Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.

chẳng hiểu hôm đó chủ tịch kim bận những gì, cậu ta bỏ hẳn bữa trưa nên wonwoo không có thời gian để đếm tiệm thuốc. mãi đến khi tan làm anh mới ba chân bốn cẳng phi thẳng xuống hầm xe rồi nhấn chân ga lao đi tìm chiếc phao cứu mạng mình.

giờ tan tầm luôn là khung giờ thường xuyên kẹt xe nhất, đã rời khỏi công ty hơn mười phút nhưng wonwoo vẫn chưa tìm được nơi mua thuốc chỉ vì hàng dài xe trước mặt. ngón tay gõ lên vô lăng không ngừng nghỉ, như vậy đủ thấy anh đang khẩn trương thế nào.

chợt có tiếng chuông điện thoại reng lên xen giữa tiếng động cơ xe ồn ào. wonwoo với tay lấy cái tai nghe bluetooth đeo vào tai rồi bấm nhận cuộc gọi.

"sao đấy ?"

là chayoung gọi tới, không biết có chuyện gì.

"anh về đến nhà chưa ạ, cuộc họp hồi trưa hình như có sai sót gì đấy trong hợp đồng với đối tác, anh có thể quay lại công ty được không ạ ?"

đương nhiên là không thể từ chối rồi, wonwoo chạy xe đến ngã tư phía trước rồi đánh lái một vòng quay trở về công ty.

gần bảy giờ tối, tầng cao nhất của carat label vẫn còn sáng đèn, có lẽ hôm nay mọi người phải tăng ca đến đêm muộn. wonwoo gất rút quẹt thẻ vào máy chấm công, sau đó bấm thang máy lên văn phòng. đến nơi, hàng lang vắng tanh không một bóng người, có lẽ mọi người đang tập trung vào phòng họp cuối hành lang.

wonwoo mở cửa phòng chủ tịch, sắp xếp đống giấy tờ cần đối chiếu rồi mang sang phòng họp. lúc anh mở cửa ra, dù tiếng động không quá nhỏ nhưng mọi người đều không xao lãng chút nào, tay chân bận rộn lật tới lật lui sổ sách.

chọn cho mình một ví trí gần thư ký ryu, wonwoo ngồi xuống bắt tay vào kiểm tra bản hợp đồng mà quên luôn cái bụng ọt ẹt từ ban trưa. 

"mọi người đã vất vả rồi."

khi kim mingyu nói câu này đã là chuyện của hơn mười hai giờ đêm, bản hợp đồng sai be bét vừa được đám nhân viên sửa cho hoàn chỉnh. dường như ngay cả việc vui sướng vì hoàn thành xong công việc cũng không thể hiện ra nổi, ai nấy đều như xác sống từ đại dịch zombie.

wonwoo gập máy tính xách tay, đứng lên chào chủ tịch như mọi người, sau đó ngồi phịch xuống cái ghế dựa. quá sức chịu đựng rồi, anh có cảm giác mình chết bây giờ luôn cũng được.

"trợ lý jeon, anh đi ăn đêm cùng mọi người không ?"

ryu chayoung đang đứng chặn cửa, cô nàng cùng ba bốn đồng nghiệp khác đang nhìn về phía mình. dù sao bây giờ về nhà anh cũng chẳng còn sức nấu ăn, mà chưa chắc là về đến nhà an toàn với cái bụng rỗng tuếch này. wonwoo gật đầu đồng ý, tranh thủ dọn dẹp đồ đạc của mình rồi cùng mọi người rời đi.

chỗ bọn họ ghé đến là một khu ẩm thực hoạt động xuyên đêm, đa phần là các món ăn đơn giản và phổ biến. wonwoo cùng vài người đỗ xe ở khu vực gần đó, rồi đi bộ sang tiệm mì trộn đông nghẹt người.

đã gần một giờ sáng, đám thanh niên đi chơi đêm lúc này mới đói bụng nên tiệm mì nhỏ gần sắp hết chỗ ngồi. dường như không có mặt chủ tịch ở đây, mọi người bật lên công tắt trò chuyện rồi rôm rả nói đủ thứ, đặc biệt là bản hợp đồng bị sai ngày hôm nay.

"chủ tịch kim đúng là làm việc nhanh gọn, thấy sai một cái liền kéo đám mình ở lại sửa ngay."

phó phòng hành chính nhận tô mì từ chủ tiệm, cậu ta than thở về mức độ vắt kiệt sức của tư bản kim.

"chứ làm sao nữa, sai sót gì là bên mình thiệt thôi."

ryu chayoung tiếp lời, sau đó cũng cắm đầu vào tô mì nghi ngút khói trước mặt.

"chắc cậu ta chưa có gia đình đâu nhỉ, omega nào mà lại nhẫn nhịn chuyện alpha nhà mình lúc nào cũng gần một giờ đêm mới về."

wonwoo im lặng từ nãy giờ bỗng dưng thấy chột dạ, anh cũng không rõ chủ tịch kim đã có gia đình hay chưa. bỗng dưng tô mì trở nên hơi đắng, cậu ta mà có gia đình rồi thì không khéo nay mai gì mình bị gia đình của tư bản đánh cho bầm dập.

"gì chứ alpha là chủ tịch kim thì tôi cũng chịu chờ đợi."

một nữ nhân viên lên tiếng, ánh mắt sáng rực khi nghĩ về viễn cảnh mình tưởng tượng ra.

"em cũng vậy, em cũng kiên nhẫn chờ đợi."

"tôi nữa, alpha như chủ tịch kim thì làm gì tôi cũng nguyện ý."

phó phòng han lắc đầu, mấy cô này xin vào công ty làm việc chắc mơ tưởng đến vị trí phu nhân chủ tịch để làm động lực đi làm đây mà.

"không biết alpha như chủ tịch thì dũng mãnh cỡ nào ha ?"

hai từ dũng mãnh từ phó phòng han khiến wonwoo sặc luôn đũa mì vừa cho vào miệng.

"anh sao đấy, ăn từ từ thôi."

chayoung đưa cho anh ly nước lạnh, wonwoo lấy lại bình tĩnh mà uống nước. cái mức độ dũng mãnh ấy, có thể lấy mức độ đau đớn ở chỗ kia của anh để trả lời không nhỉ ?

mọi người tạm biệt nhau sau khi dùng xong bữa đêm muộn, câu hỏi của phó phòng han cứ lảng vảng trong đầu wonwoo từ nãy tới giờ. anh chưa khởi động xe vội, tì đầu vào vô lăng xử lý mớ hình ảnh hỗn độn từ tối hôm qua.

chủ tịch kim thường ngày toàn bận đồ vest trang nhã, ai mà có ngờ đằng sau lớp vải đắt tiền ấy lại là cơ thể hoành tráng đến mức nào chứ.

từ cơ ngực săn chắc cho đến cơ bụng sáu múi, giọng nói hơi khàn lúc thủ thỉ vào tai anh.

toang rồi.

từ nãy đến giờ cứ lo giải quyết hợp đồng rồi đến cái bụng đói, anh quên mất chuyện phải đi mua thuốc tránh thai.

"cho tôi loại thuốc tránh thai nào có công dụng mạnh nhất ấy."

wonwoo nói nhỏ vào tai người bán thuốc, thầm quỳ lạy mà cầu nguyện trong lòng sao cho giờ này không gặp người quen ở đây. cô nhân viên trong tiệm thuốc đánh giá bộ dạng thập thò của anh, thầm nghĩ đây là một tên alpha tồi tệ đi mua thuốc tránh thai cho bạn gái mình.

"loại có công dụng mạnh cửa hàng vừa hết rồi ạ, hiện tại chỉ còn loại thường này thôi."

một vỉ thuốc màu trắng được đặt lên quầy.

"đã hơn hai mươi bốn giờ, như vậy còn hiệu quả không ?"

wonwoo nhìn vỉ thuốc trước mặt.

"cái đó chắc khoảng chừng bảy mươi phần trăm thôi ạ."

anh thầm nghĩ bao nhiêu đó cũng được, mình không xui đến nổi lại lọt vào ba mươi phần trăm còn lại đâu ha.

"nhưng mà đó là đối với trường hợp những cặp đôi bình thường, còn đối với bạn đời định mệnh thì hiệu quả của thuốc này bằng không."

wonwoo không chắc mình với chủ tịch kim tồn tại cái gọi là bạn đời định mệnh, nhưng hiện thực khi anh bị khuất phục bởi tin tức tố của cậu ta khiến lòng anh có hơi lo sợ. chưa một lần nào anh bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của những alpha khác, dù là bọn họ ở cấp cao đến cỡ nào. nhưng tối qua chỉ với một thoáng hoàng đàn nhè nhẹ, tay chân anh cũng cảm thấy rụng rời.

mà sách giáo khoa đã từng nói, khi bạn đời định mệnh gặp nhau trong tình trạng không ổn định sẽ dễ gây ra kì phát tình cho đối phương.

anh về đến nhà đã gần hai giờ sáng, sau khi uống đại một viên thuốc tránh thai với mục đích trấn an tinh thần mình, wonwoo tắm rửa qua loa rồi ngã thẳng lên giường mà ngủ.

anh cảm thấy quá mệt để tiếp tục nghĩ về vấn đề này. mà cũng bởi vì cái sự qua loa khi đi tắm ban nãy, wonwoo không phát hiện vị trí tuyến thể sau gáy của mình đã bị đánh dấu bởi vị alpha họ kim kia.

"đi công tác á ?"

vừa mới sáng sớm thư ký ryu đã quăng thẳng một tin chấn động vào anh.

"vâng ạ, em vừa nghe bên quản lý bảo như thế, hình như là đến đảo jeju để xem tiến độ quay phim ấy."

chayoung hai tay chống cằm, cô nhìn wonwoo đang tựa người vào bàn, chỉ mới tăng ca có đêm qua mà trợ lý jeon mệt mỏi thấy rõ.

"kì vậy nhỉ, đó giờ chủ tịch kim đâu đến trường quay để thị sát bao giờ."

chayoung ra hiệu cho anh tiến lại gần mình, cô nàng nói nhỏ.

"nghe bảo là người yêu hay vị hôn thê gì của chủ tịch kim đóng vai chính đấy ạ, nên chuyện chủ tịch đi thăm trường quay là hết sức bình thường."

thì ra là vậy, người yêu đi làm xa nên không có chỗ giải quyết rồi đè luôn trợ lý của mình. wonwoo cảm thán trong lòng, không hiểu sao cái gáy hơi hơi nhói.

vừa nhắc đến chủ tịch thì chủ tịch liền tới, thư ký ryu cùng trợ lý jeon có tật giật mình nên vội vã gật đầu chào rồi ai về chỗ nấy lo mà làm việc.

wonwoo chủ động mở cửa giúp kim mingyu, anh còn làm động tác mời vào trịnh trọng.

"anh có nghe qua lịch công tác ở jeju chưa ?"

nghe rồi ạ, còn biết rõ nguyên nhân nữa cơ.

anh đương nhiên không thể nói những gì mình đã nghĩ, chỉ có thể bày ra bộ dáng như vừa mới biết tin tức này gần đây thôi.

"tôi vừa nghe thư ký ryu báo rồi ạ, khi nào thì mình xuất phát vậy chủ tịch ?"

"chắc ngày mai."

jeon wonwoo xếp đồ vào vali với cái miệng nhỏ không ngừng rủa chủ tịch nhà mình. cậu ta có nhớ người yêu đến mức nào thì cũng phải biết nghĩ cho người khác chứ, không báo trước một tiếng mà cứ đi là đi liền.

phận bán sức lao động cho tư bản thì phải chịu thôi.

tin động trời hơn nữa có lẽ bọn họ sẽ phải ở lại jeju tầm hai tháng, cho đến khi các cảnh quay ở đảo thực hiện xong mới trở về seoul. wonwoo xếp hẳn hai cái vali to đùng với một đống quần áo cùng thuốc ức chế mà mình vẫn thường dùng.

trong lúc kiểm tra lại lần cuối, ánh mắt anh va phải vỉ thuốc tránh thai ở cái tủ gần giường. wonwoo do dự đưa tay chạm vào bụng mình, sau đó tự cảm thấy bản thân mình đã nghĩ nhiều đâm ra lo lắng, anh quăng vỉ thuốc vào thùng rác rồi đi ngủ sớm để sáng mai kịp giờ khởi hành.

hai tháng tới có lẽ sẽ xảy ra rất nhiều chuyện rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro