Chap 3
Vài ngày sau Seungwan trở thành tâm điểm của các cô gái vì tính tình hiền lành, vui vẻ và hơn nữa rất là cute
Minhyuk và Hong Bin bị mất khá nhiều khách quen điển hình là Bae Joohyun và Park Joy. Nhớ lại thì Minhyuk muốn nổi máu điên vì tất cả cũng là do Joohyun mà ra
( Au : Nhớ lại viết in nghiên.
K: mình giống ad )
Flashback
- Tiểu thư Park lâu quá mới tới.
Hong Bin nở nụ cười, tay thì mời Joy lên phòng vip
- Hôm nay tôi muốn ngồi dưới này và Son Seungwan tiếp tôi.
Joy đảo mắt nhìn quanh
" Son Seungwan là ai mà lại khiến Joohyun unnie hứng thú vậy nhỉ cứ luôn nhắc tới thôi. Chị ấy lạnh như băng và chưa hề để ai trong mắt vậy mà lúc nào cũng nói Seungwan thế này thế kia đã vậy còn ăn uống nhiều hơn lúc trước nữa "
Một lát sau Seungwan từ phía trong vén màn đi ra
- Anh là Seungwan à ? Joohyun nói nhiều về anh lắm.
Joy cười híp mắt nhìn Seungwan
" Joohyun unnie mới gặp và biết Seungwan có một ngày thôi mà hai người thân dữ "
- Cô dùng gì ?
Seungwan cười thân thiện
- Anh cho tôi một ly cafe màu màu đỏ đi.
Joy mỉm cười tà
Seungwan nuốt nước bọt khó xử " Màu đỏ ? Pha làm sao mới ra cafe màu đỏ bây giờ ? "
Thấy Seungwan chảy mồ hôi Joy liền cười thích thú
- Em làm khó người khác đó hả Sooyoung ? Cho em ấy nước cam được rồi.
Joohyun từ đâu xuất hiện nhìn Joy với ánh mắt giết người
Joy liền quay lưng nhìn ra ngoài né tránh đi ánh mắt kia
Thế là hai vị khách mà Minhyuk và Hong Bin coi như bảo vật vậy mà giờ đây Seungwan đang ngồi tiếp chuyện cười nói chuyện vui vẻ với hai bảo vật ấy
End Flashback
Minhyuk nghĩ cách trả thù Seungwan vì đã làm anh ta mất mặt trước Suho và Chanyeol, thế là anh ta lén lúc làm bẩn hết đồ của Seungwan
Một lát sau khi Seungwan định thay đồ thì phát hiện ra đồ mình đã bị bẩn
- Seungwan hay em mặt áo của anh đi chắc không rộng lắm đâu. Không biết đứa nào ăn thất đức vậy trời.
Suho lấy cái áo mới mua trong túi của mình đưa cho Seungwan
- Cảm ơn anh.
Seungwan nhăn mặt nhìn mấy cái áo của mình bị dính sơn mà không khỏi thở dài " Tiền đâu mà mình mua áo khác bây giờ ? "
Mãi mê lau sàn nên Seungwan không nhận ra có người vào quán nên đã vô ý đụng vào người ta làm cậu giật nẩy mình
- Xin lỗi ạ.
Seungwan vội cúi đầu
- Không sao.
Joohyun xua tay
- Ah là chị hả để em lấy nước cho chị. Phòng vip hay ở đây vậy ạ ?
Seungwan cười nhìn Joohyun
- Ở đây đi chị đi bây giờ.
Joohyun cười nhẹ đáp lại.
Cô có chút thấy lạ về cách ăn mặc của Seungwan nhưng thôi hỏi sau cũng được
- Áo em lạ vậy Seungwan ?
Joohyun liền hỏi sau khi Seungwan đặt ly nước xuống bàn
Mặc dù Seungwan đã rất khéo làm cho cái áo của Suho đưa mặc vào không thấy rộng nhưng với con mắt là nhà thiết kế thời trang như Joohyun thì không qua mặt được
- Đây là áo của Suho hyung cho em mượn còn áo của em bị ai đó làm cho dính sơn rồi.
Seungwan không khỏi buồn khi nhắc tới
- Sao em không mua cái khác mặc ? Mặc áo người khác không tốt đâu.
Joohyun cau mày " Sao lại mặc áo người khác chứ thật là khó chịu quá "
- Em biết nhưng ...
Seungwan ấp úng
Joohyun thấy chạnh lòng khi mình nói lỡ lời khiến Seungwan buồn
- Thôi bỏ đi, ăn kem nha ?
Joohyun cười rồi lên tiếng gọi hai phần kem ra để hai người cùng ăn
Bình thường Joohyun rất sợ tăng cân nhưng hôm nay lại ăn thứ có chứa nhiều sữa béo như vậy
Sau khi ăn xong Joohyun liền đứng dậy rời đi
- Seungwan hôm nay Joohyun lại không cho em tiền bo nữa sao ? Mấy lần trước đều có mà...Haizz nếu có thì em có thể mua áo mới rồi.
Suho cười buồn nhìn Seungwan
- Chắc là Joohyun quên thôi.
Seungwan bênh vực
Mà cách Seungwan suy nghĩ đơn giản quá khiến cho Suho cười khổ
- Hôm nay chị ấy giúp em vui trở lại bằng cách ăn kem này, ăn rất ngon luôn.
Seungwan cười tươi
Suho thấy cậu nhóc kia vui liền bó tay lắc đầu
_____________
Công Ty RV
Tiếng giày cao gót vang lên khiến tất cả mọi người trong công ty đều phải sợ hãi, tiếng giày đó bước vào phòng may
- Làm cho tôi 7 cái áo sơ mi, lấy mấy loại vải này và trong vòng một tiếng đưa tới tiệm Cafe Mỹ Nam giao cho Son Seungwan nếu không xong thì đừng có trách.
Joohyun ra lệnh sau đó đưa số đo của Seungwan và chọn vải để mấy người kia may, giao nhiệm vụ xong xuôi liền bỏ đi
Tất cả hối hả làm theo mẫu Joohyun đưa nếu không họ bị đuổi là chắc vì họ biết Bae tổng nói là làm
Một tiếng sau vài người bước vào trên tay cầm 7 chiếc áo mới may được treo ngay thẳng và một chiếc áo khác giống mẫu Seungwan đang mặc
- Bae Tổng đặc biệt chuẩn bị cho cậu Son ạ, còn đây là áo trả cho cậu Suho.
Mọi người đưa áo cho Seungwan thử và cầm lấy cái áo Seungwan đã mượn của Suho để vào hộp
- Cảm ơn ông, rất vừa và đẹp nữa.
Seungwan cười thân thiện
- Không có gì đó là trách nhiệm của chúng tôi.
Mọi người thở phào, nếu Seungwan không vừa ý thì coi như họ đi đời với Bae Tổng rồi
Mọi người cúi đầu chào ra về. Còn Seungwan đem áo cất đi đến tối về xem thì thấy áo bị lỗi một chút nên tự mình chỉnh lại, sắp xếp xong xuôi cậu nằm xuống giường suy nghĩ " Nếu chị ấy tới thì mình sẽ cảm ơn chị ấy "
_________
Ngày Hôm Sau
Quán Cafe Mỹ Nam
- Seungwan hôm nay phòng vip nha.
Joohyun vừa nói vừa kéo Seungwan đi
Lần đầu Seungwan lên đây, cậu thấy ở đây rất là đẹp và sang trọng có đầy đủ mọi thứ như piano, violin, guitar và các loại nhạc cụ khác nữa
- Chưa gọi đồ uống gì hết mà chị.
Seungwan thất thần một hồi rồi nhớ ra
- Gọi xuống là được rồi. Cởi áo gile ra đi chị muốn xem em mặc có vừa không.
Joohyun viện cớ chủ yếu muốn nhìn Seungwan mặc áo do mình thiết kế còn cái áo của Suho đã được cô xé ra nhiều mảnh bởi vì cô không thích Seungwan dùng đồ người khác mà chỉ được dùng đồ của cô thôi
- Dạ vừa lắm chị.
Seungwan ngoan ngoãn cởi áo gile ra đứng xoay một vòng cho Joohyun xem
Joohyun mỉm cười hài lòng đứng dậy tay chạm vào cổ áo vuốt ve
- Đúng như chị nghĩ nó rất hợp với em.
Joohyun cười hài lòng
Lúc này nhân viên đem thức uống và đồ ăn lên bàn rồi quay người rời đi
Seungwan nhìn một gói cafe và cái phin nhỏ liền ngạc nhiên mở to mắt " Hóa ra là để làm thế này "
Seungwan không nghĩ nhiều nhẹ tay xé gói cafe ra để vào phin rồi chế nước sôi vào, mùi cafe thật tuyệt phản phất trong không khí, đợi 3 phút thì Seungwan rót vào ly cho Joohyun
- Chị uống nhiều cafe không tốt đâu nên uống các loại trái cây thì tốt hơn.
Seungwan khuyên vì lần nào tới Joohyun cũng đều gọi cafe hết
- Hì hì cafe giúp chị tỉnh táo để làm việc mà nếu em nói vậy thì chi bằng gọi giúp chị đi.
Joohyun mỉm cười tay vuốt má Seungwan và nhìn với ánh mắt thật mê hoặc rồi tiến tới gần nhìn Seungwan chăm chú
*Ọt... Ọt...* tiếng bụng đói của Seungwan vang lên
- Chúng ta ăn thôi.
Joohyun bật cười rời ra khi bụng người kia đang biểu tình vì đói
Nụ cười đó làm Seungwan ngại ngùng
Một lát sau khi ăn xong Joohyun mới để ý cái áo có chút khác
- Chỗ này sao lại khác thế em ?
Joohyun nhìn lại có vết khâu trên áo
- Nó có một chút lỗi nhưng mà không sao đâu em đã sửa lại rồi.
Seungwan cười cười
Joohyun gật đầu không nói gì nhưng trong bụng lại ghim " Khi về công ty mình sẽ đem mấy người đó xử lý mới được "
Nửa tiếng sau
Joohyun lấy một sắp tiền để vào túi Seungwan dù lúc đầu cậu không muốn nhận nhưng vì Joohyun nói quá có lý nên đành nhận
( K: Đúng là phú bà Bae có khác... )
Joohyun hôn lên má Seungwan chào tạm biệt rồi lên xe khởi động chạy đi mất. Về đến công ty Joohyun nổi giận chắc chắn ngày mai cô phải phạt mấy người đó tăng ca mới được, lên thẳng phòng của mình Joohyun ngồi suy nghĩ về Seungwan rồi mỉm cười " Quả thật chi tiết sai đó Seungwan lại sửa rất tốt "
.
.
.
.
.
.
.
.
End chap
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro