Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

gửi em, yêu dấu ơi.


đông chí, ngày tuyết rơi.

chào em, yêu dấu của anh.

anh tính là sẽ không định gửi những dòng chữ này tới em đâu, bởi vì nó sẽ làm xáo trộn tâm trạng hiện tại của em mất. nhưng em ơi, ngay khi em đọc được từng nét bút này, thì có lẽ anh đang bị mắc kẹt vào trong một khoảng không hư vô mà cho dù anh có vùng vẫy như thế nào đi chăng nữa thì cũng chẳng cách nào thoát ra được em ạ.

chắc là bây giờ em vẫn còn đang mếu máo thút thít ướt đẫm đôi mi bên khung cửa sổ nhỉ? anh thì lại đang mơ hồ chẳng biết mình đang ở nơi đâu chốn nào nữa em ạ, ở đây tối tăm mù mịt, vừa lạnh lẽo cô đơn lại không có em ôm ấm bên cạnh. anh nhớ nhà, anh muốn về nhà, anh muốn về với em.

yêu dấu ơi, anh cảm ơn.
lời cảm ơn của anh dành cho em dường như cả đời này chẳng thể nào đong đếm được. Khi bao nhiêu mùa anh đào trôi qua, em đã cho anh biết bao nhiêu điều kì diệu xinh đẹp, em đã cho anh cảm nhận được những sự thấu hiểu mà anh hằng ao ước, những yêu thương trìu mến sớm tối đều có nhau. và nhờ có em, anh mới nhận ra một điều rằng, thì ra cuộc đời vốn không tẻ nhạt như mình nghĩ.

yêu dấu ơi, anh cảm ơn.
cảm ơn vì đã khiến anh trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian này. từ những điều nhỏ nhặt mà anh tự cho rằng lớn lao, gom góp lại xây đắp những giây phút hạnh phúc nhất đời anh. cảm ơn em vì năm tháng đó đã không ngừng theo đuổi anh, cho anh sự can đảm mạnh mẽ để có thể hét lớn với thế giới này rằng: "anh yêu em thiết tha hơn bất kỳ thứ gì trên đời". và rồi cũng cảm ơn em, vì đã mang đến bên đời anh những món quà trân quý nhất đời anh, ấy chính là tất thảy những gì thuộc về em, bao gồm cả em. chín cái bận xuân trôi qua, anh luôn luôn thầm nghĩ rằng mình thật may, chì vì anh có em bên đời, thật may, vì có em, đời còn dễ thương.

yêu dấu ơi, anh xin lỗi.
anh biết bản thân mình là một tên tồi, nên căn bản anh vốn dĩ chẳng thể lấy đâu ra tư cách chính đáng để mong em thứ lỗi cho mình. nhưng anh vẫn xin lỗi, vì những chuyện đã xảy ra, vì những năm tháng đã trôi qua và vì những lời hứa đã bay xa. chắc bây giờ em đang giận anh lắm nhỉ, anh xin lỗi đã khiến em nát tan vỡ vụn như thế này. anh xin lỗi, bao nhiêu lần anh đưa những câu hứa hẹn ước thề, anh lại thả nó lửng lờ trôi đi mất theo làn mây trắng. anh đã nhiều lần hứa với em bao nhiêu điều nhưng cuối cùng lại nhẫn tâm mà không thể thực hiện được cho em. anh xin lỗi, vì chưa thể làm tròn trách nhiệm của một kẻ mang lòng yêu em. anh chưa thể khiến em trở thành người hạnh phúc nhất trên thế gian này và cũng chưa thể cho em nhiều những ấm áp yêu thương mà em vốn xứng đáng có được. anh đã từng dõng dạc tự tin vỗ ngực mình trước bao nhiêu người, rằng anh sẽ là người nắm lấy đôi tay em đi hết kiếp này, rằng anh sẽ là người tô vẽ thêm cho cuộc đời em nhiều hạnh phúc mới. nhưng và rồi trong một khoảnh khắc, ngay khi anh bỗng đau đớn ngã quỵ xuống nền đất lạnh, anh đã nhận ra rằng, mình đúng thật là một thằng tồi. kiếp này của anh tuy có ngắn ngủi và đầy rẫy chông gai, nhưng lại đáng sống vô cùng. ít nhất trong cơn nhói đau ở lồng ngực quặn thắt, anh đã thấy như vậy, anh đã thấy đời mình thật đáng giá khi có em. và anh cũng không trách ông trời đã định mệnh ly gián đôi ta, anh càng không trách ai đó đã lấy đi sinh mạng của anh. anh chỉ hối hận tự trách rằng, sao ngày đó anh không thể làm em vui.

và yêu dấu ơi, em đừng khóc...
dẫu đời anh chỉ có vậy là hết, dẫu đôi ta chỉ có vậy là cùng, nhưng ít nhất tình yêu mà chúng ta trao nhau chưa bao giờ là lãng phí em ạ. và anh không mong mỏi ở em điều gì quá lớn lao cao cả, chỉ mong em vẫn là em, mong em mãi mãi rực rỡ, vĩnh viễn an khang, mong cho nửa đời còn lại của em không còn những thê lương buồn đau và mong rằng một ngày nào đó, sẽ có người thương em thay cả phần tuổi trẻ mòn mỏi của em gộp lại.

và, chia ly cũng đâu phải chuyện gì lớn lao hay tàn nhẫn, bởi thế nên yêu dấu ơi, em đừng khóc, kiếp sau anh vẫn sẽ lại yêu em, hệt như lần đầu, khi tình ta đương còn mới mẻ vẹn nguyên.

quyền thuận anh ơi, yêu dấu của anh ơi,
em có nghe thấy chăng...
thanh âm của tuyết rơi ngày đông chí,
em có nghe thấy chăng...
lời anh lặng lẽ âm thầm gửi vào tuyết trắng,
rằng,
muôn đời suốt kiếp, anh đều yêu em...

gửi em, yêu dấu ơi, từ toàn viên hựu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro