Chương 20
Buổi tiệc chúc mừng đóng máy thu hút rất nhiều truyền thông, điều đó có nghĩa là sẽ rất náo nhiệt, có rất nhiều đèn flash, quan trọng hơn hết chính là phải tập trung tất cả tinh thần để không thể có một tia lãnh đạm hay nói sai, bằng không sẽ lại bị giới truyền thông nhàm chán viết bài xuyên tạc mười vạn tám ngàn lần.
Irene mặc bộ váy hở vai làm lộ ra khí chất của mình, tóc dài vén ở sau ót, luôn cười làm quang bắn ra bốn phía. Tuy nhiên, khi Wendy vừa mới hiện thận, tất cả ống kính thuộc về nàng đều bị tước mất. Được rồi, Irene cũng đã quen, ai bảo Wendy đang rất nổi tiếng chứ? Ngành giải trí là như vậy, 18 tuổi cô ra mắt, 20 tuổi nổi tiếng, 22 tuổi hợp đồng bay đến không ngừng, 24 tuổi bắt đầu hạ nhiệt, 26 tuổi sẽ trở nên quạng quẽ, 28 tuổi....có thể hoàn toàn không nhận ra.
Irene năm nay đúng 28 tuổi, ở vào thời kỳ hết thời, nhưng khi quay "Nguyên Vị" nàng tìm được cảm giác không đồng dạng.
K đạo diễn là một đạo diễn giỏi, Irene tuy không trò chuyện với ông ấy nhiều, nhưng luôn được dẫn dắt.
Cho dù trong lòng có bao nhiêu oán niệm, nhưng chính nàng cũng hiểu được chấp nhận, nguyên tắc ngành giải trí luôn là vậy, luôn có mới nới cũ, nàng cần phải diễn thật tốt để thu hút ánh mắt của mọi người quay lại nhìn nàng.
Đoàn phim "Nguyên Vị" ngồi xuống, xếp thành một hàng, K đạo diễn vẫn như cũ ngồi ở giữa, hai nữ diễn viên chính ngồi ở bên trái và bên phải ông, giống như trong buổi họp báo.
Truyền thông trêu ghẹo nói Irene cùng Wendy có phải là ngồi quá xa rồi không, Irene cười xấu hổ, Wendy lại nói: "Bae tỷ sợ có tin đồn với tôi, mới chủ động yêu cầu ngồi sang bên đó."
Truyền thông nhao nhao lập tức nắm lấy tiêu điểm, chuyển sang về phía Irene, nguyên một đám liên tiếp hỏi khiến Irene khổ không thể tả. Vào lúc khó xử, Joy vẫn nhắc nhở phóng viên nên hỏi những vấn đề liên quan đến điện ảnh. Phóng viên lúc này mới an phận một chút.
Màn hình lớn sau lưng bắt đầu chiếu một đoạn ngắn của "Nguyên Vị" Irene cùng Wendy còn chưa xem qua đoạn trailer này. Irene quay đầu đã thấy Wendy xuất hiện lưng trần tắm rửa, tóc tai ướt đẫm dán ở phía sau lưng lộ ra đường cong hoàn mỹ, quay đầu lại, một đôi mắt yêu mị ngang ngạnh, nói không nên lời mê người. Irene trong lòng căng thẳng, trên màn hình đích thị là Wendy, nhưng lại không giống nàng, khí chất cao ngạo biến thành cảm giác trêu ghẹo người khác, loại cảm giác này, rất dễ khiến lòng người ta ngứa ngáy.
Irene vụng trộm liếc mắt nhìn Wendy, thấy mặt nàng không chút biểu tình, chỉ nhìn chằm chằm vào màn ảnh.
"Seung wan..." Âm thanh vừa phát ra, Irene khí huyết nhanh chóng dâng tràn. Trên màn ảnh lớn lúc này đang phát ra cảnh thu hút ánh mắt người xem nhất bộ phim... cảnh Irene cùng Wendy ở trên giường. Irene nhìn trên màn ảnh đặc tả vẻ mặt mình ẩn nhẫn, cau mày, cắn môi, con mắt nửa mở nửa khép hờ, cổ ngẩng lên, thống khổ nhưng lại hưởng thụ. Ngón tay Wendy dài nhỏ chạm mặt nàng, nhiệt tình hôn môi nàng, trên cổ, xương quai xanh, ngực...
Tự xem lại chính mình, Irene đỏ bừng cả khuôn mặt, quay đầu sang chỗ khác, không chủ ý nhanh chóng quạt chút gió vào mặt.
"Em yêu chị, vô luận giới tính của chúng ta là như thế nào, mặc kệ tuổi tác của chúng ta, em chỉ muốn tìm thấy cảm giác nguyên thủy nhất trong lòng mình. Em muốn chị." Khuôn mặt Wendy đặc tả rất nghiêm túc, cảnh sau chính là lúc nàng bị xe đụng, Irene điên cuồng chạy đến ôm nàng, nước mắt một giọt hai giọt, mãnh liệt rơi xuống.
"Em còn yêu tôi không?" Irene ôm mặt Wendy, trong mắt mang theo áy náy cùng khát vọng: "Tôi không muốn tiếp tục trốn tránh." Wendy quay đầu nhìn Irene. Irene chỉ vào ngực trái mình nói: "Chỗ này gọi tên em, nó nói tôi biết, tôi cũng muốn em."
Cuối cùng hai người day dưa hôn nhau một hồi... màn ảnh tối sầm lại, lóe ra hai chữ... "Nguyên Vị"
Trailer của phim đã chiếu xong, phía dưới tiếng vỗ tay vang lên.
Phóng viên ánh mắt tinh tế trêu chọc Irene: "Irene sao lại đỏ mặt?"
Sau khi hỏi xong tất cả mọi người mới phát hiện Irene đang thẹn thùng, lập tức truyền đến một tràng cười trộm. Tuy nhiên tiếng cười không ác ý, nhưng Irene vẫn cảm thấy phi thường xấu hổ, vì vậy sẽ không trả lời câu hỏi này.
Kỳ thật Irene trong giới giải trí lăn lộn nhiều năm, theo lý thuyết đã được đào tạo bản lĩnh gặp người nói tiếng người, gặp ma quỷ nói tiếng ma quỷ. Nhưng hiện tại so với thời kỳ mới ra mắt đối mặt với những câu hỏi nhạy cảm nàng vẫn không biết nên trả lời thế nào cho phù hợp. Mỗi lần như thế nàng luôn trầm mặt, hoặc mỉm cười, thậm chí là hỏi lại, dần dà truyền thông xưng tụng nàng là "Nữ vương". Danh xưng này có ý khen ngợi cũng có ý chê bai, Irene cũng hiểu rõ hết.
Wendy giật nhẹ cổ áo nói: "Hoàn toàn chính xác là hơi nóng đó..."
Irene không có tiếp lời Wendy, lời nói nàng cười đùa cùng trêu chọc, động tác nghịch ngợm lại khiến nhiều người nở nụ cười, trong lời nói có mập mờ, cũng có ý chuyển sự chú ý của mọi người, người sáng suốt cũng hiểu là Wendy muốn giải vây cho Irene. Irene có chút khó hiểu, trước đây Wendy thường đẩy chủ đề nhạy cảm cho nàng, hôm nay lại chủ động giúp nàng giải vây... Nữ nhân này đang suy nghĩ cái gì?
Irene không nhịn được liếc mắt nhìn qua Wendy, nhưng lần này không giống như những lần trước hai người vô cùng ăn ý đối mặt nhau, lần này Wendy chỉ mỉm cười nhìn về phía phóng viên, cũng không có ý muốn nhìn về phía nàng, vì vậy Irene thu hồi ánh mắt.
Màn hình lớn đột nhiên chiếu cánh hoa, âm nhạc vang lên.
"Chúng tôi xin mời khách mời đặc biệt, nhóm "Red Velvet"!"
Nhóm Red Velvet? Irene có chút ấn tượng, không phải vì công ty ký hợp đồng giúp nhóm ra mắt lăng xê thành ngôi sao, lúc trước Joy có mang đến EP mà bọn họ sắp phát hành cho Irene nghe, Irene đối với giọng ca vô cùng trung tính của ca sĩ hát chính ấn tượng không tệ. Nghe Joy nói lần này bài hát chủ đề của "Nguyên Vị" chính là do ca sĩ chính của Red Velvet đảm nhận, bài hát chủ đề sẽ được công ty phát hành cùng bộ phim sau đó rèn sắt khi còn nóng phát hành luôn EP của bọn họ luôn.
Người đại diện của Wendy là Yerin trong thời gian quay phim đều không ở cạnh Wendy bởi vì phải tiếp nhận nhóm mới này, loay hoay muốn chết, hôm nay lấy thân phận là khách mời thần bí đến buổi chúc mừng đóng máy coi như là lần đầu tiên nhóm nhạc ra mắt giới truyền thông.
Yerin nhìn Joy như sắp khóc đi ra, kéo theo một tràng tố khổ: "Joy, tôi mệt chết! Tôi không thể sống được nữa rồi! Eo ốm đi, mặt bị móp méo, đáng thương nhất là ngực của tôi cũng nhỏ đi! Vốn không được bao nhiêu, hoa hoa lệ lệ thoáng chốc biến thành cup A rồi, mương rãnh, mình phải sống thế nào đây..."
Joy vẻ mặt hắc tuyến, vỗ lưng Yerin: "Tỉnh táo, bình tĩnh, tôi cũng từng phải đảm nhận người mới, tôi hiểu cậu..."
Irene chưa bao giờ thấy qua nhóm nhạc Red Velvet. Một nhóm năm người đều mạc áo sơ mi trắng, cà vạt đen, quần đen bó sát, từ phía sau đài vang lên tiếng người âm mộ thét đến chói tai.
Irene có chút ngạc nhiên, nhanh như vậy đã có fans?
Liếc nhìn lại, phía sau có một đám nữ sinh cầm bang rôn "Red Velvet" kích động vạn phần, tiếng thét chói tai rất ư là khoa trương, tiếng thét kia phút chốc biến thành tiếng khóc tê tâm phế liệt. Tiếng khóc lan rộng một cách ngoạn mục.
Joy đứng cạnh Yerin, hai người đều đút tay trong túi quần, chứng kiến hình ảnh quen thuộc, Joy vẻ mặt khinh bỉ, dùng khủy tay đụng Yerin nói: "Dùng tiền mướn người hâm mộ hả? Quá cũ rồi, thế nào thét lên 50, khóc 100, té xỉu 200 sao?"
Yerin cười hắc hắc: "Không có biện pháp, người mới đều phải như vậy"
80 thấy một fans hâm mộ khóc to: "Ơ 200."
Lại một fans hâm mộ quyết vượt qua "Ơ, lại một cái 200....400, 600,800...chậc chậc rất đắt...."
Yerin "..."
Nhóm nhạc Red Velvet ngồi bên cạnh Irene, cả đám hướng truyền thông chào hỏi.
"Mọi người khỏe không, tôi là ca sĩ chính WanD." Ngồi ở bên cạnh Irene chính là người kia mỉm cười lễ phép đối với giới truyền thông nói xong. WanD thanh âm trống mái khó phân biệt, phi thường trung tính, rất có khả năng hấp dẫn lỗ tai người khác. Irene ở bên cạnh liếc mắt nhìn, thấy mái tóc WanD dài trung bình, kéo ngược lên có chút mất trật tự, vẽ lên đôi mắt thật đẹp,hai mắt phi thường có thần, tựa hồ đem tất cả ánh đèn trong phòng ngưng trụ trong mắt. Sống mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng, cả người phía trên đều ôn tồn, rất trung tính, trong lúc nhất thời Irene không thể đoán ra giới tính của WanD.
WanD cảm nhận được ánh mắt của Irene, quay người đối với nàng cười sáng lạn: "Bae tỷ!"
Irene muốn mở miệng đáp lại, WanD đột nhiên nói: "Tôi thích chị lâu rồi."
Irene lập tức sững sờ, Wendy nghe rõ ràng rành mạch.
"Người này ở đâu lại xuất hiện?" Wendy tràn ngập địch ý trừng mắt: "Rõ ràng là vừa mới đến đã thổ lộ?"
Bất kể do lịch sự, đối với tiền bối khách sáo hay thật tâm thổ lộ, Wendy đều cảm thấy có chút căm tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro