Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Pocky Day

Phó chủ tịch CLB bơi lội đóng cánh cửa tủ đồ sau khi đã thay xong cho mình một bộ quần áo mới sạch sẽ. Phải nói, Phawin là thành viên cuối cùng còn ở lại, vậy nên thứ âm thanh này chắc hẳn là do người nào đó khác. Thế nhưng chủ nhân mái tóc nhuộm màu không khỏi nhíu cặp lông mày khi thứ âm thanh quái lạ đó lọt vào lỗ tai. Hẳn phải tìm xem âm thanh đó từ đâu ra để xác định ngoài Win còn ai đang có mặt trong căn phòng này.

Chuột?

Có chuột ở trong phòng thay đồ? Này thật là tệ vì thằng khốn Dean đã về nhà trước.

Win lần theo tiếng động vòng ra phía sau tù đồ thì phát hiện, nguồn cơn của tiếng rột roạt đó là anh chàng sinh viên năm nhất, người đang đứng lấp sau cánh cửa tủ vừa nhai nhồm nhoàm...

"Này, đừng có ăn trong phòng thay đồ!"

Win lên tiếng mắng khiến cậu nhóc giật mình.

"Eiiii....Tưởng anh Dean nữa chứ."

Team, thành viên năm nhất của CLB bơi ôm đầu, trên tay vẫn còn cầm nguyên tang chứng.

"Gì vậy?"

"Bánh que-Pocky. Gặp bạn, Parm ở CLB Thái Dessert, khi nãy cậu ấy làm quá trời đồ ăn ngon, còn thừa ít nguyên liệu nên làm cái này."

Team vừa giải thích vừa không quên tiếp tục nhai món đồ ăn trong miệng, liền bị cốc ngay một cú vào đầu.

"Anh nói là không ăn ở đây, đứa nhóc bướng bỉnh này!"

"Chút xíu thôi... nha Hia." Team vừa nài nỉ vừa xoa chỗ đau trên đầu.

Win lườm thằng nhóc một cái rồi chuyển ánh mắt xuống thanh pocky cuối cùng trên tay.

"Anh sẽ tha nếu hối lộ."

[rột...rột...rột]

Team nhanh như chớp nhét thanh kẹo giòn vào miệng rồi nhấm nó ngắn lại trong tích tắc.

Win chỉ kịp phản ứng bằng cách lớn tiếng la mắng rồi xắn ống tay áo lên cao, bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu, nhắn nhủ đối phương chuẩn bị lĩnh phạt. Hàng lông mày anh nhíu lại, kéo Team lại gần, nhỏ giọng.

"Ngày mai tập thật nặng! Anh phạt! Về đi!"

Team tươi cười hạnh phúc chuẩn bị bước ra khỏi phòng thay đồ thì lần nữa vị phó chủ tịch chặn ngang, tệ hơn thế, miếng bánh ngon lành cậu đang ngậm trong mồm bị ăn trộm một cách trắng trợn.

"Ngon!"

Chủ nhân mái tóc vàng liếm môi, bật thành tiếng cười khúc khích. Phawin vẫy tay tạm biệt đàn em, bước ra khỏi phòng, miệng huýt sáo, tâm trạng hết sức vui vẻ, để lại phía sau cậu sinh viên năm nhất còn đang đứng chết trân, bàng hoàng, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra trong tích tắc...

"..."

"Đàn anh khốnnnnnn!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #boylove