Chương 37
Các vật phẩm đã mua sẽ tự động được thêm vào giỏ hàng ở trên cùng của cửa hàng vật phẩm. Có vẻ như phải nhấn nút 'Lấy ra' thì mới xuất hiện trong thực tế.
'Trước tiên phải kiểm tra kỹ năng quan trọng nhất đã.'
Tôi nhấn nút lấy ra để lấy vật phẩm 'Viên kỹ năng: Thần lực'.
Sau đó, một ánh sáng nhỏ lóe lên trước mắt tôi và viên thuốc nhỏ xuất hiện. Tôi nhanh chóng cầm lấy viên thuốc trong tay trước khi Cha Sahyeon nhận ra.
[Viên kỹ năng: Thần lực]
Một viên thuốc đặc biệt chứa đựng thần lực. Nếu nuốt viên thuốc này thì có thể có được kỹ năng Thần lực.
(Cho đến 3 ngày, 23 giờ, 59 phút sau)
Đây là vật phẩm đắt tiền nhất mà tôi đã mua bằng Tiền mặt, nhưng tôi có nên sử dụng nó trong thời gian giới hạn không? Tôi cười khẩy và nhét viên thuốc vào miệng.
Ngay khi tôi nuốt viên thuốc nhỏ và mịn đến mức thậm chí còn không có cảm giác nó trôi xuống cổ họng, một cửa sổ trạng thái mới xuất hiện trước mắt tôi.
Ding!
《Đã uống viên kỹ năng!》
《Hiệu quả viên kỹ năng đã được phản ánh thành công. Từ bây giờ bạn có thể sử dụng các kỹ năng thần lực (Hạng C)》
[Thần lực]
Một kỹ năng đặc biệt cho phép bạn sử dụng đồng thời sức mạnh ban phước và thanh lọc.
Sức mạnh của ban phước sẽ chữa lành vết thương, sức mạnh của thanh tẩy có thể tấn công quỷ và làm sạch những nơi bị ô uế.
[Thông tin người dùng: Cha Seohoo (nhân vật phụ)]
Tuổi: 26 (28)
Kỹ năng đại diện: Trái phiếu giám hộ (Hạng S), Thần lực (Hạng C).
Kỹ năng ẩn: Bảo Hộ Bạc (Cấp S) [Đã tắt]
Sức tấn công: Cấp F
Tốc độ tấn công: cấp F
Tốc độ di chuyển: cấp F
Nhanh nhẹn: Cấp F
Đặc tính▼
ㄴMèo mắc mưa (Cấp E)
ㄴNằm yên (Cấp F)
ㄴHai bên trống không? (Cấp F)
'Gì. Nó hữu ích hơn mình nghĩ đó chứ?'
Thật đáng tiếc rằng nó không phải là kỹ năng tấn công, nhưng như vậy là đủ hữu ích rồi.
Đặc biệt, loài quỷ là một cá thể đặc biệt khó đối phó trong số các loại quái vật. Nó đặc biệt hiệu quả với những con như vậy, chắc chắn sẽ rất hữu ích khi gặp chúng sau này.
'Giải thích kỹ năng nhiêu đây là đủ. Phải kiểm tra xem nó có viết đúng không chứ.'
Phải nói là may mắn chăng, cơ thể tôi bây giờ chẳng khác gì miếng rẻ rách nên có rất nhiều nơi để sử dụng kỹ năng.
Tôi đặt tay kia lên vết thương ở cổ tay và sử dụng kỹ năng, vết thương mà tôi thậm chí còn không biết nó bị thương khi nào. Đột nhiên, lượng nhỏ ánh sáng trắng tinh khiết toát ra từ lòng bàn tay của tôi và tôi cảm thấy một luồng năng lượng ấm áp bao phủ vết thương.
Và sau đó.
Ding!
《Kỹ năng thần lực không được kích hoạt.》
Hả?
《Phước lành không áp dụng với bản thân》
'....gì cơ?'
Khoan đã, cái thể loại nhảm nhí gì thế này? Rõ ràng trong phần mô tả đâu có nội dung đó?
Khi tôi khẩn trương mở lại cửa sổ trạng thái có ghi phần mô tả kỹ năng, dòng dưới cùng đã được thêm một câu chưa từng có trước đây.
*Phước lành chỉ có thể sử dụng cho người khác.
"...."
Đụ má.
Tôi lẩm bẩm chửi thề trong lòng, run rẩy và nắm chặt hai nắm đấm. Dù cố gắng bình tĩnh lại, nhưng cơn giận dữ vẫn tuôn trào vì tôi nghĩ rằng bản thân đã bị đâm sau lưng.
"Ha......"
Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi nóng lan tới đỉnh đầu. Cha Sahyeon, người đang chơi game trong vòng tay tôi, bối rối khi nghe tiếng thở dài của tôi, nhưng lúc này tôi không thể chú ý đến đứa trẻ.
Nói thật, đây không phải là lừa đảo sao? Thông tin quan trọng như vậy không phải nên được viết trên trang bán hàng sao?
'50 triệu won của mình.....'
Đó là Bộ nhớ đệm quý giá mà tôi đã làm việc chăm chỉ mới có được. Tôi không thể tin rằng bản thân mình đã mua phải loại rác thải này bằng cái đó.
Tôi đã hoàn toàn bị hệ thống lừa gạt. Sau cơn tức giận, tâm trạng mệt mỏi ùa về. Tôi cảm thấy bản thân quá mức ngốc nghếch nên không còn bất kỳ động lực nào.
Tất nhiên là hạng C có thể sẽ có thay đổi khi lên cấp.....Cuối cùng, điều đó có nghĩa là tôi phải đầu tư vào kỹ năng đó.
Tôi bực mình vì đã mua một kỹ năng chữa lành cho người khác với giá 50 triệu won, nhưng tôi phải đầu tư thêm vào nó sao?
Ngoài cái đó ra, tôi đã mua rất nhiều mặt hàng khác bằng Bộ nhớ đệm, nhưng bây giờ tôi không có động lực để kiểm tra chúng. Tôi sợ rằng sẽ có thứ rác thải thứ hai xuất hiện sau khi lục lọi vô ích.
'.....Sau này sẽ tìm hiểu nó sau.'
Ít nhất thì vết thương tinh thần cũng phải tốt hơn một chút thì tôi mới sẵn sàng để xem.
Ôi, 50 triệu won quý giá của tôi. Tôi nuốt nước mắt và hứa. Tôi sẽ không bao giờ mua bất cứ thứ gì vì sự mù quáng của bản thân đối với kỹ năng nữa.
***
Một tuần sau khi Cha Sahyeon trút giận lên văn phòng, một vị khách bất ngờ đã tìm đến.
Ngồi đối diện với vị khách trên ghế sofa dưới ánh nắng giữa trưa ấm áp, tôi hắng giọng vì ngượng ngùng. Thật may mắn vì văn phòng đã được sắp xếp trước.
"Tôi không ngờ anh lại đích thân đến đây."
Nghe những lời đó, Kwon Taehyuk nhìn lại tôi và Cha Sahyeon, người luôn ở bên cạnh tôi và mở miệng.
"Cậu từ chối lời mời chính thức được gửi và phớt lờ liên lạc của nhóm thư ký..... Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trực tiếp đến tìm đến các cậu thôi."
"Ừm...."
Như Kwon Taehyuk đã nói, thiệp mời đã đến từ Hội Yesung vào 5 ngày trước.
Tôi cảm thấy áp lực biết bao nhiêu sau khi nhận được thiệp mời có khắc logo của hội Yesung. Vì Kwon Taehyuk được đưa vào 'nhân vật chính' do hệ thống công bố, thì đúng là phải thân thiết với anh ấy nhưng mà.....phương pháp này tôi không hài lòng lắm.
Lý do Kwon Taehyuk tiếp tục quan tâm đến tôi là vì sự hỗ trợ mà anh ấy nhận được trong hầm ngục.
Chắc hẳn anh ấy rất tò mò. Quá khứ của tôi khi bị bắt giam tại viện nghiên cứu và kỹ năng cao đến mức không thể coi là hạng B.
Tôi không hề biết rằng nếu ngây thơ bước vào hội Yesung chỉ vì nhận được lời mời chính thức, không biết chừng tôi có thể sẽ bị ép phải ký một hợp đồng kỳ lạ. Nếu không, tôi có thể bị buộc phải đưa đến Cục Quản Lý để kiểm tra lại cấp bậc.
'Người đàn ông cứng nhắc đó dường như sẽ không làm điều tàn nhẫn như vậy.......'
Đối với một người có nhiều điều muốn che giấu như tôi thì cẩn thận cũng chẳng có hại gì. Sau khi suy nghĩ xong, tôi giả vờ như không biết gì, mỉm cười và hỏi.
"Vậy điều gì đã đưa anh tới đây?"
"Tôi muốn đưa ra một đề xuất."
"Tôi xin nói trước, bây giờ tôi không có ý định giải tán bang hội."
Kwon Taehyuk chỉ hơi nhếch khóe miệng lên khi nhìn thấy tôi vạch một ranh giới. Anh đang cười nhạo tôi à?
"Hãy làm bất cứ điều gì cậu muốn đối với bang hội. Đề xuất tôi muốn đưa ra là đề nghị hợp tác."
Sau khi tải thứ gì đó lên chiếc máy tính bảng mà anh ấy để bên cạnh, anh ấy đưa nó cho tôi. Trên màn hình máy tính bảng tôi nhận được có ghi nội dung liên quan đến một địa điểm nào đó.
"Khu vực có nguy cơ rạn nứt......Xác suất xảy ra là 88%?"
Tôi kiểm tra địa điểm sau khi đọc xong tiêu đề của dòng chữ in đậm nhất. Đúng như tôi dự đoán, bản đồ đang chỉ Ui-dong, Gangbuk-gu.
"Đây chính xác là nơi vết nứt mở sẽ ra sau đúng 7 ngày nữa. Như Thợ săn Cha Seohoo biết, không giống như hầm ngục phải vào bên trong, các vết nứt có thể xuất hiện ở bất cứ đâu. Vì vậy, phải hết sức cẩn thận để đối phó với chúng, nếu bỏ lỡ dù chỉ một con quái vật thì dân thường có thể phải chịu thiệt hại."
"Vâng."
"Tôi muốn nhờ Thợ săn Cha Seohoo giúp đỡ để xử lý vết nứt mà không gặp bất kỳ trở ngại nào."
Tôi lắng nghe lời giải thích đầy bình tĩnh của Kwon Taehyuk và đọc kỹ tài liệu một cách từ từ.
Đây là nơi tôi biết rõ. Nó nổi tiếng vì thường được sử dụng làm địa điểm quay phim truyền hình, nhưng hơn thế nữa, đó là do sự cố đã xảy ra ở đây.
'Ngoài vết nứt được phát hiện, còn có một vết nứt khác đã xuất hiện gần đó.'
Những vết nứt xuất hiện ngẫu nhiên trên khắp thế giới. Việc bắt đầu nhận thấy điều này chưa được mấy năm.
Đó là một kỹ thuật không ổn định và còn nhiều thiếu sót. Điều tồi tệ nhất được tiết lộ chính là 'sự cố vết nứt ở Gangbuk-gu'.
'Đây đúng là thời điểm thích hợp nhất.'
Theo tài liệu do Kwon Taehyuk mang đến, 7 ngày sau sẽ xuất hiện vết nứt ở Ui-dong, Gangbuk. Bởi vì trước khi hồi quy nó cũng đã như vậy mà.
Sau khi xem xét lại những sự kiện trong quá khứ, tôi đã trăn trở bằng cách gõ ngón tay vào màn hình máy tính bảng.
'Làm sao đây?'
Nếu xét một cách hiển nhiên thì đây là việc không liên quan gì đến tôi. Bởi vì trước khi hồi quy, tôi đã không liên quan đến sự việc này dù chỉ một chút.
Nói chính xác hơn, không có thông tin như thế này được đưa đến hội yếu như hội Circle mà tôi thuộc về. Ngay cả cơ hội cũng không có.
Vì vậy, tôi đã biết chuyện này sau khi sự việc nổ ra. Tôi không thể không biết vì bản tin đã kể chi tiết về ngày xảy ra vụ việc. Số người thương vong và quy mô thiệt hại đều được đề cập chi tiết trên các bản tin được đưa tin hàng ngày.
"...."
Càng nghĩ về những lợi ích mà tôi có thể đạt được khi chấp nhận lời đề nghị, tâm trí tôi càng trở nên lạnh nhạt hơn.
Nếu một người như Kwon Taehyuk hồi quy thì đương nhiên sẽ chấp nhận lời đề nghị. Ngay cả khi không có bất kỳ khoản bồi thường nào, anh ta cũng sẽ chạy đi cứu mọi người.
Nhưng tôi không có ý định và cũng không có đủ khả năng để làm điều đó. Tôi quay lại nhìn Cha Sahyeon, người đang ngồi tựa vai vào tôi.
Đứa nhóc rất bất an khi phải rời xa tôi nên lần này chắc chắn phải đưa nó đi cùng. Tôi không biết liệu tôi có đủ tỉnh táo để quan tâm đến Cha Sahyeon trong mớ hỗn độn đó hay không.
Không, ngay từ đầu có cần phải chấp nhận mạo hiểm và xen vào không? Dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì tôi gặp tổn thất.
'Nếu mình nói đó chỉ là lời khuyên, mình sẽ chỉ nhận được những nghi ngờ vô ích.'
Vì Kwon Taehyuk là người nhanh nhạy nên rất có khả năng điều đó sẽ xảy ra. Bây giờ tôi vẫn còn đang nghi ngờ, và việc thu hút thêm sự chú ý về hướng đó cũng chẳng có gì là tốt.
Hãy từ chối thôi. Đó là thời điểm tôi đưa ra quyết định như vậy.
[Nếu hội của chúng tôi có thêm một chút sức mạnh thì chúng tôi có thể có được thông tin... Tôi không thể ngừng suy nghĩ về điều đó.]
Giọng nói vang vọng trong đầu tôi chứa đầy nỗi buồn sâu sắc. Tôi nhớ lại một đoạn ký ức trong quá khứ và ngậm miệng lại.
'Ahh....'
Tại sao bây giờ tôi lại nhớ đến chuyện lúc đó? Trái tim tôi rung động mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro