Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Em nhớ chị!

-1 tuần , 2 tuần ...
-Không được nhìn thấy em . Cô như phát điên . Cô nhớ em lắm rồi, cô muốn ôm em, cô muốn hôn em. Nhưng đó chỉ là những điều cô mong muốn.
-Cô thắc mắc rất nhiều , tại sao em lại muốn dừng lại , tại sao em lại bỏ đi... cô đã làm sai điều gì sao?
-Đúng lúc , Seulgi nhận được tin nhắn từ em . Liền kêu mọi người ra cùng đọc.
Seungwan: Xin lỗi mọi người rất nhiều , vì tớ áp lực mọi thứ nên đã quyết định về lại Canada 1 tháng . Sau khi ổn định mọi thứ tớ sẽ quay lại .
-Mọi người đọc xong, ai cũng mừng vì em ấy không sao. Cô cũng cười , nhưng nụ cười ấy gượng gạo lắm ... Vừa nãy , cô chú tâm đọc dòng tin nhắn ấy vì nghĩ trong đó sẽ có câu giải thích vì sao em muốn dừng lại . Nhưng có lẽ em ấy muốn giấu với mọi người .. em ấy đang muốn thử thách lòng kiên nhẫn của cô sao?
-Em ấy kiên nhẫn đến thế sao?? Em ấy đang muốn trốn tránh cô sao? Tại sao lại phải làm thế? Cô đã làm gì khiến em ấy đau lòng sao?
————————
-Bên cô đau khổ bao nhiêu ! Thì bên em cũng chả khá hơn gì .
-Lúc nào cầm điện thoại lên thì lại nhớ tớ cô...Em cười nhạt rồi nhớ lại kỉ niệm vui giữa 2 người.
[Hôm Đó . Tại Dorm]
-Mọi người ai cũng chú tâm xem tivi. 3 người kia thì ăn xoài còn cô và em thì ôm nhau . Người run cả lên vì đang xem phim kinh dị.
-Rồi bỗng Seulgi la lên.
Irene: Ô mô! Giật cả mình.
Wendy: Này! Cậu bị điên à? Sao lại la toát lên thế?
Seulgi: Hình như cả 3 chị em mình lập IG rồi chỉ có 2 người là chưa lập đấy !
-Yeri nghe Seulgi nói cũng liền nhớ ra.
Yeri: Đúng rồi! 2 chị lập nick đi để còn đăng hình lên cho RedLuv xem nữa chứ.
-Nghe đến đây cả 2 liền ngại đỏ mặt.
Irene: Chị mù công nghệ !
Wendy: Tớ cũng thế!
-3 người kia liền để tay lên trán.
Joy: Không biết thì chỉ ! Thế thôi.
Yeri: Chị Joy nói đúng.
Irene: Ờ ờ ...
-Cô và em lấy điện thoại ra cho đám nhóc kia chỉ ... qua mấy ngày sau, cả 2 cũng biết dùng ...
*khổ quá mà*
-Mỗi ngày , cô và em đều đăng hình lên cùng giờ cùng lúc ,cùng icon các thứ. Khiến Fan càng lúc càng đẩy thuyền.
[Hiện tại]
-Ở bên đây , em cũng chả vui gì . Nhưng tại vì cô nên em mới như thế . Tại căn phòng rộng lớn này, em chỉ nhớ đến bóng dáng của cô . Nhỏ con nhưng lại cực kì mạnh mẽ . Một người chả bao giờ khóc trước mặt mọi người , một người đảm đang , một người vui tính . Một người luôn biết chọc cho người khác phát điên .
-Em nhớ cô chết mất ...
-Vì sự nhớ nhun tột độ đó nên em quyết định quay về . Vẫn lạnh nhạt với cô, nhưng chỉ cần nhìn thấy cô mỗi ngày là được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro