Bạn đã trải qua điều gì làm bạn không tin vào tâm linh.
Zhihu aks:
Bạn đã trải qua điều gì làm bạn không thể không tin vào chuyện tâm linh?
_________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/245234876341228
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam
Dịch bởi: Hanna Hanna
_________
[6033 likes]
Mẹ tôi qua đời trước khi tôi thi cấp 3 khoảng 1 tháng. Năm 1995, mẹ tôi mắc bệnh Lupus ban đỏ hệ thống (là một bệnh tự miễn của mô liên kết, có thể ảnh hưởng đến mọi bộ phận cơ thể), từ đó mẹ tôi phải đấu tranh và sống cùng bệnh tật những mấy chục năm liền. Kỹ thuật điều trị lúc đó còn chưa phát triển, tháng nào bà cũng phải đi bệnh viện Trung Sơn ở Quảng Châu để khám và điều trị, sáng dậy từ 3h để đi tàu, 7h sáng đến bệnh viện lấy số, lấy thuốc và 4h chiều bắt xe về nhà. Vì thế thuở nhỏ tôi hay phải đối mặt với nỗi sợ hãi khi bất chợt một ngày nào đó thức dậy mà không có mẹ tôi ở bên. Đến năm 2012, bà cuối cùng đã không chịu đựng được nữa và rời bỏ chúng tôi. Năm đó, bà 37 tuổi...
Mẹ tôi mất không lâu sau đó thì tôi có mẹ kế. Bởi tôi cũng rất thương bố tôi vì những nỗ lực mà ông đã làm nên cũng mong ông có thể sống hạnh phúc, khỏe mạnh và vui vẻ. Thế là tôi nỗ lực khắc phục bản thân, biến mình trở nên ngoan ngoãn, không quấy, không đòi hỏi.
Tôi có thói quen ăn bánh hồng khô khi vào đông, nên vào mùa đông sau khi mẹ mất, trong lòng tôi luôn nhắc đi nhắc lại rằng: muốn ăn bánh hồng ngâm quá, nhưng không được, không dám bảo bố mua, mà mẹ kế cũng mới đến không lâu, mình không muốn làm bà ấy cảm thấy mình là một đứa trẻ không hiểu chuyện.
Thế là, tôi suy nghĩ về chuyện này 3,4 ngày liền. Lúc tôi ngồi trông quán, dì tôi (dì và mẹ là bạn thân, dì cũng là người giới thiệu bố mẹ tôi cho nhau nên từ bé tôi đã gọi dì là dì) đi qua, tiện đường đến thăm và nói chuyện với tôi.
Dì: Mấy hôm trước, dì có mơ thấy mẹ con, trông mẹ con rất sống động, cứ như vẫn đang còn sống vậy.
Tôi: Dạo này con không mơ thấy mẹ.
Dì: Dì mơ thấy mẹ con hỏi dì rằng dạo này con sống ra sao? Bố con vẫn tốt chưa? Dì nói con với bố con đều rất tốt và bảo mẹ con yên tâm. Sau đó mẹ con hỏi gì mẹ kế con ra sao, có đối tốt với con không? Dì nói dì chưa tiếp xúc nhiều nên không được rõ. Cuối cùng, mẹ con nói rằng con muốn ăn bánh hồng khô, bảo dì đến nói với bố đi mua cho con.
Nghe xong, trái tim tôi như thắt lại và không ngăn được nước mắt trào ra.
Kể từ đó trở đi, tôi tin có linh hồn và tin rằng mẹ tôi sẽ luôn ở bên cạnh tôi...chỉ là tồn tại dưới một cách khác.
.
.
.
Con rất nhớ mẹ.
_________________
[8648 likes]
Tôi vẫn luôn tin rằng người chị em song sinh với tôi luôn ở bên và bảo vệ tôi.
Mẹ tôi khi sinh tôi vốn dĩ là song sinh, nhưng tiếc là chỉ có tôi sống sót. Khi còn nhỏ, tôi luôn nhìn thấy một cô bé khác giống hệt tôi đứng nhìn tôi từ phía xa. Khi tôi bị bố mẹ đánh, cô bé ấy an ủi tôi trong giấc mơ. Mấy lần bị ốm và sốt cao, cô bé cũng đều chăm sóc tôi trong mơ. Gặp phải đề thi khó mà nghĩ mãi không ra, đều đột nhiên xuất hiện tiếng nói nhắc tôi thử cách giải khác, sau đó đúng thật là đã làm đúng (Chị hoặc em gái tôi nhất định là học rất giỏi). Ông ngoại bệnh nặng lúc tôi học đại học ở vùng khác, cũng là cô ấy đã báo với tôi, bảo tôi về nhà. Mỗi lần tôi sắp gặp nguy hiểm, tiếng nói của cô ấy luôn vang lên trong đầu tôi, bảo tôi rằng đừng đi. Bao nhiêu năm trôi qua, hình dáng cô ấy vẫn là hình dáng của một cô bé con, nếu như cô ấy cũng còn sống thì tốt biết mấy ..... Hi vọng rằng cái duyên giữa chúng tôi không bao giờ đứt, sau này đầu thai làm con tôi đi, tôi sẽ làm hết sức để chăm sóc, yêu thương và bảo vệ cô ấy!
_________________
[5569 likes]
Năm 2015, anh họ tôi đã bị một tai nạn rất nghiêm trọng, toàn thân tím đen và bị sưng phù, cảm giác như sắp nổ. Anh họ tôi lúc đấy bị vỡ xương chậu, do bị trì hoãn một tiếng nên máu ở phần người phía trên hầu như đã không còn mà dồn hết xuống phần dưới. Lúc đó bác sĩ gọi người nhà vào thăm, coi như là cáo biệt lần cuối.
Một người chú của anh họ tôi đặc biệt thích anh ấy nên đã nói rằng: "Hãy cho tôi chết thay đứa bé này, đừng cho nó gặp chuyện gì". Ngày hôm sau, chú ấy phải vào cùng bệnh viên với anh họ tôi do gặp vấn đề về tim mạch, hình như mất ngay trong tối ngày hôm đấy, vài hôm sau, anh trai tôi có dấu hiệu thể chất ổn định trở lại. Các bác sĩ đều rất kinh ngạc. Lúc đó cũng không ai dám nói với anh họ tôi là chú ấy đã qua đời, anh họ tôi cũng nằm suốt trong phòng chăm sóc đặc biệt, không thể tiếp xúc với ai và bị hôn mê. Nhưng ngay sau khi anh ấy tỉnh lại, câu đầu điên mà anh ấy hỏi mẹ anh ấy là : chú đã mất rồi phải không? Lúc ấy bác tôi bật khóc và nói, có thể anh họ tôi đã gặp chú của anh ấy ở quỷ môn quan.
_________________
Link weibo: https://www.zhihu.com/question/46489483
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro