3
bộ ba jeon wonwoo, moon junhui và kwon soonyoung bước ra cửa lớp với tâm tình hớn hở, còn junhui như gạt bỏ được áp lực nãy giờ nên họ moon kia đang tung tăng khoác tay anh người yêu cùng thằng bạn chí cốt xuống căn tin.
"ơ lee chan à, sáng ai nhận lớp với em vậy?" moon junhui đang ở lầu 1 thì gặp lee chan, cậu tròn mắt hỏi đứa em mà cả đám đều yêu thương, năm nay ẻm mới vào trường thôi.
"anh hannie dẫn em đi làm hồ sơ với lại nhận lớp giúp em luôn, lâu quá không quay lại trường ổng cứ than trường ngày càng rộng, em với ổng còn phải mò đường cơ" lee chan thấy mấy anh của mình thì nói một lèo. choi seungcheol, yoon jeonghan và hong jisoo đều là học sinh đã ra trường, cũng là người lớn tuổi nhất trong đám anh em. jeonghan đang cùng jisoo điều hành quán cà phê cách trường học không xa, còn seungcheol thì đang theo đuổi ước mơ thành rapper của mình, hip hop team cũng là do seungcheol thành lập. vocal team thì do jihoon, perf team có họ kwon cầm đầu. cả đám chơi bền cũng là do cái sở thích âm nhạc và nhảy nhót này.
tới căn tin thì moon junhui đứng hình với khung cảnh sự đông đúc trước mắt, người người chen nhau lấy cơm, kiểu này mà vào thì kiểu gì trời lạnh cũng thành nóng. cậu giờ đang rất muốn bỏ bữa sáng mặc dù nó không khả thi lắm khi jeon wonwoo đang kế bên cậu.
"junnie với lee chan kiếm chỗ ngồi đi, để bọn anh vào lấy giúp cho" kwon soonyoung cất giọng bảo, moon junhui và em chan dùng cặp mắt cún con thay cho lời cảm ơn rồi lẹ lẹ chạy kiếm bàn, gì chứ cũng khó khăn lắm chứ bộ, mãi mới kiếm được cái bàn đủ cho 6 người. lee chan vừa lau muỗng đũa vừa nói chuyện với junhui, trong danh sách các người anh yêu thích của lee chan thì moon junhui không nhì cũng nhất.
vừa thấy lấp ló đầu jeon wonwoo đang tia mắt tìm mèo nhỏ của mình ở bàn nào thì moon junhui đã vẫy tay cao cao gọi đến, đúng là những người yêu nhau thường gấc kiểu i don't see nobody but you.
"cảm ơn anh wonu nhéee" wonwoo vừa lại đã đặt dĩa cơm trước mặt junhui, em chan lẹ lẹ đưa muỗng đũa nãy giờ đã lau cho anh junhui. mèo con bắt tay vào công cuộc vén hết dĩa cơm của mình.
"từ từ không nghẹn bây giờ" dạo này junhui bị ốm nên ăn gì cũng không ngon miệng, bởi khi thấy junhui ăn ngoan ngoãn như vậy wonwoo ngồi kế bên chứng kiến thấy mà lòng như nở hoa, đem cốc nước ấm đặt vào tay người thương. jeon wonwoo lấy cơm vừa đủ cho junhui, anh rất muốn lấy nhiều nhưng nếu vậy thì phần dư wonwoo cũng là người ăn, anh không cản được đôi mắt biết nói kia. junhui khi ăn xong vẫn còn dư bụng mà ăn miếng dưa lưới nãy wonwoo vừa gắp qua tráng miệng, đợi tiêu cơm khoảng mười phút thì wonwoo mới bắt đầu lấy thuốc cho junhui uống. cả đám mải mê nói chuyện, junhui xoè tay lấy thuốc vẫn không ngừng nói về chủ đề đang bàn, uống một ngụm xong vẫn tiếp tục tiếp câu chuyện dang dở. có lẽ moon junhui thấy bình thường nhưng những anh em xung quanh nhìn hình ảnh vừa nãy không ai là không ghen tị, kiếm đâu ra người yêu lẳng lặng như jeon wonwoo, kiếm đâu ra người khiến wonwoo đặt cả trái tim vào thương như moon junhui. mọi người nhìn cũng hạnh phúc dùm, hai đứa này may mắn lắm mới tìm được nhau trước biển người mênh mông kia, trân trọng nhau nhé hai đứa. vì nếu đã đánh mất thì có trời cũng chẳng tìm lại được.
ngày đầu tiên đi học thì cũng chả làm gì, chỉ học chương mở đầu của lớp 12 hoặc thầy cô dễ thì sẽ dành tiết đầu tiên để giao lưu với lớp. những tiết như vậy junhui cũng chỉ nằm lên tay người kế bên và xem kwon soonyoung xàm xàm tạo tiếng cười cho lớp thôi. không biết do răng mèo ngứa hay junhui đói bụng mà thỉnh thoảng cứ cúi xuống cắn nhẹ vào tay wonwoo, anh xoay qua nhìn cậu thì cậu kiểu.
"hì hì em giỡn" rồi nhẹ nhàng dùng ngón tay miết miết vết cắn, jeon wonwoo ba phần nuông chiều bảy phần như ba. chứ dám mắng em hả? ở nhà wonwoo cũng hay canh me em không để ý cũng cắn lên má em thôi, lúc ấy moon junhui bịt má lại rồi tung tuyệt chiêu liên hoàn cào lên họ jeon nhưng chả hề hấn là mấy, chẳng khác gì móng mèo con cào. moon junhui cố tình cào cảnh cáo anh thui, chứ một khi mèo nóng thì đừng hỏi sao mèo lại cáu.
trên đường tan học cả đám có ghé qua tiệm cà phê của anh han với anh jisoo làm vài ly uống tỉnh táo sau hai tiết văn cuối buổi chiều, moon junhui tranh thủ liếc mắt qua dàn bánh tiramisu, bánh của anh jisoo làm là tuyệt vời nhất trích lời họ moon đã ăn từ lúc khai trương tới bây giờ.
"anh jisoo, gói mang về cho em chiếc này nhée" moon junhui chỉ chỉ ngón tay nhỏ vào cái bánh hiện đang bị cách một lớp kính, chiếc tiramisu sữa chua nhìn khá là lạ, có lẽ đây là lần đầu tiên cậu thấy nó.
"có liền cho junnie đây, xin cảm ơn quý khách" hong jisoo mỉm cười híp mắt với cặp đôi trước mặt.
moon junhui giơ tay lên để ngắm nhìn chiếc bánh được anh jisoo gói trong chiếc hộp vuông, đơn giản nhưng lại rất hút mắt. đằng trước thì có jeon wonwoo mở cửa cho cậu ra rồi, phải nói khi ở bên wonwoo, junnie không cần phải lớn, cứ là em bé của wonu mãi thoai.
đằng sau xe junhui cứ luyên thuyên, nói mọi chuyện trên đời cho jeon wonwoo nghe, người kia thì lúc đáp lúc nghe. hạnh phúc đơn giản là khi thoải mái bên cạnh nhau, không ngượng ép, không dè chừng từng lời nói.
thả cậu tới trước cửa nhà, mà junhui vẫn tiếp tục nói câu chuyện đang dang dở ban nãy, jeon wonwoo cũng cưng chiều mà chống cằm nghe em mèo nói, đứng cũng tầm năm phút thì junhui vẫy tay tạm biệt wonwoo rồi lon ton chạy vào nhà, còn không quên dặn anh.
"xíu qua nhà ăn bánh cùng tớ nha, nếu được thì để bụng ăn tối nhà tớ luôn hì"
jeon wonwoo gật đầu như đồng ý rồi bảo em vào nhà nhanh kẻo gió vào lạnh. có một wonu lo lắng cho junnie như thế.
"chào mẹ ạ, xíu nữa wonu ghé nhà mình ăn cơm. mẹ nấu dư một chén nhé" giọng moon junhui từ cửa ra vào vang lên phòng bếp, mẹ moon chưa thấy người mà đã nghe giọng rồi.
"không nói sớm, mẹ bắt cơm đủ cho hai mẹ con mình rồi" mẹ moon tròn mắt nói.
"không sao đâu mẹ, xíu con chia phần ăn với wonu cũng được" junhui liền tiếp lời, cậu dạo này ngán cơm không muốn ăn, vì buổi sáng có năng lượng của jeon wonwoo kè kè bên cạnh nên junhui mới nuốt trôi mấy muỗng cơm, không thì junhui cũng ăn bánh mì hoặc súp nóng là cùng. chứ wonwoo không cho cậu bỏ bữa đâu.
6:30
anh wonu→mèo có chủ
mèo có chủ
alo mèo trắng gọi đại bàng
mama moon ra lệnh wonu qua nhà junnie này ăn tối!
anh wonu
đây đây
tới trước nhà rồi ạ
(mèo có chủ đã thả ❤︎︎)
ting ting
"wonu tới quá trễ, phạt ăn xong đi dạo với em!" junhui vừa mở cửa miệng đã nói một hơi cho người đối diện nghe, không để người ta trả lời moon junhui đã xách tay wonwoo vào nhà.
"con chào dì ạ, tối rồi còn làm phiền nhà dì. mẹ con có tặng dì vài hũ yến ăn tẩm bổ ạ" wonwoo lễ phép vào bếp đưa cho dì moon túi giấy rồi bưng mấy dĩa thức ăn lên bàn.
"trời có sao đâu, junhui nó hằng ngày đều làm phiền con mà, dì mới là người thấy ngại" mẹ moon cười tươi với jeon wonwoo rồi quay qua nhìn mặt đứa con trai ruột của mình đang in nguyên dòng chữ 'ủa có đâu?' trên mặt.
"không đâu ạ, junnie thường ngày ngoan lắm dì" nói xong còn xoa đầu con mèo sắp dỗi bên cạnh.
"riết rồi mẹ toàn nghĩ xấu cho con thôi" moon junhui bĩu môi ngồi xuống chiếc ghế mà wonwoo đã kéo ra từ bao giờ.
bà mỉm cười nhìn hai đứa nhỏ ngoài bàn ăn, thật biết ơn khi hai đứa vẫn giữ được mối quan hệ tốt đẹp và thậm chí còn tiến triển theo hướng tích cực.
tóm tắt một buổi tối của moon junnie và jeon wonu:
1: ăn cơm cà ri mẹ moon nấu, junhui chia đôi cơm của mình cho wonwoo. anh không thắc mắc sao phần cơm mình ít mà anh hỏi tại sao junhui ăn ít thế, wonwoo liền chia cho cậu nửa phần cơm của mình. vì buổi tối gia đình moon chỉ nấu cơm cho hai mẹ con, ba moon thì đi làm về muộn hơn nên mẹ muốn đến sát giờ mới nấu cho ba moon ăn ngon miệng hơn. junhui và cả mẹ mình đều ăn rất ít nên chỉ nấu tầm hai chén vừa đủ cho hai người.
2: moon junhui lấy chiếc bánh tiramisu sữa chua mua hồi chiều từ tiệm yoonhong ra, cả ba người cùng ăn và ngồi nghe junhui kể lại buổi sáng cậu đi học có gì vui.
3: jeon wonwoo giữ lời hứa với em mèo mà ra ngoài đi dạo cùng cậu, sẵn để cho junhui tiêu hoá được những thứ vừa ăn tránh khó tiêu ảnh hưởng đến bụng của cậu. wonwoo và junhui đã ghé gs25 để mua một vài đồ ăn nhẹ và trong đó có cả bia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro