one
Vẫn là một buổi sáng mùa thu tháng Tám tại Hang Sóc. Bà Weasley nấu nướng dưới bếp, gọi vọng lên trên cho lũ nhỏ.
"Fred, George, Ron, Ginny. Dậy hết cho má coi".
Bà vừa gọi, vừa bê bữa sáng ra ngoài đặt lên bàn. Ông Weasley cũng vừa từ Bộ Pháp Thuật về, trên tay cầm theo xấp tài liệu dày. Vừa về, ông đã thả người lên cái ghế bành ở phòng khách, trông hết sức mệt mỏi.
Bà Weasley quay qua nhìn chồng mình, thở dài hỏi han:
"Công việc mệt quá ha anh".
Ông Weasley đặt xấp giấy lên bàn, trả lời:
"Cũng không đến nỗi. Dạo này mấy người Muggle cứ sử dụng mấy trò 'tơi hăm' làm bọn anh phải đi sửa mấy cái bồn cầu tiêu hoài".
Dường như tiếng dao va đập với tiếng thớt đã át đi hết tiếng của ông Weasley. Bà Weasley vẫn miệt mài với công việc bếp núc của mình.
"Má không gọi lần hai đâu. Xuống đây liền cho má".
Sau câu nói của bà Weasley, một tiếng 'Rắc' to vang lên giữa phòng khách. Hai đứa sinh đôi đầu đỏ độn thổ đứng tồng ngồng giữa phòng khách, trên người vẫn mặc bộ áo ngủ màu hạt dẻ của mình.
Fred ngái ngủ càu nhàu:
"Xuống rồi nè má".
George tiếp lời:
"Sao má không gọi con nhỏ đen đó xuống mà làm".
Bà Weasley dừng ngay công việc đang dở tay của mình, quay phắt ra lườm George.
"Má đã nói với tụi con rồi. Bỏ ngay cái thái độ đó đi cho má".
George huých cùi chỏ vô Fred hờn dỗi. Fred cũng chỉ đưa mắt lên tầng rồi thở dài.
"Chúng ta không thể đưa nó ra Tổng Hành dinh của chú Sirius được sao".
George nài nỉ:
"Đi mà má".
Bà Weasley mặt mày tức giận nhíu hai bên mày lại.
"Nếu mà má còn thấy hai đứa lèo nhèo nữa là tới công chuyện với má nghe chưa".
Bà đưa mắt về phía khay bánh mì nhân thịt ra hiệu.
"Bưng ra cho má".
"Dạ!". Hai đứa nó tìu nghỉu đáp.
Trên lầu là những tiếng bước chân huỳnh huỵch chạy xuống dưới lầu. Lần lượt có mặt của Ginny, Ron rồi đến Harry.
"Hai nhóc kia đâu?". Fred vừa hỏi vừa đặt dĩa bánh mì xuống
"Đâu có hai nhóc. Một nhóc thôi". George bồi vào.
Dứt câu nói của George thì những tiếng bước chân cuối cùng của hai cô gái cũng xuống dưới lầu. Hermione dù có chải tóc cỡ nào đi nữa thì tóc cô bé vẫn cứ xù hết cả lên. Bên cạnh là Susie Black, cháu gái của chú Sirius.
Cô bé có một tóc đen tuyền, óng và dài. Thân hình thì mảnh mai. Nét mặt lai một chút của người Hy Lạp với sống mũi cao cùng chiếc cằm thanh thoát làm tôn lên vẻ đẹp sắc sảo của cô.
Cô nhóc đi bên cạnh Hermione lễ phép chào.
"Chào bác Arthur, chào bác Molly".
"Ah, nhóc Susie dậy rồi đó hả. Lại ăn sáng đi con".
Bà Weasley chùi đôi bàn tay dính bơ vô tạp dề của mình, luồn lách qua đám Harry và Ron để tiến đến chỗ Susie. Bà thơm bên má phải của cô bé như để thay cho lời chào buổi sáng của mình
°∆°
P/s: Ố la! Này là lần đầu tui làm văn vở như này á. Có gì mấy bà góp ý để truyện của tui phát triển hơn nữa nghen
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro