Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

i miss u (1)

Những lúc bỗng dưng nhớ cậu đến điên cuồng rồi bật khóc khi nhớ ra rằng tôi chẳng là gì của cậu cả.
.
.
Đi học mà không thích thầm ai thì thật sự là rất nhàm chán đúng không nào? Người mà tôi thích thầm lại thật sự quá nổi tiếng và xinh đẹp, tôi có nên buồn không nhỉ?

Thích người cùng lớp quả là điều ngu ngốc, vì nếu đã thành đôi rồi mà chia tay thì chẳng dám nhìn mặt nhau. Còn nếu không thành đôi thì khi tỏ tình rồi thì tình bạn kết thúc, dù là cái nào thì cũng thật đau lòng. Tôi thích chị ấy rất nhiều, rất rất nhiều nữa là đằng khác. Nhưng mà chị ấy quá nổi tiếng dù là ở cùng lớp, đẳng cấp của chị vốn khác xa tôi. Tôi được gọi là con hầu vì tính nhát gan nên hay bị ăn hiếp, còn chị thì chẳng ai dám đụng vào.
.
.

Hôm nay lại là một ngày nhàm chán vì đã gần cuối năm học rồi. Vậy mà không ai chịu lo ôn bài hết, chỉ có mình nó là vừa học vừa đi. Và nó thề với trời rằng vừa cắm mặt vài sách vừa đi là ngu ngốc. Nhìn xem nó vừa đâm sầm vào ai nè...

"Ê con hầu mày xem mày vừa đâm vào ai này."

Giọng chua lét của Jun vang lên làm tôi rùng mình. Tôi không sợ nó đâu vì nó lùn lắm, nó là tay sai của Jennie Kim và Jennie Kim là crush của tôi:)
"Em xin lỗi chị Jennie."

Có lẽ các bạn thắc mắc tại sao cùng lớp mà lại xưng chị em. Bởi vì nó nhảy lớp, nó vốn dĩ nhỏ hơn chị một tuổi. Do đó trong lớp nó là nhỏ tuổi nhất nên ai cũng bắt nạt nó. Danh xưng con hầu cũng từ đấy mà ra.
Chị nhìn nó với vẻ mặt khinh bỉ nhất mà nó từng được nhìn thấy ở chị. Chắc chị ghét nó lắm vì một con nhà quê mà dám va vào chị.

"Biến đi, sáng sớm mà gặp xui xẻo."

Đấy tôi rất ghét con Jun vì lúc nào tôi gần chị là như rằng có nó phá. Haizz người hầu thì làm gì có quyền lên tiếng. Thế là tôi là lặng lẽ cầm quyển sách lên, nhưng chỉ vừa chạm lên quyền sách thì liền có bàn chân đạp lên. Lực mạnh đè lên bàn tay một cách đột ngột khiến tôi đau đớn.

Nhìn lên thì thấy chị, tôi đã sửng sốt vì chị chưa bao giờ hành động thô lỗ với ai. Bỗng dưng tôi thấy khoé mũi mình cay xoè. Nước mắt cũng chực trào mà rơi. Tôi kìm lại tiếng rên rĩ.
Chị bỏ chân ra ngoài thụp xuống vuốt tóc che trước mặt của tôi ra.

"Nào Roseanne Park, mày chẳng có cái quyền gì mà đụng vào người tao như thế, lần sau tao sẽ cắt bỏ đi mái tóc đẹp đẽ này. Nếu mày còn vô ý như vậy."

Trong phút chốc tôi cảm thấy mình bị phản bội, như thế Jennie của trước đây và bây giờ là hai kẻ khác nhau. Tôi cảm thấy phản bội vì đem lòng tin trao cho nhằm người.

Đám người của Jennie bỏ đi chỉ còn lại nó ngồi đó với cái tay sưng tấy lên. Đưa tay lên lau nước mắt, nó cầm quyền sách lên bên trong có một tấm ảnh của Jennie mà nó chụp trộm. Trong bức ảnh nàng đang cười rất tươi với mọi người, nhưng nàng chưa từng cười với nó dù là chỉ một. Nàng thật xinh đẹp đây mới là Jennie của nó, còn người hồi nãy là ai mà nó chưa từng quen biết. Vội cất tấm hình vào một trang sách, nó muốn về nhà. Nó muốn thay đổi bản thân, nó đã quá mệt mỏi với cái bản thân yếu đuối này rồi.

Người ta hay nói khi thất tình thường sẽ đi thay đổi kiểu tóc. Nó không thất tình đến độ như thế nó chỉ thấy tức một tí. Cho nên nó gọi cho Lisa nhờ thay đổi cách ăn mặc cho nó. Đúng là bạn thân khi vừa nghe nó muốn thay đổi Lisa liền đồng ý ngay. Chúng tôi mua rất nhiều đồ, đến Lisa còn phải ngạc nhiên vì độ chịu chi của tôi.

"Tao không hiểu sao nhà mày giàu như vậy mà trước giờ mày toàn theo concept nghèo khổ là sao?"

Tôi cười trừ, thể hiện bản thân giàu có thì ích gì chỉ làm những "con kiến" bu kín mình thôi.

"Mày nghĩ tao có nên nhuộm lại tóc đen không?"

Lisa đưa tay lên vuốt cằm ra vẻ đắn đo

"Hừm ừm tao nghĩ mày nên nhuộm tóc đỏ đi. Vì như vậy mày sẽ như một bông hoa hồng mạnh mẽ, Rosie à."

"Tao sẽ trở nên mạnh mẽ sao, tao mong là như vậy."

Tối hôm đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều, từ mai tôi sẽ không là con mọt sách nghèo khổ nữa. Ba tôi rất mừng khi thấy tôi bây giờ, ông biết tôi bị bắt nạt ở trường. Vì tôi không chịu để ông giải quyết nên ông chỉ biết đứng sau bảo vệ.
.
.
.
Nó hít một hơi thật sâu, nó đang ngồi trong xe bên ngoài là đám học sinh tò mò. Nó biết khi nó bước ra sẽ có trăm ánh mắt săm soi nó. Và nó đã đúng, giờ nó cảm thấy mình thật nổi tiếng.

"Ê, con người hầu hôm nay lạ vậy bây?"

"Ừ bộ nhà nó mới trúng số độc đắc hả?"

Nó quay lưng cuối chào tài xế, mặc dù đã thay đổi nhưng nó vẫn lễ phép với người lớn tuổi.

Nó bước nhanh về lớp, bây giờ nó chẳng còn thích ai nữa. Một lần là quá đủ, giờ nó chưa muốn để ý đến ai.

"Ohoo hôm nay trông mày sang hơn rồi đó con người hầu. Mau đi xuống canteen mua cho tao chai nước đi."
Jun? Mày có thể để cho tao hiền lành tí được không?

"Tao không rảnh, nếu mày muốn uống tự đi mà mua. Với lại từ giờ tao đéo còn là con hầu của tụi mày nữa, cút."

Đám tay sai của Jennie tức tối, ừm hửm Jennie ấy hả chị đang nhìn tôi. Và tôi không hiểu ánh mắt của chị mang ý nghĩa gì, giờ tôi cũng chẳng còn tâm trạng để ý chị ta nghĩ gì nữa.

"Woa Chaeng ah, em đẹp quá đi Lisa thật sự làm rất tốt đó!"

Jisoo unnie từng là crush của tôi trước khi tôi gặp Jennie, và trước khi chị ấy và Lisa yêu nhau. Tôi dù có tồi tệ đến thế nào thì cũng không thể cướp người yêu của bạn được.

"Unnieee, con khỉ đó nói với chị à. Đúng là đồ nhiều chuyện mà, sao chị bỏ em theo con khỉ đó chứ?"

Tôi vẫn hay ghẹo việc chị Jisoo bỏ tôi theo Lisa, ba chúng tôi thật sự rất thân ah. Ghép đại hai trong ba chúng tôi cũng thành một cặp ý:).

"Tiếc quá giờ chị muốn theo em ghê, giờ nhìn em như công chúa ý. Tóc đỏ hợp với em ghê, Rosie xinh đẹp như hoa hồng:)."

"Vậy ý chị là trước đây em xấu á hả, buồn sâu sắc."

Tôi giả vờ xụ mặt, chị Jisoo liền nhéo má tôi. Đau lắm đấy biết không hả?

"Yah Jisoo unnie chị không được bỏ em theo con sóc chuột đó được."

Lisa không biết từ đâu xong vào làm chúng tôi giật mình. Lisa học khác lớp của tôi điều đó đã làm tôi buồn cả tuần.

"Yah ai là sóc chuột hả quái vật tay dài?"

Tự nhiên Lisa đưa tay lên che miệng cảm thán.

"Woa mày đẹp quá vậy, giờ mày là bên ngoài đẹp bên trong giàu có."

"Đại gia bao nuôi hai đứa em đi mà."

Tôi dang tay ra ôm Jisoo và Lisa giả giọng nam tính, chúng tôi vẫn hay đùa với nhau như vậy.

"Được rồi, hai cô em muốn mua cái gì nói đi."

"Chicken, chicken, chicken."

Cả hai cùng nhau nói rồi nhìn nhau ngạc nhiên cười ồ lên.

"Được rồi ra về chúng ta sẽ đi ăn gà nhé."

Tôi quên mất rằng chúng tôi đang ở trong lớp và tụi trong lớp chính là kiểu, cái quần què gì vậy. Cái gì mà bao nuôi, cái gì mà đại gia? Hình như tôi mới thấy Jennie liếc tôi, cái tay của tôi vẫn còn đau đây này, đáng sợ chết đi được.

"Ê đừng động vào tay phải của em, đau lắm đấy."

Chị Jisoo nghe vậy liền lật tay của tôi ra xem, Lisa về lớp rồi chỉ còn chị.

"Yah em làm gì mà tay sưng lên vậy hả, em lại bị ai bắt nạt đúng không?"

Ầm

Ai đó bỗng dưng đập bàn mạnh, cả lớp liền hướng ánh mặt về phía phát ra âm thanh.

"Là tôi đấy, chị có ý kiến gì không?"

Jennie gằng giọng, wtf chị bị điên hay sao mà đi kiếm chuyện với Jisoo

"Mau xin lỗi Chaeyoungie nhanh lên."

Jennie bật cười ha hả lên, sau đó là đám tay sai của chị

"Chị đang nằm mơ sao Kim Jisoo, chị nghĩ nó là ai mà tôi phải xin lỗi nó. Và tôi nói cho chị biết luôn là nó là đứa va vào tôi. Tôi chỉ dạy dỗ nó một tí thôi:)."

Jisoo unnie tức giận đến nỗi nắm cổ áo của Jennie. Nó chỉ biết nắm lấy tay Jisoo mong chị bớt giận.

"Chu unnie à bỏ Jennie ra đi mà, chúng ta về chỗ ngồi em không sao đâu."

Mặc dù rất tức nhưng vì Chaeyoungie nên chị đành đi về chỗ. Nhưng Jennie nào để yên như thế chứ.

"Chị dám làm gì tôi cơ chứ, chị rốt cục cũng chỉ là kẻ thua cuộc bên cạnh một con hầu thôi."

"Im miệng đi, chị có cái quyền đéo gì mà nói và Chichoo như vậy. Tôi nói cho chị biết chị có thể đánh tôi có thể chửi tôi, nhưng nếu chị động vào một cọng tóc của Chichoo unnie tôi sẽ giết chị."

Nói rồi tôi kéo Jisoo unnie ra khỏi đây, tôi chẳng muốn nhìn mặt Jennie một tí nào. Tôi và Jisoo unnie đến lớp của Lisa. Cả ba chúng tôi đều muốn trốn học. Khi đã ngồi vài một chỗ khuất, tôi liền bật khóc nức nở.

"Thôi nào đừng khóc."

"Chị ta...hức...nghĩ chị ta... là ai mà dám nói Chichu unnie như vậy chứ..hức."

Ở một góc sau bụi cây có người đang bận suy nghĩ

"Thay đổi rồi sao, mình còn cơ hội với em ấy không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro