10.
Nguyên ngày hôm nay em đã cho Thượng Long ăn một rổ bơ,gặp ở đâu là tránh ở đấy. Dĩ nhiên hắn không phải thằng ngu mà không nhận ra
"Khang,làm gì mà mắt thâm như gấu trúc thế kia"
Thành An lon ton chạy đến chỗ Bảo Khang đang ngáp ngắn ngáp dài
"Thế à,tối qua tao bị mất ngủ"
"Thức chơi gêm hay gì dậy ba"
"Hay là tối qua ông Long..."
"Hâm nó vừa,nghĩ cái gì đấy"
Bảo Khang gạt văng suy nghĩ của thằng em
"Nghĩ là hôm qua ông ý dọa mày nên mày không ngủ được. Thế mày nghĩ cái gì?"
À.. tưởng
"Nghĩ cái gì mà nghĩ... tao nghĩ giống mày thôi"
Em giật nảy mình,hóa ra là do bản thân đen tối quá rồi
"Mà này"
"Sủa"
"Ừm nếu một người anh chơi cùng với mày,mà hôn mày lúc say. Kiểu nói thích mày rồi lại bảo đùa,xong kiểu lại hôn lên má mày thì sao"
"Tự nhiên hỏi chi dậy"
"Hỏi cho bạn tao ý mà"
"Hỏi cho bạn mày hay là mày,khai nhanh"
"Đã bảo là bạn tao rồi,có trả lời không thì bảo"
"Ờ thì theo cái kinh nghiệm chơi đổ cổ của tao ý,thì là ông đó thích bạn mày rồi"
"Sao biết"
"Tại vì tối qua ông Long vừa đi uống rượu với chú Tài xong"
"Đừng có hòng qua mặt tao,tối qua ông ý hôn mày rồi chứ gì"
Đặng Thành An nói xong liền vênh mặt lên tự khen bản thân quá thông minh, trong đầu liền nghĩ ra bảy bảy bốn chín hình ảnh Bảo Khang quỳ lạy van xin nó giảng cho một bài học về tình yêu
Nhưng hiện thực lại quá tàn khốc,Bảo Khang gõ cốc một cái lên trán nó
"Mày định nói cho cả trường quay nghe đấy à"
"Tao phải làm thế nào"
Đấy,gõ người ta cho ngu đầu đi rồi lại hỏi.
"Thuận theo tự nhiên thôi,thích thì nhích. Không thích thì chạy"
"Tao thích Hiếu mà"
"Đâu ra,mày thích ông Long thì có"
"Tao đã nói là tao thích Hiếu!"
"Tao bảo là mày thích ông Long cơ mà"
"Tao thích Hiếu,yêu một mình Trần Minh Hiếu thôi"
Được cái hai thằng tính trẻ con như nhau,chả ai chịu nhường ai
"Thế à,có thật là yêu một mình Trần Minh Hiếu thôi không"
Bảo Khang nghe thấy giọng nói quen thuộc,nhưng không phải của Minh Hiếu. Em từ từ quay đầu lại
"Ơ..anh Long.."
Bảo Khang nở nụ cười công nghiệp nhìn hắn, ngại thì thôi nhé luôn đấy
"Anh đau ở đây lắm đấy Khang ơi"
Thượng Long tỏ vẻ tội nghiếp,ngón trỏ chỉ vào lồng ngực bên trái
Thành công khiến Bảo Khang ngại đỏ cả mặt
"Em em.."
Thượng Long vươn tay xoa đầu em
"Hửm,Em làm sao?"
"Em..- Bảo Khang đá mắt tìm sự cầu cứu của Đặng Thành An,cơ mà nó đâu rồi ý nhể?
Bảo Khang cắn môi
"Đừng cắn,Khang đau anh xót"
Em cười xòa."Dạ Khang cảm ơn,anh Long nơi chiện dễ thương giống Hiếu quá hi hi"
"Đâu có giống đâu Khang.."
Thượng Long bĩu môi nhìn về phía em
"Anh Long tẻn tẻn quá vậy"
"Khang chê anh hửm?"
Bảo Khang gật đầu. "Dạ chê"
Thượng Long ra vẻ như bản thân đang tổn thương lắm,ngước đôi mắt long lanh như cún con lên nhìn em
"Ê Long,có bé nào tìm em kìa. Có người yêu xinh vậy mà không chịu nói gì nhá"
Anh Quân chạy đến vỗ vai Thượng Long
"Dạ? Ai tìm em cơ ạ"
"Anh không biết,cô bé đấy dễ thương lắm. Thấy bảo là bạn của em mà"
"À dạ thế để em ra xem"
Thượng Long cảm ơn Anh Quân rồi liền chạy ra bên ngoài
Bỗng từ đâu có một bàn tay vỗ lên vai anh
"Anh ơi..."
Anh Quân quay đầu,hóa ra là Đăng Dương đây mà
"Hả,Dương sao thế"
"Bống cũng dễ thương lắm nè,anh Quân không thấy thế ạ"
Đăng Dương bĩu môi,cậu nhóc nhân cơ hội nắm lấy tay anh nũng nịu
"À..hah có,Dương dễ thương lắm. Dương dễ thương nhất trên đời"
Anh Quân dứt câu liền cười thật tươi nhìn nó. Chết mất thôi,Đăng Dương sẽ chết vào một ngày nào đó vì cái nụ cười đẹp như giết người của Anh Quân mất
Xinh thế này mà không trói lại để thằng khác húp mất có mà giở hơi
"Anh cho Bống chơm chơm má anh một cái nhá"
Anh đỏ mặt
"Nhưng mà anh Quân ngại lắm"
"Không sao,Dương không ngại. Dương sẽ chia cho anh một nửa"
.
"E-m.."
Thượng Long tròn mắt nhìn cô gái,vậy mà lại là Thiên An-cô bạn gái cũ của hắn
"Không vui khi gặp lại em à? Phản ứng của anh khác với em tưởng đấy"
Thượng Long không khỏi thắc mắc,tại sao lúc đó đã bỏ hắn đi rồi còn quay về làm gì cơ chứ
"Đừng xuất hiện trước mặt anh nữa,xin em..."
Hắn hất bàn tay đang ôm lấy mình ra
"Anh sao thế,có phải anh hết yêu em rồi đúng không"
Cô dùng tay áp lên mặt hắn,kéo ánh nhìn của hắn về hướng mình
"Từ lúc em rời đi,chúng ta đã không thể tiếp tục nữa rồi An ạ"
"Anh xin em,khó lắm anh mới có được cuộc sống thế này. Anh không muốn về bên em rồi lại trơ mắt nhìn em rời đi một lần nữa..."
"Long..em biết là anh còn yêu em mà, anh Long,em xin lỗi. Em có lí do riêng của em mà,em không thể ngừng yêu anh được đâu Thượng Long"
"Anh Long à,anh không đồng ý quay lại cũng được. Chỉ cần anh đồng ý cho em được kéo anh về bên mình một lần nữa"
"Chỉ cần anh đồng ý thôi,em sẵn sàng theo đuổi anh"
"Nha anh..?"
Thiên An giương ánh mắt đỏ hoe lên nhìn hắn,cuối cùng vẫn là Thượng Long không thể cưỡng lại. Hắn thừa nhận, bản thân đã mềm lòng mất rồi
Thượng Long không muốn đánh mất tình yêu của mình thêm một lần nữa,kể cả khi chưa quên được những tổn thương mà cô gây ra cho hắn,Thượng Long vẫn quyết định cho cô một cơ hội...
.
Hêlooo,sốp ra chap mới cho mấy b rồi nè. Không biết là mấy bạn đọc phốt của bé An chưa,nhưng sốp thì sốc lắm luôn😭
Dưới đây là quan điểm cá nhân của sốp:
Cá nhân mình không ủng hộ và bênh vực cho hành động năm 18,19 của An,nhưng mình biết đó là do tuổi trẻ bồng bột. Ai theo dõi ẻm hồi còn ở tổ đội Tổ Quạ thì cũng biết An thường theo style gang gang,ngông cuồng. Vậy mà sau này khi đến với Gerdnang An thay đổi rất rõ. Mình thấy được An ở hiện tại là một cậu nhóc đem lại tích cực đến khán giả. Mong rằng sau lần này,Negav sẽ thay đổi nhiều hơn nữa và với cương vị là fan của Gíp thì mình sẽ có 1 lời xin lỗi đến các embes của ảnh. Cuối Cùng, mình không bênh Negav nhưng cũng sẽ ở lại
Mình thích An là thật,nhưng nó không vô điều kiện. Mình vẫn sẽ chờ anh, nhưng nếu vẫn không có bất kì sự thay đổi nào thì mình sẽ rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro