Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Yerin người đại diện của Wendy đem ý tưởng của trưởng phòng truyền đạt đến cho Joy , Joy vẻ mặt hắc tuyến.

"Tôi nói...tặng hoa cũng không phải là không được! Nhưng phải nhất định phải là hoa bách hợp sao?"

Yerin sắc mặt xem kịch vui, cười toe toét vỗ vỗ bả vai Joy nói: "Hoa bách hợp có nhiều hiệu quả hơn! Cô cũng biết hoa bách hợp đại diện cho cái gì đúng không. Chậc chậc... Muốn có hiệu quả thì phải làm vậy thôi! Quyết định như vậy đi nha! Cô xem như Wendy nhà chúng ta đã giúp Irene nhà các người một lần, thì Irene các người cũng nên giúp lại một lần, hỉ gặp hỉ!"
Joy khóe miệng méo xệch nói: "Chuyện là sao?"

Yerin từ vẻ mặt cợt nhã đột nhiên chuyển thành u buồn, khuôn mặt như có đại thù sâu nặng nói: "Kỳ thật ta cùng trưởng phòng ngay từ đầu đã không đồng ý để Wendy đóng bộ phim này, nhưng là Wendy kiên trì nhất định phải đóng, chúng tôi cũng không có cách nào ngăn cản nàng, nhân vật Seungwan cũng là từ tay nghệ sĩ của công ty khác mà đoạt về.

Trưởng phòng nói như vậy cũng tốt, Wendy hiện tại như mặt trời ban trưa quay bộ này cũng không phải đến nỗi tệ."

Joy nhíu mày: "Hoàn toàn chính xác, tôi cũng nghi ngờ lâu rồi, Wendy hiện tại là rất hot, chọn lựa phim đóng cũng phải thận trọng, vậy mà lập tức tiếp nhận phim điện ảnh có đề tài đồng tính thật sự có chút hiểm nguy, không nghĩ đến nàng lại kiên trì như vậy."

Yerin thở dài thật sâu nhìn Joy vỗ vai: "Không có cách nào khác, chủ quản vẫn là chủ quản, người đại diện như chúng ta cũng chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở mà thôi."

Buổi gặp gỡ fan hâm mộ của Wendy được tổ chức ở Myeongdong, dự định 4 giờ chiều bắt đầu, mà mới 2 giờ rưỡi đã có đến gần một ngàn người. Myeongdong đành phải tạm thời đóng cửa, làm một hàng dài xếp hàng tiến vào trong.

Wendy mặc áo sơ mi màu trắng cùng quần ngắn, giày cao gót sáng lấp lánh, tóc dài đen mềm mại tự nhiên thả xuống vai, cả người đều lộ ra nét hiền hòa. Vào thời điểm nàng xuất hiện cùng nhân viên công tác, cũng là lúc tiếng thét chói tai kinh thiên động địa ầm trời.

Đứng ở phía sau đài chờ đợi làm khách mời đặc biệt Irene nghe thấy âm thanh như thế trong nội tâm một thoáng rét lạnh...Thanh âm này, nghe như 90% đều là nữ sinh! Nàng ấy thật đúng là khiến nữ sinh yêu thích.

Irene trong lòng liếc mắt, không phải là mình, nên mình cũng không nên quan tâm.

Wendy cười xinh đẹp đến động lòng người. MC để cho fan hâm mộ đặt câu hỏi, một fan nữ hâm mộ kích động lao đến thiếu điều đem người MC đạp bay, cướp lấy micro, không bình tĩnh cơ hồ kêu lên: "Tin đồn chị cùng Irene kia có thật đúng như thế không?"

Câu hỏi này vừa nói ra tất cả đều ồn ào xôn xao, truyền thông hướng ống kính nhắm vào Wendy, càng tiến lên gần hơn để lấy nét, hoàn toàn không muốn bỏ sót bất cứ biểu hiện nào của nàng. Tiếc là biểu hiện của Wendy không một chút xấu hổ, ngược lại rất tinh nghịch, làm ra dáng suy nghĩ: "A, cùng Bae Tỷ a, kỳ thật từ trước đến giờ tôi luôn yêu thích chị ấy."

Vì tiếng cười của Wendy làm cả khu càng xôn xao. Yerin đứng dưới sân khấu trong nội tâm vô cùng cảm thán, đứa trẻ này càng lớn càng cáo già, cách trả lời này chẳng những không đắc tội người khác, ngược lại càng thêm mập mờ mơ hồ, khiến cho người ta đoán không ra những lời này của nàng là thật tình hay chỉ là câu lừa gạt biết thời biết thế mà thôi. 

Không cho người khác có chổ để truy vấn, nhưng cũng đủ khiến người ta miên man bất định.

Irene đứng phúa sau, khóe môi không ngừng co rút, lời thổ lộ thật hoa lệ, tiểu quỷ này, diễn trò làm được hơn mười phần đây.

Joy ôm hoa bách hợp nhét vào trong người Irene thúc giục nàng: "Ngay lúc này Bae Tỷ, rèn sắt khi còn nóng, đi tặng hoa!"

Irene bất đắc dĩ nhận hoa, a, tốt ghê a! Chẳng lẽ là 99 đóa? Ai thật tốt a, không phải là hoa hồng tượng trưng cho thiên trường địa cửu!
Irene nhẹ nhàng xuất hiện ở hiện trường một cách "bất ngờ" mà còn là với một bó bách hợp to đùng trắng muốt phi thường thanh thoát nhẹ nhàng trùng màu áo với Wendy.

Tất cả đều kinh ngạc đến ngây người.
Wendy cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ Irene đột nhiên xuất hiện, mà còn xuất hiện nổi bật đến như vậy. Nhưng khi Irene đi đến trước mặt nàng, nàng phát hiện vẻ mặt không coi trọng của Irene đem hoa không chút ôn nhu nhét vào trong ngực nàng, Wendy lập tức hiểu đây không phải là tâm ý của Irene, mà là do công ty an bài.

Người MC lập tức đưa Micro cho Irene, hưng phấn nói: "Irene, thật sự là cố tình đến trợ giúp Wendy!"
Irene quét mắt phía dưới là một đám con gái fans của Wendy đang nhìn mình căm thù, trong nội tâm dâng lên một cổ quật cường, lập tức chuyên nghiệp tươi cười: "Đúng vậy, tôi ngàn dặm xa xôi cố ý chạy đến ủng hộ Wendy của tôi." Nói xong nháy mắt mấy cái với Wendy đang gương mắt nhìn mình, một bộ dáng cực kỳ ngọt ngào.

Irene cảm thấy Wendy là có thể hiểu được nàng chẳng qua là diễn kịch thôi, không nghĩ đến Wendy thấy nàng giả vờ mà trở thành một tiểu cô nương sững sờ đứng tại chỗ ngẩn người.

"Này! Còn chờ gì nữa, tiếp tục đi chứ." Irene y nguyên cười, lại nghiến răng nghiến lợi từ trong kẽ răng nói ra mấy chữ.

Wendy lúc này mới lấy lại tinh thần, dáng tươi cười một lần nữa lại xuất hiện trên khuôn mặt nàng. Nàng đột nhiên mở hai tay ra đem Irene ôm vào trong ngực vui vẻ nói: "Bae Tỷ, gặp được chị thật tốt. Tôi... rất vui."
Irene trong nội tâm run lên, như thế nào cũng cảm thấy những lời này của Wendy là chân thật...Như thế nào cũng cảm thấy giống như là lời nói phát ra tận trong đáy lòng, thật sự là...diễn quá giỏi rồi!

Không nghĩ đến hành động của Wendy lại làm cho fans hâm mộ một phen bạo loạn. Đột nhiên một nữ sinh khóc lớn, tiếp đến là một người đàn ông đối với Irene hét lên: "Buông Wendy ra! Tiện nhân kia!"

Irene trở nên bực tức, ngươi không nhìn thấy là ai ôm ai sao, phải nói Wendy của ngươi buông ta ra mới đúng. Không nghĩ đến vừa mới quay đầu lại đã thấy một người đàn ông áo đen vọt đến chổ người đàn ông vừa mới mắng Irene, đập một bình hoa vào đầu người kia.

"Không cho phép ngươi vũ nhục Irene!" Hắc y nam tử phát điên hô to, người bị nện ôm đầu ngồi xổm xuống, máu tươi theo khe hở của ngón tay mà chảy ra, hiện trường loạn lên. Trong những tiếng thét chói tai, tiếng của người MC hô to trong Micro: "Bảo an! Bảo an đâu??"

Irene bị chuyện đột nhiên phát sinh làm sợ đến mức sửng sờ đứng tại chổ, không kịp phản ứng, đột nhiên thân thể bị xiết chặt, Wendy dùng sức đem nàng ôm vào trong lòng.
"Đừng sợ có tôi ở đây!"
Nghe được thanh âm kiên định của Wendy vang lên bên tai. Irene có chút bất ngờ ngẩng đầu nhìn Wendy, không nghĩ sẽ nhìn thấy được ánh mắt cực kỳ khẩn trương mà nghiêm túc kia.

Cái đó so với khuôn mặt dối trá giả mù sa mưa hoặc coi thường vô lễ với nàng đều không giống, giờ phút này Wendy giống như một kỵ sĩ dũng mãnh bảo vệ Irene, đem nàng ôm chặt trong ngực mình, không để cho nàng phải đối mặt với gió tanh mưa máu xâm hại.

Irene càng thêm khó hiểu, vì vậy nàng tiếp tục sững sờ. Joy cùng Yerin ngược lại rất trấn định, vội vàng gọi bảo an đến, mang mấy tên đánh nhau chống cự trong đám fans hâm mộ bắt đi.

Đột nhiên người hâm mộ Wendy thoát khỏi sự khống chế của bảo an, kêu to xông lên đài, giơ tay giữ chặt lấy mảnh vỡ bình hoa muốn đâm đến. Joy cùng Yerin đều thất kinh, sợ đến mức không hô được tiếng nào. Bảo an bị đánh té vội tiến đến, kết quả thì đã trễ.

Irene nhìn thấy một nam nhân đầu chảy đầy máu điên cuồng trong nháy mắt giơ lên hung khí muốn hướng đến mình mà đâm tới, đại não nàng hoàn toàn bị đông cứng, nàng chưa bao giờ phải trải qua một sự việc bạo lực nào, cũng chưa từng nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn chảy nhiều máu như vậy của một người. Cho nên tất cả suy nghĩ của nàng đã hoàn toàn kẹt cứng, cả cơ thể không sao nhúc nhích được.

Trong một khắc xảy ra một màn thập phần kịch tính. Wendy mạnh mẽ quay người đem Irene chuyển về phía sau, chính mình đưa lưng về phía người nam nhân kia để cho mình ở giữa Irene và gã ấy. Wendy nhanh chóng đá một cái thật mạnh về phía người gã nam nhân, ngay giữa bụng hắn. Nam nhân kêu thảm một tiếng, rõ ràng là bị đá rất xa.

Bảo an vội vàng không chế người nọ, Joy cùng Yerin đều há hốc miệng, tính cả những người ở tại hiện trường đều thể hiện vẻ mặt không tin được mình vừa nhìn thấy Wendy triển khai huyễn công.

Wendy cau mày thở một cái nói: "May mà hôm nay không có mặc váy."
Irene đột nhiên nghẹn ngào kêu lên: "Wendy! Cánh tay của cô!"
Wendy nhìn cánh tay phải của mình, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi trắng, đặc biệt chói mặt.

"A?" Wendy cười cười, "Hình như chỉ là vết cắt nhỏ thôi."
Irene mặt đen, chảy nhiều máu như vậy sao lại không sao! Đây là đứa nhỏ đến từ hành tinh nào đây!

----------------------------------------------

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro