Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11. thương lượng

Aeri kinh hồn bạt vía sau khi đón nhận thêm một xấp ảnh mới từ tay của Kim Minjeong, cô có đánh chết cũng không nghĩ rằng nàng chấp nhận làm hình nhân thế mạng để cứu Yu Jimin lần này.

- Minjeong em có thần kinh hay không, dù là Yu Jimin hay là em cả hai một khi bị tung ra đều là bất lợi, chẳng lẽ không thể thương lượng được hay sao?

Kim Minjeong nhắm mắt mệt mỏi, nàng nhớ về buổi gặp mặt ngày hôm nay của mình cùng với gã phóng viên kia, nàng đã nói với gã rằng gã bây giờ có vắt chết Nam Yejun thì hắn cũng không có xì ra đồng nào cho gã đâu, bởi vì hắn cơ bản còn chẳng đủ tiền để nuôi con nghiện trong người hắn, chẳng ai lại có thể nghĩ được rằng chàng thiếu niên năm đó cháy hết mình trên sân khấu với hình tượng hoàn mỹ, là mẫu bạn trai lý tưởng của hàng triệu cô gái lại ngày càng gầy đi vì ma túy. Người hâm mộ của Nam Yejun đút hết tiền cho hắn bởi vì nghĩ rằng hắn không giữ sức khỏe sinh ra bệnh tật, cho nên ngày càng gầy đi, diện mạo xuống cấp trầm trọng, mấy ai thực sự biết được hắn vì ma túy mới trở nên thân bại danh liệt.

Gã phóng viên khi ấy khuôn mặt có mấy phần thất vọng, mặc dù hắn cũng có thâm niên làm nghề bám đuôi người nổi tiếng nhưng cũng có những thứ hắn không biết, tỷ như việc Nam Yejun lúc này nghèo kiết xác, đến tiền mua quần áo cũng không có. Không đợi gã kịp chuyển hướng sang công ty của mình, Kim Minjeong đã bắt đầu đi vào thương lượng.

- Phóng viên Hwang, anh ở trong nghề bao nhiêu năm rồi?

- Đã được 5 năm, có vấn đề gì không?

Hwang Junsoo đột ngột nhận thấy nét mặt của Kim Minjeong thay đổi, giọng nói của nàng hạ xuống, lúc này Minjeong trông lại thập phần kiều diễm, mị hoặc lòng người.

- Vậy thì anh có biết tôi ở trong SM có bao nhiêu quan trọng hay không?

Hwang Junsoo không chớp mắt nhìn Kim Minjeong ở trước mặt của mình, trong lòng phút chốc đã động tâm, mặc dù gã ở nhà đã có vợ cùng với hai đứa con lớn phỏng đang chờ, gã tự mình thông cảm cho mình trong một khắc đã đi chệch hướng, bởi gã vốn nghĩ bất kì chàng trai nào đứng trước mặt mỹ nhân dù thanh tâm hỏa dục đến đâu cũng đều phải gục ngã, cho nên cổ nhân mới có câu anh hùng khó qua ải mỹ nhân chính là như vậy.

Nghĩ rồi gã bất chợt chớp mắt, để cho tâm mình thanh tịnh, suy nghĩ về câu hỏi của Kim Minjeong, hắn là phóng viên trong nghề đã 5 năm, kể từ khi các nàng bắt đầu đến công ty làm thực tập sinh thì gã lúc đó đã là một tay săn ảnh có nhiều thành tích nổi bật, gã cũng không ít lần đi ngó qua nghệ sĩ của SM, vì vậy cho nên chuyện bên trong công ty của nàng gã mười phần cũng nắm được năm sáu, chuyện Kim Minjeong ở trong công ty được xem trọng gã dù có không muốn biết thì cũng phải biết, bởi vì nàng đặc biệt có tài, công ty dốc lòng sủng ái, người ganh kẻ ghét cũng không ít cho nên việc địa vị của nàng ở trong công ty cao đến đâu người ở ngoài ai cũng tỏ.

- Tôi biết, nhưng cô đây là muốn nói điều gì? - Gã hỏi.

- Tôi muốn anh thay ảnh chụp của Yu Jumin thành tôi đi, tôi dù sao cũng được công ty hết lòng sủng ái, anh có được ảnh hẹn hò của tôi chẳng phải lại có giá hơn mớ ảnh này của Yu Jimin hay sao?

Hwang Junsoo khẽ nhíu mày nhìn cô gái trước mặt, trong lòng thầm nghĩ chắc là có âm mưu gì đó thôi, chứ người bình thường ai lại đem mình ra trước đầu súng như vậy, gã biết các nàng là có tình chị em thân thiết, nhưng người muốn đem sự nghiệp của mình ra hi sinh thay cho người khác cũng không phải nhiều, nói trắng ra đây là lần đầu tiên gã đụng phải trường hợp này, thập phần không có nghĩ ra giữa các nàng còn có thâm tình nào khác mà lại khiến cho Kim Minjeong phải làm như vậy.

- Cô Kim cô có đang sáng suốt hay không? Dù tôi làm nghề bóc trần bí mật nhưng thứ tôi muốn cũng chỉ là tiền, tôi thương lượng được tiền rồi thì thôi, nhất nhất không có đụng tới sự nghiệp của ai cả.

- Anh nói nhiều như vậy làm gì, giá trị của tôi ở trong công ty dù sao cũng cao hơn Yu Jimin, mệnh giá của tôi cao thì anh sẽ có nhiều tiền hơn. Anh không phải nói làm cũng chỉ bởi vì tiền thôi sao, tiền ở trước mặt rồi chẳng lẽ anh không lấy?

Hwang Junsoo nhíu mày càng thêm sâu, nét khó hiểu trên mặt đậm càng đậm, tuy nhiên gã cũng không phải là không sáng suốt, tiền đúng là đang ở trước mặt, dại gì lại không lấy.

Sau khi thương lượng thành công, Nam Yejun là người sau cùng trong cả ba biết chuyện, hắn được yêu cầu xuống hầm gửi xe để dựng lên một hoạt cảnh khác, cũng là hắn cùng với mỹ nhân đi hẹn hò, nhưng lần này là Kim Minjeong chứ không phải Yu Jimin, hắn ban đầu cũng thầm nghĩ Kim Minjeong đúng là có máu điên ở trong người, hắn sống đến nay gần 30 tuổi cũng chưa từng thấy qua người giống như nàng, hắn cũng là nghĩ giống như gã phóng viên họ Hwang, không biết giữa nàng và Yu Jimin sau cùng là có thâm tình gì. Hắn tuy không hiểu nàng đề nghị hắn làm vì lý do gì, tuy nhiên hắn cũng vì suy nghĩ riêng của mình mà đồng ý.

Nam Yejun sở dĩ chọn Yu Jimin làm nước cờ của mình bởi vì một ngày hắn vô tình xem được trên một chương trình tạp kỹ, chính miệng cô nói lúc còn nhỏ rất thích xem hắn biểu diễn, hắn nhìn thấy cô trong mắt ngập tràn ngưỡng mộ dành cho mình, cho nên hắn nghĩ ngoài cô ra sẽ không có ai thích hợp hơn để làm người móc nối cho hắn buôn bán chất cấm cho các nghệ sĩ khác trong công ty, hơn nữa Yu Jimin chỉ mới ra mắt được 2 năm, so với những nghệ sĩ khác trong công ty, cô đúng là còn trẻ người non dạ hơn rất nhiều, có điều hắn vẫn chưa kịp thuyết phục được Yu Jimin lên thuyền cùng hắn thì đã gặp phải gã chó săn họ Hwang chết tiệt.

Đêm hôm đó là hắn hẹn cô ra xe để nói chuyện, hắn quyết định ở tại hầm xe mê hoặc cô một chút, sau đó mới nói đến chuyện hắn cần cô mang hàng vào trong công ty, tìm người để bán, thế nhưng chỉ vừa mới bắt đầu bước thứ nhất, hắn đã bị Yu Jimin đẩy ra.

Hắn là sở dĩ muốn sử dụng khuôn mặt của mình để mê hoặc Yu Jimin, bởi hắn biết với vị trí một fan hâm mộ cô cũng giống như bao người khác, chết mê chết mệt khuôn mặt anh tuấn của hắn, thế nhưng Nam Yejun chỉ suy nghĩ được bằng cái đầu gối của hắn thôi, hắn mười phần không biết hắn ở trong mắt của Yu Jimin từ lâu rồi đã không còn là chàng trai nhiệt huyết năm đó nữa, hình ảnh hắn ở trong lòng của cô sụp đổ đến thảm thương, cho nên hắn có muốn dùng khuôn mặt đầy nếp nhăn của mình để dụ dỗ cô thì cũng đợi hắn nằm xuống ngủ rồi mơ một chút đi. Chính vì vậy mà khi hắn nhoài người đến muốn hôn cô, Yu Jimin liền đẩy hắn ra, nhưng vừa vặn thay gã phóng viên họ Hwang lại chụp được ảnh đúng vào lúc đó.

Yu Jimin khi đó có chút bất mãn, cô bởi vì trong lòng đã nảy sinh ra một chút suy nghĩ, hóa ra bản thân mình thích Nam Yejun là thích hình ảnh của hắn năm đó, thích hắn với tư cách một thần tượng tỏa sáng trên sân khấu, chứ không phải với tư cách của một người tình cho nên mỗi khắc cô ở bên cạnh hắn bây giờ đều khiến cho cô cảm thấy có chút không thoải mái, cộng thêm chuyện cô nghĩ về Kim Minjeong bởi vì hắn mà ở sau lưng cô làm nhiều điều không tốt liền sinh ra ghét hắn ra mặt.

Cho nên lúc đó Yu Jimin đối với Nam Yejun suýt chút nữa là xảy ra cãi vã, hắn bởi vì không muốn cô nổi giận mà xuống nước nói lời ngon ngọt rồi để cô đi, Yu Jimin hiện tại là cái mồi câu của Nam Yejun , hắn không thể đánh mất cô được.

Bởi vì Nam Yejun xem trọng Yu Jimin, cho nên hắn cũng rất nhanh đồng ý thương lượng cung Kim Minjeong, bởi vì hắn nghĩ rằng nếu chuyện này bị phanh phui ra, Yu Jimin sẽ bị công ty nhìn ngó và gây áp lực, hắn sợ rằng chính cô sẽ nói chia tay hắn, lúc đó hắn chẳng phải mất cả chì lẫn chài hay sao? Suy cho cùng hắn có Kim Minjeong đột nhiên xông ra hứng đạn cũng là thật tốt.

Trở lại với Aeri, cô vẫn còn run rẩy sau khi nhận được những xấp hình còn mới cóng, cô rất muốn mắng cho Kim Minjeong tỉnh ra, thế nhưng nhìn nàng cũng đang ủy khuất thì lại không có cách nào mở miệng.

- Dù sao thì chị ấy cũng là trưởng nhóm, lệnh cấm hẹn hò vừa hết đã bị bắt gặp, nếu tin này bị tung ra chắc chắn sẽ bị nhiều người chỉ trích, Yu Jimin bẩm sinh là người da mặt mỏng, bị công kích chắc chắn không chịu nổi, em không nỡ nhìn chị ấy đau khổ.

Kim Minjeong ngồi bó gối trong góc tường, nàng nói nhẹ nhàng, giống như chuyện dù sao cũng đã rồi, lo âu trong người liền có thể vứt đi, sau này dù có chuyện gì xảy ra, có bao nhiêu mũi giáo chĩa về phía nàng, nàng cũng không sợ nữa, bởi vì điều nàng sợ nhất vẫn là Yu Jimin đau lòng.

- Chị đừng nói gì với chị ấy, em không muốn chị ấy khó xử, chuyện này mình em sẽ chịu, kể từ nay Yu Jimin không có liên can.

Aeri đảo mắt, tâm tư trong lòng đều chạy đến cổ rồi lập tức bị nghẹn lại, không nói được nửa lời. Kim Minjeong nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định, ánh mắt rơi lại giữa lưng chừng không gian, đầu óc nàng trống rỗng, nàng không biết vài ngày nữa có điều gì sẽ chờ đợi mình phía trước, nhưng lúc này nàng đã tạm thời yên tâm về Yu Jimin.

===

note: mọi người oy tui viết fic cũng cực lắm mọi người đừng có đọc chùa nha, mỗi tương tác của mọi người đều là động lực to lớn dành cho tui để tui tiếp tục á, cám ơn mọi người, "ký túc xá có gì?" đã đi đến một nửa chặng đường rồi, happy ending hay sad ending tui vẫn còn chưa định nhưng mà fic này drama nhiều quá, tui viết đến đây cũng rất ngại tay =))) fic sau tui sẽ trở lại với 1 chiếc fic học đường, thanh xuân vườn trường ít drama nhé, xin cảm ơn mọi người ^o^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro