Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13: Đơn Giản Vì Tôi Thương Em


- Em định ngồi đó suốt ngày hôm nay luôn sao ? JooHyun khoanh tay , khuôn mặt có chút không vui 


SeungWan giật mình, cô ngồi dậy, phủi những vết bẩn dính trên quần áo. Khuôn mặt vẫn không khỏi đau lòng, từng bước nặng nhọc tiến về phía JooHyun, cô kéo ghế ngồi xuống, khuôn mặt vô hồn của cô làm nàng phát bực


- Rốt cuộc em và cô ta có quan hệ gì ? Em nói đi !! JooHyun tức giận 


SeungWan nhìn JooHyun đầy mệt mỏi


- Em chẳng biết đây là quan hệ gì nữa nhưng nhìn cô ấy em lại cảm thấy rất đau lòng ....


JooHyun nhìn SeungWan đau xót, nàng khẽ đưa tay lên má của SeungWan. Hành động gây bất ngờ này làm JooHyun đỏ mặt nhưng nàng mặc kệ, nàng muốn an ủi em mà 


- Chị biết em sẽ rất khổ sở nếu gặp lại cô ấy, chị biết có lẽ cô ấy có thể là người em đã từng yêu thương rất nhiều, tuy nhiên đó là chuyện của quá khứ rồi. Em hãy quên nó đi được không ?
SeungWan cười nhạt, gỡ bàn tay JooHyun ra khỏi mặt mình


- Em đã cố che đậy đi cái tình cảm chết tiệt này, giá mà nó chỉ đơn thuần là nhất thời thì thật tốt biết mấy. Nhưng em yêu cô ấy, là sự thật không thể chối cãi


JooHyun gượng gạo nhìn SeungWan. Em ấy quả thật biết cách làm người khác đau lòng. Son SeungWan đúng là một kẻ ngu ngốc, nhẫn tâm khi dám thốt ra những lời đó sau tất cả những tình cảm mà Bae JooHyun cô đã dành cho cô ấy. Vậy thì hôm nay nàng sẽ nói tình cảm của mình cho con người này biết ... để đòi lại công bằng ! 


JooHyun hít một hơi thật sâu, lấy tất cả can đảm bản thân nàng có nhìn SeungWan


- Son SeungWan, thật ra chị...


(You need to "Beat It"
That boy Michael Jackson "Bad"
nan neoui "Billie Jean"i anya
Don't you "Leave Me Alone"
hajiman aemaehan baneung nan wonhae "Black Or White"
pogi mothae naui "Man In The Mirror"
"Why You Wanna Trip On Me"
neon neomu jisgujji
Boy, you make me "Scream"
neoege wae ireoji
hagin neoui "Love jeongmal Never Felt So good"
geugeon ama jjarithada mothae Watching the "Thriller"_Dumb Dumb - JoyRene's
Line)


- Khoan đã có gì để sau nói, em nghe điện thoại một lát ! SeungWan đứng dậy ra ngoài sau khi nhìn tên người gọi


JooHyun ngơ ngác, không nói nên lời khi chưa kịp nói đã bị chặn họng, nàng ấm ức nhìn SeungWan bằng con mắt hình hai viên đạn


Ở bên ngoài vẻ mặt SeungWan càng nghiêm trọng hơn khi nhận ra giọng người gọi đến


- Tôi là Park Sooyoung chắc chị cũng thừa biết rồi đúng không. Tôi chính là đứa em họ của Kang Song Hoon, tôi đã nghe anh trai của mình kể hết tất cả mọi chuyện rồi, bây giờ chị có thể đến chỗ tôi được chứ ? 


SeungWan vẫn chưa định thần được . Là Sooyoung gọi điện cho chị ... là Sooyoung đó ! Người con gái sắt đá chị đã thầm thương bấy lâu chủ động gọi cho chị !!! Nhưng khoan đã , cô ta vừa nói gì ? Là em của Kang Song Hoon sao ? Không thể nào ...


- Chung cư Pascar, phòng 212 chị đến ngay đi tôi có việc muốn bàn với chị 


Tít tít tít títtttttttttt


SeungWan chẳng nghĩ ngợi thêm được gì nữa liền bắt taxi đến ngay đó . Chị quên rằng JooHyun vẫn còn ngồi ở trong đợi chị ăn cùng và chực chờ từng phút giây để bộc bạch tình cảm bấy lâu của mình


15' phút trôi qua


SeungWan vội vã chạy đến quầy tiếp tân để xin dẫn đường đến địa chỉ mà Sooyoung đã đưa cho


Bên trong căn phòng 212, Sooyoung lưỡng lự đứng trước gương, con người lạnh lùng hằng ngày bỗng vụt mất mà thay vào đó là một con người hoàn toàn khác


SeungWan lịch sự gõ cửa sau khi đến nơi 


- Vào đi , cửa không khoá ! Tiếng nói quen thuộc vọng lại vào tai SeungWan, tim chị bỗng đập liên hồi


Cạch ! SeungWan bước vào liền bị một cánh tay mềm mại nắm chặt


- Có phải chỉ cần tôi chiều theo ý chị , chị sẽ thả cha và anh tôi ra không ? Hơi thở nhè nhẹ phà vào mặt làm SeungWan giật mình, SeungWan còn chưa ý thức được câu nói lúc nãy thì đã bị Sooyoung đẩy vào sofa


- Rốt cuộc em gọi tôi đến đây để làm gì ? 


- Chẳng phải từ lâu chị rất muốn có tôi hay sao ? Sooyoung trườn trên người SeungWan. Thân hình của cô ma mị trong ánh đèn mờ làm SeungWan chao đảo tâm trí , không nói thêm được lời nào


- Chỉ cần chị thả hai người họ ra chuyện gì tôi cũng làm cho chị hết . Kể cả việc dùng thân xác tôi để cho chị hành hạ ! Sooyoung miệng nói , tay vừa cởi từng nút áo sơ mi trên người mình 


- Mà chị biết không ? Khi biết chị là người mà tôi phải thay cha và anh trả nợ thì tôi chỉ muốn đâm đầu vào xe chết đi . Tôi nguyền rủa cái thứ tình dục bệnh hoạn dơ bẩn này . Thật nực cười khi tôi lại phải chủ động dùng nó ! Sooyoung vứt cái áo ngoài sang một xó , bây giờ trên người cô chỉ còn duy nhất cái bra trắng và cái quần short ngắn cũn cở


SeungWan nhìn Sooyoung từng bước loã thể trước mặt mình mà không khỏi đau lòng . Chị có thể nhìn thấy trong mắt cô là những dòng nước mắt sắp trào ra . Đây đúng thật là sự sỉ nhục quá lớn đối với Sooyoung 


SeungWan hít thở một hơi thật sâu , lấy cánh tay rắn chắc của mình ngăn cản Sooyoung tiếp tục cởi bỏ quần áo. SeungWan dứt khoát ngồi dậy


- Nhìn thấy em như vậy , tôi đau lòng lắm em biết không ? Em đi đi , tôi không cần em phải trả nợ bằng cách này đâu


Sooyoung nhanh tay cởi bỏ những gì còn sót lại trên người mình , cô ôm chầm lấy SeungWan hôn ngấu nghiến mặc kệ SeungWan nói gì 


SeungWan bị cuốn theo nụ hôn của Do Linh , nụ hôn đầy sự căm phẫn nhưng khiến chị không thể nào chối bỏ nó 


Ưm~ 


Lần này SeungWan chủ động đẩy Do Linh về phía cái giường bên cạnh . Chị nhanh tay cởi bỏ lớp áo vướng víu trên người mình và hoà quyện cùng với cô 


Từng giây từng phút giờ đây có mơ SeungWan cũng không dám nghĩ đến ... vậy mà bây giờ nó lại trở thành sự thật khiến SeungWan hạnh phúc không tả


- Tôi yêu em Sooyoung, tôi thật sự rất yêu em ! SeungWan vỡ oà trong nước mắt khi thốt ra những lời đó 


SeungWan định áp môi mình một lần nữa vào môi cô thì chợt nhận ra người chị yêu thương đang khóc nấc thành tiếng, chị sững người


- Em...sao vậy ? 


- Tôi ... tôi không thể chịu được nữa. Nó quá ghê tởm. Tôi không thể tiếp tục được ! Sooyoung bất lực gục mặt xuống giường khóc nấc nở


SeungWan cũng khóc , khóc vì sự dại dột của mình . Đáng lẽ chị nên nhận ra từ sớm chứ. SeungWan vội vã nhặt lại những quần áo vương vãi dưới sàn mặc lại cho cô và cho chị


- Xin lỗi đã mạo phạm đến em , em cũng không cần nói nữa , chị hiểu rồi . Chị sẽ rộng lượng mà tha cho Kang Song Hoon và cha hắn . Coi như chị bù đắp lại những tổn thương , tủi nhục ngày trước chị đã gây ra . Còn bây giờ ... em có thể ôm chị dù chỉ là một vài phút được không ?
Sooyoung nở nụ cười đầy khinh bỉ


- Son SeungWan, chị đừng tỏ ra là kẻ thiếu thốn tình cảm như thế chứ, đi mà ôm cái cô minh tinh Bae JooHyun gì đó ấy . Tôi trước đây cũng vậy sau này cũng vậy, đều chán ghét chị cả
Son SeungWan nhìn Sooyoung đầy yêu thương , chị đứng phắt dậy , đi ra ngoài cửa nhưng bị một vòng tay ôm lấy eo mình , đầu cô áp vào vai chị


- Tại sao tôi xúc phạm chị nhiều lần như vậy mà chị vẫn không chán ghét tôi ? Sao chị ngốc thế? Lần này Sooyoung bật khóc như một đứa trẻ, cô siết chặt vòng tay ôm SeungWan 


- Đơn giản vì tôi thương em ...



END CHAP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro