ba tám
wanwan: à
wanwan: thế à
wanwan: đêm hôm gửi một lùm tin nhắn thế này
wanwan: là anh muốn tôi nhập viện vì đột quỵ à?
minyoongi: à wendy-sii
minyoongi: tôi nhắn nhầm
minyoongi: xin lỗi
wanwan: anh câm miệng đi
wanwan: đồ tồi
wanwan: còn seungwan nào ở đây nữa hả?
minyoongi: còn đầy chứ
wanwan: nhưng seungwan này là seungwan trong tim anh
minyoongi: ừ
minyoongi: đúng thật
wanwan: em biết mà
wanwan: đồ tồi
wanwan: anh là đồ tôi
wanwan: anh có biết 1 tháng nay em khổ sở như thế nào không?
wanwan: anh ở đâu, rốt cuộc anh ở đâu?
minyoongi: tôi vẫn luôn ở sau em.
wanwan: anh nói rồi
wanwan: từ giờ chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nửa bước
wanwan: dù trời có sập đất có nứt
minyoongi: ừ, anh nói rồi.
minyoongi: chúng ta sẽ không rời xa nhau nữa.
minyoongi: xin lỗi em, seungwan.
minyoongi: xa em được một thời gian, tôi mới nhận ra tâm trạng nhớ nhung khắc khoải của người chồng khi phải xa vợ.
wanwan: ông seokjin bày anh cái này à
minyoongi: tiếng lòng tôi thì ai bày được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro