Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Reng... tiếng điện thoại của cậu vang lên

" A nhô a nhô ? " - Cậu trả lời mà chu chu mỏ a

" Nhô cái gì? Con mau về cùng Jihoon đi " - Mẹ cậu

" Ơ tại sao phải về cùng ạ??? " - Cậu thắc mắc

" Hai đứa sắp kết hôn rồi. Cũng nên dọn về ở chung đấy " -

" Cái gì cơ? Cái gì cơ? Cái gì cơ? " - Cậu đứng hình

" Tôi nói anh phải dọn về nhà chồng anh " - Mẹ hơi khó kiên nhẫn nha

" Tại sao tại sao tại sao " -

" Không tại sao gì hết. Nếu như con muốn đám truyện đam mỹ của con không đi theo gió bụi thì yên phận nghe lời mẹ " - Mẹ quát

" Mẹ hù dọa con ;-, " - Cậu khóc ròng

" Nghe lời mẹ là được chứ gì. Mẹ không được động đậy tới đám con yêu của con đóoo!!!! " -

Mẹ dập máy từ lâu rồi. Cậu khóc ròng trong lòng TvT

Đang đứng chôn chân tại chỗ thì thấy anh bước đến chỗ cậu

" A.. Park Jihoon.. mẹ kêu tôi.. dọn qua nhà anh a... " - Cậu giơ tay bảo

" Ừ đi thôi " - Khuôn mặt vẫn lạnh lùng như xưa :))

" Đi đâu chứ?? " - Cậu tròn mắt hỏi

" Đi về nhà cậu lấy đồ rồi về nhà tôi " - Anh nói xong bỏ đi

" Ư hự Bae Jinyoung aa tại sao số mày lại ra nông nỗi này. Anh trai ơi tôi không muốn anh là chồng đâu a... " - Cậu chạy theo phía sau anh lải nhải

" Vì từ khi cậu lọt vào mắt tôi nên số phận cậu sẽ là của tôi! " - Anh điềm tĩnh đi đến bãi đậu xe

Jinyoung chết lặn

______________

Xe dừng tại nhà cậu

" A mẹ ơi ơi ơi !! " - Cậu vừa la vừa hét vừa chạy

" Cái gì? " - Tiếng mẹ vọng từ bếp lại

Cậu chạy đến ôm chầm mẹ " A aaa sao lại nỡ bán con cho người khác a "

" Bán cái khỉ cậu. Cậu kết hôn với Jihoon rồi mau hạ sinh cho tôi một đứa cháu đi nhé " - Mẹ kéo cậu ra

" Huhuuu mẹ aaaa TvT " - Cậu nũng nịu

" Mau dọn đồ đi. Rồi qua nhà Jihoon ở " - Mẹ cậu vừa mần vừa nói

" Không chịu đâu a. Con còn nhỏ mà sao lại kết hôn sớm a.. " - Cậu khóc ròng

" Nếu như con muốn con yêu của con bị mẹ đốt lẫn bâm ra trăm mảnh thì yên phận đi! " - Mẹ vừa lườm vừa quơ dao trước mặt cậu

" Tuân lệnh mẫu hậu a! " - Toi đời cậu rồi. Không còn cách nào cậu đành đi dọn hành lý

Loay hoay soạn đồ cũng gần 1 tiếng. Cậu chào tạm biệt mẹ rồi bước lên xe của anh

" Lâu quá đó! " - anh ngồi kiên nhẫn nảy giờ bực tức lên tiếng

" A... tôi chào tạm biệt mẹ. Xin lỗi anh!"-

" Hừ " - Anh hừ một tiếng rồi tiếp tục vào công việc lái xe. Trên đường đi về nhà anh cả hai đều im lặng, chỉ có vài tiếng kèn kêu nhưng bị xe cách âm nên tiếng mờ nhạt

___________

Về đến nhà

" U oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa " - Cậu sáng mắt liếc xui liếc dọc và la

Anh chứng kiến cảnh cậu ngó tới ngó lui nhà anh. Cười nhạt rồi nắm tay cậu vào nhà

" Lộng lẫy aa! " - Cậu không màng đến cái nắm tay của cậu với anh đang diễn ra

" Vì chính đây là dành cho em " - Anh nhìn nhóc con đang khó hiểu a

" Ngốc nghếch. Ý của tôi là nơi này sẽ là của cậu và tôi từ nay về sau! " -

" A ừ.. còn nhà kia ? Anh bán nó rồi sao? " - Cậu thắc mắc

" Ừ. Tôi chỉ muốn tạo lại kỉ niệm đẹp của tôi và cậu! " - Anh nói rồi bước lên phòng

" A .... ừ.... cảm ơn anh .... " - Cậu chót rung lòng ( rung động đó nha các cậu =)))) )

Loay hoay đi khám phá nhà thì cậu phát hiện ra. Có rất nhiều phòng và duy nhất 1 phòng có giường, là phòng của Park Jihoon

Cốc... cốc...

" A.. Jihoon... cái này... tôi ngủ ở đâu a? "- Cậu gõ cửa

Phía này mở cửa kéo cậu vào lòng rồi đóng cửa " Ở cùng tôi "

'Ở cùng tôi' sao nghe như là???? " A cùng chiếc giường này sao? " - Cậu chỉ tay về phía giường King Size kia

" Ừ " - Vẫn lạnh lùng a

Cậu khó hiểu. Nhưng vì học quá trời nên phải nạp năng lượng. Cậu trượt khỏi cái ôm của anh chạy đến chiếc giường trước mặt. Nhảy uỳnh lên..

" Êm quá aa.. " -Cậu lăn qua lăn lại trên giường, cứ như chú mèo ấy. Chợt nhận ra được điều gì cậu bật dậy tiến lại chỗ vali cậu lôi con fughfjxjdb và Poliwag to đùng chạy đến giường nằm. Anh đứng đó xem hành động làm trò của cậu nhếch mép rồi tiến tới giường

" Cậu chơi thú bông? " -

" a ... đây là cặp tôi cực thích á nhaaa " - Thấy anh hỏi xoay người vui vẻ trả lời

" Cặp? " - Anh cau mày khó hiểu

" Là WinkDeep đó aa " - Nói xong hôn chụt chụt vào 2 em kia

" Vất vả a.. này.. anh nhận Wink nhé? " - Cậu suy nghĩ một lúc lâu. Vì sợ hai con quỷ mập này chiếm chỗ nên cậu nhờ vả đó

" Sao chứ ? " -

" Aaa tại tôi thấy anh giống con này nè " - chỉ vào Wink

" Vậy cậu là con này? " - Chỉ vào Deep

Cậu gật đầu lia lịa

" Được thôi. Điều này chứng minh tôi với cậu là một cặp rồi " - anh nói rồi lôi hai con quỷ mập đến sofa gần đó. Đã vậy còn đặt cạnh nhau a..

Cậu đơ người. Lấy được hồn về rồi " A... cái này.... "

" Được thôi.. " - Cậu khẽ nói

Anh nhếch miệng hài lòng đi đến hôn một cái vào trán cậu. Xoa xoa đầu cậu ôm cậu vào lòng, cậu được ở trong lòng anh, nhận thấy sự ấm áp. Đôi mắt chợt từ từ khép lại. Anh thấy vậy bế cậu lên giường. Rồi mình cũng ngủ luôn

____

" Jinyoungggggg " - Daehwi la

" ... "

" BAE JINYOUNG !!!!!!! " - Hét cho thế giới nghe

Cậu giật mình " Hả hả? "

" Cậu nghĩ gì mà ngồi đần ra đó? " -

Nhắc mới nhớ. Nãy giờ cậu nhớ lại cảnh anh ôm cậu, xoa tóc cậu thật ngại mà, cậu lắc đầu thật mạnh để đá cái suy nghĩ qua Việt Nam ( Au: Tạo cái hint cho con dân WinkDeep Shippers )

" không.... gì... " -

" Bạn học à. Cậu sắp có chồng rồi huhu cậu sẽ bỏ tôi đúng không? " - Daehwi mè nheo

Phía sau lưng hai người truyền đến âm thanh quen thuộc " Điều đó là hiển nhiên. Cậu bị bỏ rơi cũng đáng " nói rồi tiến đến bàn ngồi

" Này anh kia. Tôi chỉ thật tình chia buồn Jinyoung, cậu ta xui lắm mới dính phải người như anh " - Daehwi nổi cáu nhưng ngoài mặt hết sức bình tĩnh

" Daehwi a... " - Cậu níu tay áo nó.

" Cậu ta không hề xui. Tôi đây yêu cậu ta là thật lòng, mà tôi có ôn nhu thì chỉ có với cậu ấy " -

Tim cậu nghe tiếng khét rồi. Ôi dồi ai chơi nướng tim tôi thế. Lòng lóe vui

" Ừ sao sao sao. Thì sao. Anh không cướp cậu ấy khỏi tay tôi được đâuuuuuu " - Daehwi nhảy dựng

Anh tiến đến kéo cậu vào lòng, hôn nhẹ xuống bờ môi anh đào mỏng đó. Rồi liếc nhìn người trên " Đã cướp "

Nó cạn lời hùng hãy chọi phấn vào người anh. Xách đít đi ra khỏi lớp

Còn cậu đơ luôn. Anh vừa ôm vừa hôn oiiiii

" Này.. " -

" Cậu không sao chứ? " -Anh hỏi người đang nằm bất động trong lòng anh

" A không sao a... " - Nói xong chạy khỏi cái ôm đi tìm Daehwi

Anh chỉ biết cười khóc. Thật như con nít !

______________

" Kể từ khi cậu bước đến cuộc đời anh. Anh đã thích cậu rồi. Dân làng có câu Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên. Đây cũng không là ngoại lệ "

Hơi ngắn. Hơi cụt ngủn aaaaaa;-, vạn lần xin lỗi. Các cậu đừng có đọc chùa đó nha :)))))))

Wattpad xóa bài :)))))))))
Kết thúc 04:39
Lúc đăng 09:15
05/11/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mann2905105