chương 8
Sáng sớm bà Bae thấy Joo Hyun bước ra từ cửa phòng bà dành cho Seung Wan thì không khỏi ngạc nhiên. Nhưng rồi bà nghĩ chắc ngủ với mấy em chật chọi nên Joo Hyun mới qua đó. Joo Hyun đi đánh răng rửa mặt xong đưa các em đi học. Lúc thức dậy không thấy Joo Hyun đâu nên Seung Wan đi tìm. Thấy cô bước ra bà Bae mỉm cười hỏi :
-Con ngủ ngon không?
Cô nở nụ cười thật tươi
-Dạ rất ngon. Cám ơn cô
Lúc tối bà Bae không có cơ hội nhìn kỹ Seung Wan. Bây giờ bà nhìn kỹ rồi bà mới cảm thấy lo sợ cho con gái bà. Nếu thật sự Seung Wan yêu Joo Hyun thì con gái bà sẽ gặp rất nhiều phiền phức. Ở Seung Wan có điều gì đó rất thu hút người đối diện. Cô gái này bà biết là rất thông minh. Một chút trẻ con nhưng bà nhìn ra được ở cô nàng này đã trưởng thành. Bà cũng nhìn thấy cách Seung Wan đối xử với Joo Hyun rất khác so với người khác. Cô luôn trở thành một cô bé vòi vĩnh với Joo Hyun, nhưng lại trở thành một người lớn khi người đối diện không phải là Joo Hyun.
-Cô nấu ăn à, con giúp cô được không?
Bà muốn thử Seung Wan nên hỏi:
-Con biết nấu món gì?
Cô lắc đầu
-Con không biết nấu gì cả. Con làm ở nhà hàng với Joo Hyun, con cũng chỉ có thể cắt rau thôi. Nhưng con cắt cũng không quá tốt nên cứ bị la hoài.
Bà Bae không ngờ Seung Wan lại thành thật như vậy.
-Vậy sao con giúp cô được?
Seung Wan nhìn bà
-Nhưng con có thể học mà. Cô ơi, Joo Hyun thích ăn gì nhất vậy?
Vừa nấu bà Bae vừa trả lời
- Joo Hyun nó rất thích ăn canh kim chi và kim chi cuộn tôm thịt. Mọi khi cô nấu hai món đó thì nó sẽ ăn rất nhiều cơm.
Seung Wan gật gù
-Vậy hôm nay mình nấu món đó được không cô? Con muốn học làm hai món đó.
Bà Bae mơ hồ nhận ra rằng những gì bà suy nghĩ đều là sự thật. Seung Wan rất quan tâm đến Joo Hyun, sự quan tâm không như tình bạn
-Con không biết nấu mà học sẽ cực lắm. Với lại làm tôm sẽ hôi lắm
Seung Wan cương quyết
-Con sẽ được, cô dạy con nha
Bà nhìn thấy được sự quyết tâm trong ánh mắt cô nàng nên bà gật đầu. Chính bà cũng không thể khướt từ ánh mắt đó. Vậy con gái bà sẽ khổ lắm đây.
Lúc bà đang dạy Seung Wan cách lột vỏ tôm, còn Seung Wan thì đang cắt rau. Lúc đó Joo Hyun cũng vừa về tới. Vì sơ ý nên Seung Wan cắt trúng tay
-Ui da
Joo Hyun hoảng hốt chạy lại, cô vừa mở vòi nước vừa mắng
-Tôi đã nói với cô rồi, sao cứ không nghe lời. Tôi kêu cô đừng cầm dao nữa. Mỗi lần cầm dao là đứt tay. Cô không thấy phiền nhưng tôi thấy phiền lắm. Tôi không muốn ăn đồ ăn có máu của cô đâu.
Kéo Seung Wan lại rửa tay cho sạch sẽ rồi khi cô thấy máu chảy không ngừng thì cô làm như trước. Bỏ ngón tay của Seung Wan vào miệng mình. Bà Bae nhìn cả hai không chớp mắt. Gương mặt Seung Wan thì nhăn nhó,gương mặt Joo Hyun thì cau có nhưng ánh mắt lại lo lắng, xót thương. Bà cứ nghĩ rằng con bà không có tình cảm với cô gái kia, nhưng bà đã lầm. Chắc con bà chưa nhận ra tình cảm của cô thôi. Bà phải làm gì đây? Nếu thật sự Joo Hyun yêu thương cô gái đó, bà có thể chấp nhận được không? Chồng bà thì bà biết, ông luôn đặt hạnh phúc của con gái ông lên hàng đầu,nhưng con gái dính bên nội bên ngoại. Họ sẽ nghĩ như thế nào nếu thật sự điều đó xảy ra?
Nãy giờ Joo Hyun quên mất mẹ mình nên khi cô nhớ lại thì cô rút tay Seung Wan ra khỏi miệng mình. Seung Wan khẽ kêu nhỏ
-Sao chị rút ra mạnh vậy, em đau đó
Joo Hyun liếc đôi mắt nhìn Seung Wan làm cô không dám nói gì cả. Bà Bae thấy vậy thì nói
-Thôi con đem Seung Wan vào băng ngón tay lại cho con bé đi. Mọi việc ở đây để mẹ làm được rồi
Joo Hyun dạ nhỏ rồi quay sang Seung Wan
-Còn không mau đi
Seung Wan đi theo Joo Hyun không quên nói với bà Bae
-Cô à, chút nữa con học tiếp nha. Con đi băng cái ngón tay lại đã. Cô nhớ phải đợi con nha.
Seung Wan bỏ đi mà bà Bae bật cười. Con bé thật dễ thương
Cô theo Joo Hyun đi vào phòng. Joo Hyun cầm miếng băng cá nhân rồi nói với cô
-Đưa tay đây
Seung Wan đưa tay mình ra, vờ nhăn nhó
-Đau lắm đó
Joo Hyun trùng mắt
-Biết đau sao còn không cẩn thận
Seung Wan mỉm cười
-Chị đau lòng hả?
Joo Hyun ký nhẹ lên đầu cô nàng. Đây là lần thứ hai cô làm như vậy
-Điên hay sao đau lòng, tôi đau kệ cô. Tôi đi ra ngoài giúp mẹ tôi đây.
Seung Wan chạy theo Joo Hyun. Cả hai giúp bà Bae nấu ăn. Lâu lâu bà lại nghe Joo Hyun la Seung Wan, còn cô nàng thì lại chu mỏ nũng nịu. Bà khẽ lắc đầu.
Bữa cơm hôm đó rất ngon. Mọi người vừa ăn vừa cười nói rất vui vẻ. Bà Bae chỉ mong như vậy thôi. Chỉ cần con bà hạnh phúc. Bà đã quyết định rồi, dù như thế nào đi nữa, bà sẽ luôn bên cạnh Joo Hyun.
End chương 8
💙💓🐿️🐇
Nhìn tấm hình này thấy lòng hạnh phúc 😊
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro