NGÂM RƯỢU HẾT
_Ừ - Daehwi gật đầu đồng tình
"YA! CHÚNG TÔI CHỈ TÒ MÒ THÔI MÀ, CÓ CẦN CHỬI THẬM TỆ VẬY KHÔNG CHỨ?"
_Cái gì? Cái bà này, còn dám mắng lại ah? - Woojin nghiến răng và để tay vào áo khoác. Bản tính đại ca đang lên đến đỉnh điểm rồi
_Cái bà Park nhiều chuyện này, em ghim bả lâu lắm rồi. Chuyên gia rình mò gia đình mình, nói xấu mình đến nổi viết ra giấy rồi học thuộc rồi đi nói với hàng xóm nè
_CÁI GÌ? ĐỂ ANH BẮN BỎ BÀ
_Để đó cho em, lần này em không chửi cho bà dọn nhà ở luôn thì em không còn là Daehwi nữa
Daehwi hít một hơi thật sâu và bắt đầu....
_YA! CON MỤ MẬP THÙ LU NHƯ CÁI LU KIA, NHÀ TUI CÓ GÂY THÙ CHUỐC OÁN GÌ VỚI BÀ MÀ BÀ CHUYÊN MỘT BƯỚI MÓC CHUYỆN NHÀ TUI HẢ? BỘ GANH TỴ AH? CHỒNG BÀ TỐI NGÀY SAY XỈN BÊ THA, BẮT BÀ LÀM VIỆC QUÁ TRỜI RỒI BÀ ĐÂM RA GHÉT NHÀ CHÚNG TÔI HẢ?
"CÁI GÌ? THẰNG NHÓC LÁO TOÉT KIA! BÀ LÀ BÀ NHỊN MÀY LÂU LẮM RỒI NHÁ, Ừ ĐẤY CHỒNG BÀ BÊ THA ĐẤY NHƯNG ÍT RA ÔNG TA LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG THỰC THỤ, KHÔNG SỢ VỢ NHƯ AI KIA, TỐI NGÀY LÍU RÍU BÁM THEO VỢ, BỊ HÉT MÀ CŨNG KHÔNG DÁM HÉT LẠI, CÁI ĐỒ SỢ VỢ"
_WHAT? YA! - Woojin hét lên - Ừ ĐẤY, TUI THƯƠNG VỢ TUI NÊN TUI NGHE LỜI EM ẤY ĐẤY, CHỒNG BÀ KHÔNG THƯƠNG BÀ, KHÔNG NGHE LỜI BÀ NÊN BÀ TỨC HẢ?
_Giỏi lắm anh yêu - Daehwihôn chụt vào má anh
_Cám ơn bà xã
"YA! !@#$%^&*()"
_@#$%^&*()
Không biết cuộc chiến bắt đầu từ bao giờ nhưng Woojin và Daehwi đang đứng chung cùng một trận tuyến mà quyết chiến với bà hàng xóm. Người chính là Daehwi và Woojin là nguồn phụ họa theo, anh đấm bóp vai cho Daehwi và phụ Daehwi vài câu, nói gì chứ cái chuyện mắng nhau này thì Daehwi nhận mình thứ hai thì chẳng ai dám đứng thứ nhất cả. cả hai quên béng cái nguyên nhân khiến họ cãi nhau mà cùng nhau hợp tác chiến đấu với bà hàng xóm
_Nước đây bà xã! - Woojin đưa cho cậu ly nước lọc trong khi Daehwi thở hỳ hục sau 4h chửi liên tục với bà Park. Bà ta chịu không nổi nên đã đóng cửa sổ và chạy vào phòng đắp chăn ngủ rồi. Còn Daehwi thì vẫn chưa hết cơn tức mà chửi khí thế luôn
_Bà trốn rồi, vô thôi bà xã
_Hừ, cái bà đó, tưởng trốn là im chuyện với em sao? Mai em sẽ quần bà tiếp. - Daehwi quay đầu vào phòng trong khi Woojin đóng cửa sổ lại
_Mệt cả người - Daehwi thở hổn hển và nằm lăn ra giường
_ bà xã ah! Anh đói bụng quá
_Đi tắm đi rồi em hâm thức ăn lại cho
_được rồi
Daehwi lồm cồm bò dậy và đi một cách mệt mỏi xuống nhà bếp. Hai ngày nay cậu mệt mỏi về cái hơi quá trời. Lâu rồi không chửi bạo đến như thế.
Daehwi nghe biết rằng Woojin đang tắm qua tiếng nước xả. Cậu dọn thức ăn đã được hâm lại lên bàn và ngồi chờ anh. Chợt cậu nhớ ra cái máy giặt bị hỏng rồi
_ Ông xã ah! - Daehwi gọi lớn
_Chuyện gì bà xã?
_Cái máy giặt bị hỏng rồi, anh bỏ đồ đi làm của anh vào cái thau đi. Đừng có bỏ vào máy nha
_Biết rồi bà xã
Daehwi lại gục mặt một cách mệt mỏi xuống bàn, chợt
Đi làm?
Đi làm?
Đi làm?
Daehwi ngồi thẳng dậy khi nhớ ra vấn đề chính vẫn chưa được giải quyết
_Bà xã, anh tắm xong rồi - Woojin ra ngoài với bộ pajama in hình con heo Boo to tướng cùng với cái khăn tắm to đùng trên đầu nhưng anh hơi khựng lại khi nhìn thấy gương mặt hầm hầm của Daehwi
_Ngồi xuống đây cho tui - Daehwi chỉ vào cái ghế đối diện mình
_Chuyện gì bà xã? - anh tròn mắt
_Xém chút nữa là tui quên rồi. Hôm nay anh làm cái gì mà không đi làm hả?
_Ek! - Woojin hơi giật mình nhưng anh cũng nhớ lại cảnh tượng Kuanlin và Daehwi trong quán, cơn ghen lại lên
_Còn em? Sao em vô quán với thằng đó?
_Đừng có đánh trống lảng, nói tui nghe, đi đâu mà không đi làm? - Daehwi gằn từng tiếng - anh mà không nói, tui chết cho anh coi, anh tin không?
_Em trả lời anh trước đi, anh nói cho em nghe sau, không thôi anh chết trước em cho coi - Woojin nhìn thẳng vào mắt cậu
_Trời ơi! Em phải nói bao nhiêu lần anh mới tin hả? em và Kuanlin chẳng có gì cả, tụi em chỉ là bạn với nhau thôi. Anh sống với em hai năm nay anh không hiểu tính em sao? Mặc dù anh ta có đẹp hơn anh, phong độ hơn anh nhưng mà em không có gì với anh ta thật mà
Xỉ nhục! xỉ nhục! xỉ nhục! ở cái đất Hàn Quốc này có ai mà không biết sức quyến rũ của Dark Dragon chứ? Tên đó mà đẹp hơn anh sao? Phong độ hơn anh sao? Đùa
_Ê! Em đang xỉ nhục chồng em đó - Woojin lườm Daehwi
_Em chỉ nói sự thật thôi, và em đã rất chung thủy với anh, em chưa hề nghĩ đến người đàn ông nào ngoài anh cả, anh không tin vợ anh hả?
_Nhưng mà......- Wooin nhăn mặt- anh như điên lên khi nghĩ lại cái cảnh đó
_Không có mà ông xã - Daehwi dịu dàng đi lại chỗ của Woojin và ngồi lên đùi anh - anh không tin em sao?
_Tin, nhưng mà....- Woojin ôm cứng lấy Daehwi và cố gắng phân tán cho cậu quên đi cái câu hỏi về việc đi làm của mình - có vợ đẹp nó khổ đến như vậy đó, tối ngày sợ mất
_Yên tâm, em lấy anh rồi là em có anh thôi. Kuanlin đâu có bằng Jane đâu, đâu có đẹp trai bằng, đâu có phong độ bằng mà em có đoái hoài gì đến anh ta, em chịu lấy anh đó.
_Uh! Anh biết rồi - Woojin nhón người hôn lên má cậu
_Vậy là không ghen nữa nhé! - Daehwi véo nhẹ mũi anh
_Uh! Không giận nữa, ăn cơm thôi - Woojin hí hửng
_Khoan! Em xong rồi, tới lượt anh - cậu nhìn anh cười gian - nói cho em nghe, anh đã đi đâu hả????????????? - Daehwi véo mạnh vào vai anh khiến anh hét lên vì đau
_Ya! Đau anh
_Anh mà không nói rõ ràng, em cho anh chết anh tin không?
Nuốt nước bọt một cách khó nhọc khi nhìn vào đôi mắt "sát thủ còn phải sợ" của Daehwi, Woojin biết nói như thế nào đây? Biết tìm cái lý do gì đây trời?
_Ha ha ha ha ha! anh ah! Anh đi anh đi....anh đi....
_Làm cái gì mà lắp ba lắp bắp đến thế hả? giấu tui chuyện gì phải không? Thành thật khai báo! Không thôi là chết với tui - Daehwi bẻ tay răng rắc và nhìn anh
_Anh...anh....ây da, anh đi .....- Woojin gãi đầu - ah! Anh đi mua nước cho ông chủ, ha ha ha! Anh đi mua nước
"crack! Crack!"
_Cái lý do tệ như vậy mà anh cũng dám nói với tui hả? lần này anh chết với tui
_AAAAAA!!!!!!!!!! BÀ XÃ AH! ANH BIẾT TỘI RỒI, THẬT RA HÔM NAY ANH ĐƯỢC CỬ ĐI CÔNG TÁC, XONG VIỆC SỚM NHƯNG ANH MUỐN ĐI CHƠI MỘT CHÚT NÊN RỦ VÀI ĐỨA ĐỒNG NGHIỆP ĐI UỐNG NƯỚC THÔI MÀ, BỎ TAI ANH RA ĐI, ĐAU QÚA BÀ XÃ AH!
_YA! ANH DÁM TRỐN TUI ĐI CHƠI HẢ? VẬY MÀ DÁM NÓI ANH ĐANG LÀM VIỆC.PARK WOOJIN ! ANH LẠI CÒN GHEN TUÔNG VÔ CỚ NỮA. LẦN NÀY ANH CHẾT ĐI
"BUM!"
Woojin choáng váng mặt mày khi cái giá cơm giáng xuống đầu anh đau điếng. Giá cơm luôn là nỗi ám ảnh của anh khi Daehwi nổi giận
_ANH CHẾT ĐI! CHẾT ĐI. CHẾT ĐI!
_THA CHO ANH ĐI MÀ, LÀM ƠN! ĐAU QUÁ! ANH THỀ SẼ KHÔNG NHƯ THẾ ĐÂU MÀ, HU HU HU, ĐAU QUÁ ĐỪNG ĐÁNH NỮA
_CHO ANH CHẾT, LỪA TUI. ANH THỪA BIẾT TUI GHÉT NHẤT LÀ BỊ LỪA MÀ. ANH CHẾT RỒI. ĐỨNG LẠI CHO TUI
Đêm hôm đó, Woojin bị Daehwi rượt đến 2h sáng. Đến khi mệt quá chạy không nổi nữa nên cậu mới tha cho anh. Nhưng hình phạt đáng sợ nhất đã đến. ôi~ cậu cấm cung anh một tuần. lần này anh chết chắc rồi......
😭😭😭😭
-----------
End chap 9.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro