Chương 5
"Hừm. Anh Tae-heon... Anh ấy sao rồi?"
"Vâng?"
Ngay khi tôi khởi động xe, Cha Soo-yeon lập tức hỏi tôi một câu.
Anh ấy sao rồi ư? Tôi chưa bao giờ gặp anh ấy nên tôi không biết.
Dường như là để kiểm tra tôi, Cha Soo-yeon nói thêm, "Tôi nghe nói rằng anh ấy đã đến cổng ở Trung Quốc thời gian trước đó. Tôi đang tự hỏi liệu anh ấy có bị thương hay không."
"À."
... Có chuyện như vậy xảy ra không? Ha Tae-heon thường xuyên ra nước ngoài xuyên suốt cuốn tiểu thuyết, vì vậy tôi không thể nhớ chính xác lịch trình được. Lý do anh ấy ra nước ngoài nhiều như vậy là vì Chủ hội Roheon luôn đưa Ha Tae-heon đi cùng mỗi khi có việc ở nước ngoài... Tất nhiên, Chủ hội Roheon là một người phụ nữ, vì cô ấy là một nhân vật trong tiểu thuyết dành cho nam.
Tôi cười nhẹ.
"Đương nhiên rồi. Anh ấy đã trở lại trong tình trạng sức khỏe tốt. Thật khó để bị thương nếu có năng lực như tiền bối Ha Tae-heon."
"Đúng vậy. Tôi nghe nói rằng anh ấy đã đi cùng Chủ hội Roheon."
"A?"
Đó là lúc tôi nhận ra ẩn ý trong câu hỏi đó.
"Ừm, tôi nghĩ... Tiền bối Ha Tae-heon dường như chỉ nghĩ về Hội trưởng như một người lãnh đạo tốt thôi. Cô hiểu những gì tôi muốn nói mà, phải không?"
"Thật sao?"
"Vâng. Thật lòng mà nói, chia sẻ cảm xúc cá nhân với sếp có một chút... Nó không hề dễ dàng, đúng chứ? Mặc dù điều đó cũng không tệ lắm. Có vẻ như không dễ chọn một người để hẹn hò với tính cách của tiền bối Ha Tae-heon."
"Có phải thế không?"
"Bởi vì anh ấy rất nghiêm túc."
Trước lời nói của tôi, Cha Soo-yeon hơi đỏ mặt và mỉm cười. Vẻ mặt của cô ấy tươi tắn hơn trước rất nhiều. Rõ ràng, Cha Soo-yeon rất để ý đến việc Ha Tae-heon đi Trung Quốc cùng với Chủ hội Roheon.
Chà, đó là lẽ đương nhiên. Ngay cả khi nói đó là vì công việc, sự thật là anh ấy vẫn đi nước ngoài với người phụ nữ khác. Như thể đã tin tưởng vào lời nói của tôi, Cha Soo-yeon nắm chặt tay và tỏ vẻ kiên quyết. Cô định quyết tâm làm gì đó?
Xe rời khỏi ngoại ô và bắt đầu đi xuống con đường vắng vẻ. Trong khi lái xe, tôi tiếp tục cuộc trò chuyện để Cha Soo-yeon không còn nghi ngờ gì nữa. Việc đó rất dễ dàng. Nếu liên quan đến Ha Tae-heon, Cha Soo-yeon luôn lắng nghe tôi nói với đôi mắt sáng lấp lánh.
Khoảng một giờ sau khi chúng tôi lên xe, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ để xem liệu cuối cùng thì Cha Soo-yeon có trở nên lo lắng hay không. Tôi lúng túng cười, giả vờ xấu hổ.
"Đó là một nhà hàng gần đây đã trở nên nổi tiếng thông qua một chương trình truyền hình, nhưng nó hơi xa. Tôi xin lỗi. Cô có thấy buồn chán không?"
"Không. Tôi ổn."
"Dù vậy, chúng ta sẽ đến đó sớm thôi. Còn khoảng mười phút nữa."
Ngay cả khi Cha Soo-yeon cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ, cô ấy sẽ không thể đưa ra phán đoán một cách vội vàng được. Nhà hàng được đánh dấu trên GPS và tôi đã chia sẻ nhiều thông tin khác nhau về Ha Tae-heon. Đúng như tôi dự đoán, Cha Soo-yeon chỉ gật đầu và không hỏi bất cứ điều gì.
Xe chạy không ngừng và đến được nhà hàng. Tôi nói với Cha Soo-yeon và tắt hệ thống định vị vừa thông báo rằng chúng tôi đã đến điểm đánh dấu.
"Chỉ một lúc thôi, làm ơn. Có một bãi đỗ xe phía sau tòa nhà, vì vậy tôi sẽ đậu ở đó trước."
Tôi tiếp tục di chuyển xe, nhìn xung quanh, giả vờ tìm một bãi đỗ. Khi tôi đi ngang qua nhà hàng và tới "đích đến" thực sự cách đó khoảng 50m, tôi dừng xe lại.
"Chúng ta đến rồi. Cô có thể xuống xe bây giờ."
"Vâng?"
Khi tôi lập tức bước ra khỏi xe, Cha Soo-yeon cũng theo phía sau.
"Tôi không nghĩ đây là nơi để đỗ..."
Cha Soo-yeon nhìn xung quanh và lẩm bẩm. Điều đó là đương nhiên. Xung quanh chỉ có toàn cây cỏ, trông không hề giống bãi đỗ xe của nhà hàng chút nào. Thay vì trả lời, tôi thở dài và kích hoạt năng lực của mình. Khi tôi nhấc ngón tay lên, cơ thể của Cha Soo-yeon lơ lửng khoảng 10m trên không trung.
Cha Soo-yeon nhìn xuống tôi với vẻ mặt hoang mang và thốt lên "Ách".
"Tự dưng cậu làm cái gì vậy? Thả tôi xuống ngay!"
"Xin lỗi. Thực ra, tôi đã được lệnh phải bắt cóc cô."
"Gì? Bắt cóc?" Cha Soo-yeon hoang mang hỏi.
Tất nhiên rồi. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời cô bị bắt cóc.
"Cô có thể nguyền rủa. Nhưng nếu được, hãy nguyền rủa người đã ra lệnh cho tôi hơn là tôi."
"... Đừng đùa nữa và đặt tôi xuống ngay lập tức."
"Điều đó là không thể. Tuy nhiên, tôi nghĩ kế hoạch của tôi khá tốt cho cô, Cha Soo-yeon. Cô có muốn nghe nó không?"
"Thả tôi xuống!"
"Không."
Cha Soo-yeon nhăn mặt. Tôi lặng lẽ đối mặt với ánh mắt cực kỳ giận dữ đó.
"Tao đã cảnh cáo mày rồi."
Khi Cha Soo-yeon vung cánh tay, ngọn lửa bùng lên mãnh liệt. Tôi nhanh chóng quấn quanh ngọn lửa bằng gió và ném nó xuống đất để ngăn gỗ bị bắt lửa.
"Bình tĩnh đã. Lửa rất nguy hiểm ở chỗ này."
"Câm miệng! Tao không biết ý định của mày là gì, nhưng tao không có ý định để bị bắt đâu. Nếu tao biết..."
"Cô đang nói gì vậy? Tôi không có ý định bắt cô Cha Soo-yeon."
"Sao chứ?"
Vài ngọn lửa nữa bay ra từ phía Cha Soo-yeon, nhưng tôi đã ném tất cả chúng xuống đất như trước. May mắn thay, Cha Soo-yeon không đặt nặng tâm tư vào việc tấn công nên ngọn lửa nhanh chóng được dập tắt.
"Đừng có lộn xộn. Rõ ràng là chính miệng mày đã nói điều đó..."
"Tôi nói rằng tôi được lệnh bắt cóc, nhưng tôi không thực sự có ý định đó. Bây giờ, đây không phải là một lời mời để giao tiếp thuận lợi hơn là bắt cóc sao?"
"Mày đang nói cái gì vậy, thằng khốn điên!"
Khi tôi nói điều đó một cách vô sỉ, Cha Soo-yeon đã hét lên. Cô đã biết cách chửi bới rồi sao? Đây là tin mới mẻ đối với tôi đấy.
"Đây không phải một trò đùa, nó là sự thật. Tôi cũng không muốn làm ra điều gì lỗ mãng cả. Trái tim tôi mềm yếu hơn vẻ bề ngoài của tôi. Nếu có thể, tôi chỉ muốn mọi việc diễn ra suôn sẻ thôi."
"Nếu mày không định bắt cóc tao, hãy dừng khả năng của mày lại ngay."
"Nó có chút... Tôi sợ rằng tôi sẽ bị tấn công. Đó là vì tôi rất dễ mềm lòng, cô biết không?"
Khi tôi nhún vai, Cha Soo-yeon tỏ ra cực kì khó chịu. Tôi hơi đau lòng vì bầu không khí hoàn toàn khác so với khi chúng tôi nói chuyện về Ha Tae-heon.
"Vì chúng ta đã đi xa đến mức này, hãy nghe một vài đề xuất được chứ? Với sự hợp tác của cô, chúng ta có thể nói chuyện xong trong hai giờ nữa."
"...làm sao tao có thể tin mày được?"
"Tại sao cô lại không tin tưởng tôi trong tình huống này chứ, giờ tôi chỉ đang đối phó với một mình cô thôi? Cô Cha Soo-yeon biết rằng tôi sẽ khó thắng nếu cô tấn công nghiêm túc mà."
"......"
Trong đó có một nửa là dối trá. Mặc dù năng lực của Han Yi-gyeol không hề thua kém Cha Soo-yeon, nhưng xét về kinh nghiệm thì đúng là không hề dễ dàng chút nào. Nếu tôi dùng hết sức để chiến đấu với Cha Soo-yeon, cả hai chúng tôi sẽ bị thương nặng.
"Nếu cô sẵn sàng lắng nghe lời đề nghị của tôi, tôi sẽ giải phóng khả năng của mình".
Cha Soo-yeon cau mày trước lời nói của tôi và suy nghĩ. Quả thực, không dễ để thuyết phục cô ấy.
"Cô không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Nghe đề xuất thôi không ổn sao?"
"......"
"Nếu cô nghe xong lời đề nghị của tôi và vẫn không thích nó, tôi sẽ không giữ cô ở đây nữa. Nhưng, nếu cô giúp, tôi sẽ tặng cô một món đồ như là biểu hiện của sự cảm kích. Thế nào?"
"... Ha, được rồi. Tôi hiểu. Tôi sẽ nghe cậu, vì vậy hãy giải phóng sức mạnh của mình ngay bây giờ đi."
Gió đã được loại bỏ khỏi Cha Soo-yeon. Cô ấy hạ xuống bằng một chuyển động dễ dàng rồi nhìn tôi với vẻ khó chịu.
"Xin đừng nhìn tôi như vậy. Đó không thực sự là một vấn đề lớn."
"Nó không phải là một vấn đề lớn nhưng đã khiến cậu đưa tôi đến tận đây?"
"Đó là bởi vì tôi có hơi hướng theo chủ nghĩa hòa bình."
Thật khó để bắt cóc một người nổi tiếng như Cha Soo-yeon mà không sử dụng bạo lực hay thuốc mê. Tuy nhiên, lý do tôi đưa ra lựa chọn này bởi vì sự hợp tác của Cha Soo-yeon là điều cần thiết để tiến hành mọi thứ như kế hoạch.
"Được rồi, hãy cho tôi biết đề nghị của cậu là gì."
"Tất nhiên."
Tôi cân nhắc một lúc xem nên bắt đầu từ đâu và sau đó nói ra nội dung quan trọng nhất.
"Tôi sẽ thu hút sự chú ý của Ha Tae-heon theo cách này."
"Cái gì?"
Cha Soo-yeon đã bị sốc. Niềm hạnh phúc của cô khi nghe thấy tên Ha Tae-heon trong xe không thể so sánh với vẻ mặt tức giận của cô lúc này. Có sai khi tôi nói như vậy không?
"Mày làm điều này vì nhắm đến anh Taeheon? Mày định làm gì anh Taeheon?"
"Không, không."
"Nếu đã như vậy, tao sẽ không bao giờ hợp tác với mày! Tao muốn khuất phục mày tại đây...!"
"Không phải như vậy đâu. Đó là một sự hiểu lầm."
Tôi nghĩ rằng nó là quá nhiều để đưa ra trọng điểm. Tôi thở dài, xua tay muốn giải thích.
"Chính xác mà nói, mục đích của tôi là ngăn Ha Tae-heon đến 'đó'."
"Giải thích một cách hợp lý đi."
"Cô có biết có một cuộc họp liên quan đến cổng tại trụ sở quản lý vào lúc 5 giờ hôm nay không?"
"Cậu đang nói về cuộc họp phân công nhiệm vụ của cổng mới?"
"Vâng. Nếu tôi đúng, cánh cổng mới sẽ được chuyển cho Hội Roheon. Tất nhiên, Đội dọn dẹp cổng sẽ bao gồm Ha Tae-heon làm đại diện, vì vậy anh ấy cũng cần tham gia cuộc họp."
"... Không thể là cậu..."
"Vâng. Tôi sẽ gọi Ha Tae-heon đến đây để ngăn anh ấy tham gia cuộc họp. Đó mới là mục đích của tôi."
Chính xác thì, đó là mục đích của Cheon Sa-yeon. Anh ta muốn có cánh cổng mới lần này, sử dụng Han Yi-gyeol và Ha Tae-heon cùng lúc để ngăn nó rơi vào tay Hội Roheon.
Có một lý do khiến Cheon Sa-yeon, người không hề quan tâm đến việc hội nào chiếm được cổng, lại quan tâm đến cánh cổng này.
'Vũ khí cấp SS đầu tiên trên thế giới. Nó đi ra khỏi cánh cổng này.'
Thông thường, nhiều loại quái vật khác nhau xuất hiện trong cổng và cấp bậc của cánh cổng được xác định dựa trên cấp bậc của quái vật, nhưng cánh cổng nơi "boss" xuất hiện thì khác.
"Boss" là những quái vật mà khi chết đi sẽ làm rơi ra vũ khí hoặc nguyên liệu chế tạo vũ khí và cấp bậc cổng thay đổi tùy thuộc vào cấp bậc của con quái này. Nếu cánh cổng chứa nhiều quái vật cấp B và con boss cấp S, nó sẽ được xác định là cổng cấp S.
Ngoài ra, cấp độ của các vật phẩm được xác định bởi lượng máu và khả năng chịu đòn (1) của con boss, cấp độ càng cao thì nguyên liệu và sức tấn công của vũ khí càng mạnh.
Cấp độ cao nhất của các cổng xuất hiện ở Hàn Quốc cho đến nay là cấp S. Có năm cổng hạng A và hai cổng hạng S.
Nhưng lần này, cánh cổng cấp SS đầu tiên trên thế giới đã xuất hiện.
Cánh cổng nơi boss xuất hiện không thể phân biệt được từ bên ngoài, vì vậy bạn phải đi vào trong. Tuy nhiên, Cheon Sa-yeon biết rằng cánh cổng mới này là cấp SS, và chắc chắn muốn sở hữu cánh cổng để lấy vũ khí cấp SS.
----------------------------------------------
(1) Bản Eng: "by the tank of the boss monster"
Tôi cũng không biết "tank" ở đây dịch thế nào cho hợp lý, xem khái niệm trong game thì ~ tướng có chỉ số đỡ đòn cao, nhiều máu; điều này khá phù hợp với truyện ngục tối, cổng vào và đánh quái bên Hàn nên tôi quất luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro