Chương 13
Irene trong lòng mặc niệm một vạn lần, nàng thật sự không bao giờ muốn nhìn thấy nữ nhân họ Son kia nữa.
Từ xế chiều quay đến 12 giờ đêm mới kết thúc công việc, Irene hết mặc rồi lại cởi, cởi rồi lại mặc, thời tiết lạnh lẽo làm nàng hắt xì mấy cái.
Lần thứ nhất không cho qua vì Wendy nói dư lời thoại trong kịch bản, K đạo diễn truy cầu hoàn mỹ không hài lòng nên phải quay lại.
Lần thứ hai lời thoại có điểm không rõ ràng thoáng cà lăm, không phải là chỉ có bốn chữ "Chị rất cảm tính?" Một câu ngắn như vậy lại bị nàng nói vấp, thế là phải quay lại!
Lần thứ ba Irene không có tâm trạng, K đạo diễn hô "CUT" Wendy sờ môi mình nói: "Bae tỷ, chị chú ý một chút được không, tôi hôn chị đến môi sưng lên hết cả rồi." Irene nghe xong hận không thể lột da nàng tại chỗ! Là ai ba lần bốn lượt phải quay lại, ảnh hưởng đến tiến độ?
Lần thứ tư Wendy đẩy Irene về phía trước, không hiểu sao vừa mới bước đã bị té ngã, trật chân, lúc này công việc mới kết thúc.
K đạo diễn cuối cùng họp quyết định, chọn lần quay đầu tiên là tốt nhất, dư lời thoại có thể bỏ bớt, bằng không có quay lại đoán chừng cũng không đạt hiểu quả tốt.
Irene có một cảm giác như bị người đùa giỡn, đã như vậy lại còn cố quay lại ba lần bốn lượt là có ý gì? Irene trong nội tâm bị đè nén. Joy lái xe ngồi cạnh nàng, thấy khuôn mặt nàng khó coi không nói lời nào.
Đêm nay Joy phải về nhà, vừa vặn ngày mai Irene không có phim quay, cho nên muốn cùng nàng trở về yên tĩnh một chút.
Joy thấy Irene mặt đen, muốn an ủi nàng: "Bae tỷ..."
Joy mới mở miệng Irene đã cắt ngang: "Được rồi Joy, không phải cần nói, tôi hiểu rõ, tôi chỉ cần chút thời gian để cân bằng lại."
Joy lông mày dãn ra, bất đắc dĩ cười nói: "Bae tỷ có muốn uống coffee không? Quán cậu thích nhất ở phía trước."
Irene không nói gì, Joy ngừng xe ở ven đường, đi xuống mua coffee cho nàng.
Irene ngồi ở trong xe nhìn ra ngoài, vào ban đêm đầu đường lãnh lãnh thanh thanh, gió lạnh ùa đến, trên đường thưa thớt người qua lại đều rút vào trong áo ấm, muốn tạm thời tránh thoát cái lạnh.
Irene cảm thấy mệt mỏi. Nhớ mấy năm về trước nàng quay phim liên tục suốt mấy đêm không có việc gì, nhưng hiện giờ vất vả chưa đến một tuần dường như khiến thân thể nàng gần như tiều tụy, chẳng lẽ lớn tuổi thật rồi sao?
"Đợi lâu."Joy mua được coffee nóng hổi đem lên xe, Irene đối với nàng cười cười nói cám ơn. Hai người bọn họ tay cầm ly coffee, hơi nóng nhẹ nhàng bốc lên, trong xe đều tràn ngập mùi thơm của coffee, Irene ưa thích cảm giác ấm áp bạn bè ở cùng một chổ với Joy. Nàng cũng đặc biệt quý trọng phần nhân tình này.
Joy định khởi động xe, Irene đột nhiên nói: "Chờ một chút"
"Sao vậy?"
Irene một tay cầm coffee, một tay thò vào túi áo khoác tìm tới tìm lui đều không có tìm được: "Điện thoại của tôi hình như bỏ quên trong Studio."
"Không thể nào! Đây không phải là tình huống tốt." Trở thành người đại diện nhiều năm như vậy, Joy tự nhiên hiểu rõ điện thoại chính là đồ vật riêng tư mà nghệ sĩ vô cùng giữ kỹ.
Irene nói: "Joy cậu về trước đi, tôi tự mình quay lại Studio lấy điện thoại một chút."
Joy lắc đầu: "Đã trễ như vậy, tôi lo một mình cậu trở về, tôi đi với cậu"
"Đêm nay cậu không phải là cùng mẹ đến thăm bà ngoại sao? Đã đến giờ rồi, người nhà cậu sẽ không vui đâu."
Joy không nói, Irene kiên quyết xuống xe, Joy không thể phản đối hay đồng ý, lại không thể để cho mình chở đi, đành phải chở nàng đến Studio rồi mới rời đi.
Irene nhớ rõ nàng để di động trong ngăn kéo Studio. Đi đến trường quay mới biết bên trong rõ ràng còn người. Tiếp tục đi vào, K đạo diễn cùng một số nhân viên công tác đều còn ở lại, máy quay phim, đèn chiếu, toàn bộ đều đang hoạt động, rõ ràng là đang quay phim, quay cảnh Wendy một mình diễn xuất.
Irene đứng ở cửa ra vào, nhìn Wendy ở dưới ánh đèn mặc một chiếc quần ngắn màu đen, đưa lưng về phía máy quay, đứng dưới vòi hoa sen tắm rửa. Máy quay chỉ quay nửa phần trên của nàng, thoạt nhìn như là không mặc đồ đang tắm.
Irene một thoáng đi vào trong mộng, một màn trước mắt làm cho nàng bất ngờ không kịp chuẩn bị.
Hôm nay hai người là đối thủ trong phim. Chính bản thân Irene không thoát khỏi bị trần trụi, nhưng Wendy cũng chỉ lộ lưng mà thôi, trước ngực tự nhiên có vật che chắn, Irene không chiếm được một chút tiện nghi nào. Giờ khắc này, Wendy...tóc dài ướt sủng dán trên tấm lưng mỹ miều, nước trong suốt lướt qua vai nàng chảy xuống vòng 3 đầy đặn thẳng đến đôi chân thon dài. hơi nước mông lung vây quanh nàng, giơ tay nhấc chân đều mang lại cảm giác trêu chọc người không nói nên lời. giống như là một thủy yêu tinh xuất hiện....
Irene trong lòng không hiểu sao lại nhảy dựng lên, đứng ở nơi đó rõ ràng không hề chớp mắt chằm chằm nhìn nàng, cho đến khi K đạo diễn hô "CUT" Wendy xoay người trước tiên đối mặt với Irene, Mạc Tịnh Ngôn mới hồi tỉnh.
"Này, Bae tỷ, chị không phải về rồi sao? Cố ý đến xem tôi quay cảnh khỏa thân tắm rửa à? Có bị tôi mê hoặc không?" Wendy quấn quanh người khăn tắm trắng tinh. nheo mắt đi đến chỗ Irene.
Nhân viên công tác đều nở nụ cười. Irene tức giận liếc xéo nàng, vô sỉ vẫn là vô sỉ, muốn tiến hóa thành người đàng hoàng vẫn cần thời gian lâu dài. Irene gương mặt lạnh lùng đi ngang qua phim trường đi vào phòng diễn viên tìm điện thoại. Kéo ngăn tủ ra đã thấy điện thoại, Irene liếc mắt nhìn, mật mã trên màn hình điện thoại không bị mở ra. thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thời gian. đêm nay ở trong phim trường ngủ một đêm cũng tốt. Tuy nhiên nàng không muốn cùng tiểu quỷ vô sỉ kia nói chuyện.
Irene đi vào đại sảnh khách sạn để vào thang máy, tháng máy từ từ đi lên, đến tầng mười một. Irene mới ra khỏi thang máy đã nghe ở trong góc rẽ có tiếng phụ nữ vang lên "Tôi không có nghĩa vụ cùng cô ở nơi này nói nhảm."
Irene dừng bước, thanh âm này là của Wendy? Lòng hiếu kỳ thúc đẩy Irene nhẹ bước đi đến góc kia. nàng ở bên tường nghe thấy một nữ nhân khác tận lực giảm âm thanh xuống thấp nói: "Đừng tưởng rằng cô có thể hung hăng càn quấy cả đời! Nhân vật Seungwan rõ ràng là dành cho tôi, cô đơn giản muốn đoạt là đoạt...Tốt! Cô bây giờ có bản lãnh, tôi cố gắng lâu như vậy cũng chỉ có thể nhận vai phụ, bất quá tôi cho cô biết, sớm muộn có một ngày tôi sẽ bằng chính bản lĩnh của mình leo lên đầu cô ngồi!"
Irene đã hiểu nữ nhân này cũng là diễn viên trong "Nguyên Vị" tên là Annie. Mấy ngày hôm trước không có cảnh nàng diễn, ngày mai nàng mới bắt đầu diễn xuất, cho nên hôm nay mới đến đoàn phim. Nàng so với Wendy ra mắt trước hai năm, chỉ đóng vai phụ hay thứ phụ, luôn diễn vai phụ. Lần này trong "Nguyên vị" nàng sắm vai bạn thân của nhân vật chính Joohuyn, vẫn chỉ là một vai phụ, lời thoại cộng lại chưa quá mười câu.
Nghe Annie nói như vậy, Irene ngược lại nhớ đến Joy từng kể cho nàng nghe, nhân vật Seungwan đích thật là Wendy đoạt về, người đại diện Yerin cùng trưởng phòng công ty đều không đồng ý để nàng diễn phim đồng tính nhạy cảm như vậy. Ngay từ đầu, Annie dường như có người đỡ đầu, đi cửa sau, tiến cử cho K đạo diễn, K đạo diễn kỳ thật không hài lòng, cảm thấy Annie tuy tuổi không lớn nhưng lại không che dấu được vẻ phong trần, nhìn thế nào cũng không có khí chất quật cường tươi trẻ của Seungwan. Annie sống chết muốn diễn vai Seungwan, K đạo diễn đành phải qua loa hẹn nói sau.
Về sau Wendy muốn diễn Seungwan, Yerin không cho, nàng một mình chạy đi tìm K đạo diễn thử vai. K đạo diễn nhìn Wendy mặc bộ quần áo quả dưa đến, nhất cử nhất động của nàng đều giống như Seungwan ở trong kịch bản bước ra, K đạo diễn lập tức quyết định cho Wendy đóng vai Seungwan. Nghe Seungwan nói tự mình đến thử vai, người đại diện cùng công ty cũng không biết, K đạo diễn cười ha hả nói không sao, ta gọi điện thoại cho trưởng phòng của người.
Trưởng phòng nhận điện thoại của K đạo diễn cơ hồ muốn khóc, nể uy tính của K đạo diễn, cùng không cách nào ngăn cản Seungwan đành đáp ứng.
Vì vậy Annie bị đẩy xuống vai phụ.
Wendy tỉnh táo nói: "Tôi sẽ nói với cô ba điểm, thứ nhất, đích thật tôi cướp vai của cô, thì sao nào? Giới nghệ sĩ chính là như vậy, không có thực lực thì tránh qua một bên, cô cho rằng chống lưng của cô lớn thế nào? Thứ hai, bộ dạng oán phụ nhìn thật khó coi, vô luận cô có đánh dày bao nhiêu phấn."
"Cô!" Annie giận đến phát run.
"Thứ ba" Wendy nói tiếp: "Nếu như cho rằng chỗ này hoàn toàn không có tai mắt của truyền thông thì cô quá ngây thơ rồi, muốn ngày mai nổi tiếng trên đầu đề báo chí thì cứ tiếp tục la hét đi, Annie tiền bối."
"..." Annie bị tức đến nghẹn họng, Irene đứng ở sau tường suýt tý nữa cười ra tiếng. Thì ra tiểu hài tử đáng chết này lời nói ác độc thật đúng là vô địch thiên hạ, tuy có lúc lời ác độc của nàng đối với mình thực chán ghét, nhưng đối phó với loại nữ nhân khó ưa, vẫn là hả dạ.
Annie không thuận, không buông tha: "Tôi xem diễn xuất là tính mạng! Không giống như cô chỉ xem là một trò chơi! Điện ảnh đối với cô không phải chỉ là một món ăn nhanh thôi sao?"
Wendy thanh âm triệt để lạnh lẽo "Món ăn nhanh ? Tôi cho cô biết bộ điện ảnh này tôi dùng toàn lực. Tuy nhiên tôi không muốn nói với cô về những điều này, nhưng tôi thật sự không quen nhìn ánh mắt thiển cận của cô hơn nữa không thể nhẫn nhịn để cô vũ nhục thứ tôi yêu thích. Diễn vai đồng tính thì có gì gọi là đùa giỡn? Cô bị ngốc hả? Ai muốn thành công đều phải trả một cái giá lớn ngang nhau, cô cho rằng tôi diễn vai Seungwan là vì cái gì? Tôi cố gắng lâu như vậy, hết thảy đi muốn đạt đến lý tưởng của tôi. Nhiều lời vô dụng, chúng ta không cùng một thế giới, cô xem xem khi nào thì trở về hỏa tinh thì tốt hơn."
Nói xong những lời này chỉ còn nghe thấy tiếng giày cao gót nện trên nền đất của Wendy.
Irene ngây ngốc đứng tại chỗ cả buổi mới chậm rãi trở về phòng.
Mới mở cửa đã thấy Wendy tắm rửa xong, ăn mặc rất khiêu gợi, áo ngủ viền đăng ten đang lau tóc.
Irene không nghĩ đến Wendy lại ăn mặc như vậy, áo ngủ hoàn toàn trong suốt, bộ áo làm nổi bật dáng người cân đối khi ẩn khi hiện của Wendy khiến người ta khí huyết bành trướng.
Irene không hiểu sao lại cảm thấy xấu hổ, quay đầu không nhìn nàng, ngược lại Wendy rất hào phóng lộ ra dáng người hoàn hảo , trước sau như một cười hỏi: "Bae tỷ, sao lại đỏ mặt?"
Irene không nói..... Wendy lại không trêu chọc...nàng sớm đã quen với thái độ lãnh đạm của Irene đối với nàng.
Đang lúc nàng chuẩn bị về phòng thì Irene đột nhiên mở miệng gọi: "Wendy"
"Ân?"
Irene không biết mình có nên hỏi hay không, nhưng trầm mặc một hồi nàng vẫn mở miệng: "Wendy, cô vì lý do gì mà nhất định phải đóng bộ phim này?"
Wendy quay đầu nhìn Irene vẻ mặt tựa như đông cứng lại, Irene bị ánh mắt nàng nhìn, thậm chí có chút hốt hoảng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro