Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

THE OUTLIER'S HAVEN


2.1. Không Gian Của Sự Chữa Lành

Ánh sáng trong căn cứ ALD1 dịu nhẹ, trái ngược hẳn với ánh đèn LED trắng lạnh lẽo ở Delta-7. Đây là một mê cung ngầm được khai quật và gia cố, nơi mọi thứ đều được tái chế và sử dụng lại. Mùi ẩm của đất, kim loại cũ, và hơi ấm của thức ăn đang nấu xua đi mùi vô trùng kinh khủng đã bám rễ vào tâm trí Lee Sangwon sáu tháng qua.

Zhou Anxin đã ngủ suốt mười hai tiếng. Khi cậu tỉnh dậy, Sangwon vẫn ngồi bên cạnh, tay nắm chặt lấy tay cậu.

"Hyung..." Anxin khẽ gọi, giọng còn yếu ớt.

Sangwon giật mình. Anh vội rút tay lại, gương mặt thoáng lên vẻ tội lỗi. "Anh xin lỗi. Anh... anh không nên chạm vào em lâu như vậy."

Anxin mỉm cười, nụ cười chân thành, không chút sợ hãi. "Không sao đâu, hyung. Thậm chí em còn cảm thấy tốt hơn nữa là đằng khác."

Anxin không nói dối. Gen Cảm Ứng & Hấp Thụ của cậu đã quen với việc "lọc" năng lượng của người khác. Sự hỗn loạn Gen của Sangwon, sau khi được hấp thụ, không làm cậu kiệt sức mà trái lại, nó mang lại một nguồn năng lượng sống động, mạnh mẽ đến mức cậu chưa từng trải nghiệm.

"Gen của em... Nó không chỉ ổn định anh," Sangwon thầm thì, anh lại rụt rè chạm vào cổ tay Anxin. Anh cảm nhận sự ổn định lập tức, như một chiếc công tắc được bật. "Nó... nó làm anh cảm thấy thật hơn. Anh từ lâu đã quên đi cảm giác này."

"Đó là lý do chúng ta cần nhau, hyung," Anxin nói, cố gắng ngồi dậy. "Gen Bộ Cộng Hưởng của anh là Gen Nguyên Thủy, nó cần Catalyst của em để không tự hủy hoại chính mình. Chúng ta là cộng sinh."

2.2. Sự Độc Lập Bị Đánh Mất

Việc hòa nhập không dễ dàng. Sangwon có Gen Cộng Hưởng cực kỳ mạnh, nhưng anh không thể dùng nó một cách độc lập. Sự phụ thuộc vào Anxin khiến anh cảm thấy yếu đuối, giống như quãng thời gian anh phải dựa vào Lee Leo để tồn tại trong những năm tháng ngày trước.

"Mày phải tập trung, Sangwon!" Leo gầm lên trong phòng tập luyện Gen. Leo, với Gen Cường Hóa Vật Lý, có thể chạy xuyên tường, nhưng anh ta phải giữ lại một phần năng lượng để Sangwon có thể mô phỏng sự ổn định đáng sợ đấy.

"Em không thể! Nó lại hỗn loạn rồi!" Sangwon hét lên, Gen Cộng Hưởng của anh chỉ mô phỏng được 50% sức mạnh của Leo, 50% còn lại là sự hỗn loạn Gen của chính anh.

Anxin đứng ngoài, cắn môi lo lắng.

Leo thở dài. "Em vốn dĩ không cần phải là một Guardian mạnh mẽ. Em là Cộng Hưởng. Em phải chấp nhận sự phụ thuộc. Giống như anh cần Jiahao tìm đường, và Jiahao cần anh che chắn."

Zhang Jiahao, người đang ẩn mình trong góc phòng tập, đột nhiên trở nên hiện hữu. "Đừng so sánh Gen của cậu với Gen của Sangwon. Sangwon cần một mỏ neo tâm lý, không phải một công cụ."

Leo nhìn Jiahao. Cặp đôi Leohao luôn tranh cãi bằng sự lạnh lùng và những câu nói sắc bén. Jiahao, với Gen Che Giấu, luôn khó chấp nhận sự hiện diện công khai của người khác, đặc biệt là Leo. Nhưng anh luôn ở đó, để đảm bảo Leo không đi quá giới hạn.

He Xinlong bước vào, tay cầm một thiết bị đo Gen. "Leo, anh đã làm Sangwon quá tải. Anxin, em chuẩn bị đi."

Anxin không do dự. Cậu bước tới, nhẹ nhàng đặt tay lên lưng Sangwon. Gen Hấp Thụ của cậu lập tức hoạt động, rút đi sự hỗn loạn Gen đang làm Sangwon đau đớn.

"Hít thở, hyung. Nhìn em này." Anxin thì thầm, đôi mắt ấm áp nhìn thẳng vào Sangwon.

Sangwon nắm lấy cánh tay Anxin, cơ thể run rẩy. Anh cảm nhận được sự ổn định truyền qua. Trong khoảnh khắc đó, anh nhận ra sự thật đau lòng: Anh không thể chiến đấu, nếu không có Anxin.

2.3. Lời Hứa Lặng Lẽ Của Kẻ Sắt Đá

Vào buổi tối, trong phòng điều khiển, XinlongGeonwoo đang phân tích dữ liệu trinh sát do Jiahao gửi về.

"Trụ sở Zenith mới đang xây dựng một lá chắn tần số cao. Sóng điện từ của em không thể xuyên qua nó," Xinlong nói, giọng điệu chủ động, áp đảo quen thuộc.

"Anh có thể dùng Sóng Âm để tạo ra một lỗ hổng nhiễu, nhưng điều đó đòi hỏi một sự đồng bộ chính xác đến từng mili giây," Geonwoo đáp lại, Gen của anh là Phòng Thủ Sóng Âm, vốn là phòng thủ, hỗ trợ nhưng lại cực kỳ hiệu quả khi kết hợp với Xinlong.

Xinlong quay lại, nhìn Geonwoo. "Nếu sai một mili giây, em sẽ bị phản phệ (feedback) và mất khả năng điều khiển điện từ trong một tuần."

Geonwoo bước đến gần, bàn tay cậu nhẹ nhàng chạm vào má Xinlong. "Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra, Xinlong. Anh là Echo (Tiếng Vọng) của em. Anh sẽ làm cho Gen của mình hát theo nhịp điệu của em."

Cặp đôi Xinwoo luôn là sự kết hợp giữa lý trí lạnh lùng (Xinlong) và sự nhạy cảm tinh tế (Geonwoo). Xinlong là người đưa ra các chiến lược tàn nhẫn, nhưng Geonwoo là người duy nhất có thể làm dịu đi sự căng thẳng, bảo đảm Xinlong không bị Gen của chính mình đốt cháy.

"Tốt," Xinlong khẽ nói, chấp nhận cái chạm của Geonwoo. Đây là lời hứa thầm lặng của họ.

2.4. Sự Thật Về Cội Nguồn Sơ Khai

Trong khi các cặp đôi khác củng cố sự gắn kết qua công việc và chiến đấu, Sangwon lại tìm thấy sự an ủi trong thư viện cũ kỹ của A.LD1. Anxin luôn ở bên cạnh, không phải để nói chuyện, mà chỉ để giữ cho Gen của Sangwon được ổn định bằng sự hiện diện thể chất.

Sangwon tìm thấy một tài liệu cổ xưa bị cấm của Zenith, có tên là "The Genesis Code".

"Cội Nguồn Sơ Khai," Sangwon thầm thì. "Zenith nói đó là huyền thoại. Nhưng Leo nói nó là lời giải cho Gen của chúng ta."

Tài liệu viết rằng: Gen Cộng Hưởng của Sangwon không phải là Gen Dị Thường. Nó là Gen Nguyên Bản, được sinh ra để kích hoạt một nguồn năng lượng vĩ đại ẩn sâu dưới lòng đất.

"Nếu đó là sự thật," Anxin nói, giọng cậu đầy phấn khích. "Thì Gen Cảm Ứng của em... nó không chỉ là Chất Xúc Tác cho anh. Nó là chìa khóa để mở khóa anh."

Gen Cộng Hưởng của Sangwon làm anh có khả năng sao chép, còn Gen Cảm Ứng của Anxin lại có khả năng hấp thụ và điều chỉnh.

Sangwon nhìn thẳng vào Anxin. "Nếu anh là Nguyên Bản... Anh không sợ Gen của anh nữa. Anh chỉ sợ... nếu Gen của anh kích hoạt, em có thể không chịu nổi."

Anxin đặt tay lên má Sangwon, Gen Cảm Ứng của cậu truyền đi sự trấn an không lời. "Em đã bảo rồi, hyung. Em sinh ra là để cảm nhận anh. Hãy để em giữ anh ổn định. Anh chỉ cần tin tưởng em."

Lời nói này không còn chỉ là sự an ủi. Đó là lời khẳng định tình cảm đầu tiên: sự kết nối thể chất cần thiết đã trở thành sự kết nối cảm xúc và định mệnh.

Sangwon không thể kiềm chế. Anh kéo Anxin vào một nụ hôn sâu, tuyệt vọng. Nụ hôn là một sự cộng hưởng không lời: sự hỗn loạn của Sangwon được gặp sự ổn định của Anxin.

Anxin đáp lại, Gen Hấp Thụ của cậu hoạt động hết công suất, không chỉ hút đi Gen dư thừa mà còn hút lấy sự sợ hãi, sự bất an của Sangwon. Đây là sự trao đổi năng lượng đỉnh cao, Sangwon tìm kiếm sự chữa lành và sở hữu Anxin, và Anxin tìm kiếm sự cần thiết và định mệnh từ Sangwon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro