Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
«Ti ricordi- ti ricordi quando mi hai detto che non ero privo di valore?» mormora, perché è l'unica cosa che riesca a dire adesso.
L'altro si ferma quasi anche dal respirare per guardarlo confuso, confuso dal fatto che finalmente abbia preso parola.
Keith deglutisce a fatica e si strofina i palmi delle mani contro i jeans, cercando le parole giuste per non mandare tutto in malora. «Io pensavo di essere inutile, pensavo di non valere niente e tu mi hai fatto sentire desiderato. Mi hai fatto sentire amato. Ed è una cosa che sai fare solo tu, Lance, far sentire amate in questo modo le persone».
Il ragazzo sospira, tentando di trovare una via d'uscita dagli occhi color del mare di Lance dentro i quali sta affogando. Ma non c'è via d'uscita. E allora si lascia annegare, perché c'è qualcosa di dolorosamente dolce in questo.
«Io non so far sentire amate le persone come fai tu, okay, io sono un disastro in questo. Voglio che tu mi creda lo stesso, però, quando dico che non sono l'unico a non essere privo di valore» dice quindi, un respiro alla volta, muovendo lentamente le labbra. «Noi non siamo privi di valore. Tu non sei privo di valore. Sei letteralmente la cosa che vale di più a questo mondo, lo sai?»
~
«Vali più di chiunque altro». «Apprezzo la menzogna, ma nessuno vale più di Beyoncé».
Cố Tư Tư xuyên vào truyện người lớn bỏng mắt, trở thành nữ phụ tốt thí còn sống chưa đến ba tháng.Vì cái mạng quèn, tạm thời cô ôm đùi làm thân với trùm phản diện hay cũng chính là anh họ cô. Cô không hề hay biết anh họ trông thì lịch sự nhã nhặn, lại toàn nói chuyện bậy bạ khi ở riêng với mình. Ngày nào cũng đòi hỏi không biết mệt, suýt làm cô chết trên giường anh. Sống trong tận thế nhưng anh đè cô ra giữa chốn nguy hiểm, dụ dỗ cô vào tròng: "Gọi anh hai đi nào Tư Tư."…
Tác phẩm: Loạn Nhịp Vì Người (Phanh Nhiên Vi Nhĩ)Tác giả: Mẫn NhiênNhân vật chính: Thời Ý x Phó Tư ĐiềmĐộ dài: 164 chươngThể loại: Bách hợp (GxG), Tình yêu chốn đô thị, Yêu sâu sắc, Vườn trường, Gương vỡ lại lành…
Có 1 con bé rất ngố, nó bị yêu bởi hai thằng con trai, 1 thằng là bạn từ thuở đóng khố, tè bô1 thằng từ ngày lên lớp 11...(Tóm tắt dài gấp ba tên truyện :v)Tác giả: ZuzuLinhCác bạn dùng máy tính click vào video bên cạnh để vừa nghe nhạc vừa đọc truyện nhé ^___^, list nhạc mình tổng hợp sao cho phù hợp với truyện ^___^My Page: https://www.facebook.com/zuzulinh3110…
- cover dưới sự cho phép của tác giả .- Au: Phiên Nhi LiêuLinkfic gốc :https://www.wattpad.com/story/142099429-bhtt-s%E1%BB%A7ng-v%E1%BA%ADt-h%C3%A0o-m%C3%B4n-phi%C3%AAn-nhi-li%C3%AAu…
Nàng là thứ nữ không nổi bật nhất của tam phòng Cố gia, vốn tưởng làm con thừa tự cho phòng lớn cuộc sống sẽ khá hơn, không ngờ lại bị hãm sâu vào vũng bùn.Cuối cùng thành thiếp thất của tỷ phu lại còn bị vu hãm mang thai nghiệt chủng của người khác, đành nhảy sông Đường để bày tỏ trong sạch.Lần nữa trọng sinh, nàng Cố Ngâm Hoan chính là từ bỏ sự sủng ái đó, đồng thời đòi lại nợ cũ, có thù tất báo.…
Thể loại : Boylove, ngược, tàn tật bị câm thụ x tổng tài công, HE.Bạch Dương Vĩ x Sở Hòa.Văn án.Đã từng có một người tàn tật yêu Bạch Dương Vĩ hơn chính sinh mạng của cậu ấy. Cậu ấy bị câm, không thể nói được, nhưng ngày ngày đều làm việc nhà rất tốt. Nấu cơm cũng rất là ngon.Cậu ấy tên là Sở Hòa, người giúp việc của nhà hắn. Cậu ấy là một con người lầm lì không chịu giao tiếp với ai nhưng lại vô tình đem lòng yêu Bạch Dương Vĩ, ông chủ trong chính ngôi nhà mình giúp việc.Ngọn cỏ dại không thể bì với một loài hoa thơm, Sở Hòa lặng lẽ theo dõi người kia. Chỉ là bản thân không ngờ lại bị người kia phát hiện.Bạch Dương Vĩ biết được cậu câm kia yêu mình liền ghét bỏ, chê cậu là kẻ đồng tính biến thái. Cùng vợ sắp cưới chèn ép cậu.Cho đến một ngày, hắn xảy ra tai nạn. Đến đôi mắt của mình Sở Hòa cũng không tiếc mà tặng cho hắn. Lúc hắn tỉnh lại người kia đã đi mất...Sở Hòa ôm tâm trạng vỡ vụn từ bỏ Bạch Dương Vĩ, một kẻ vừa mù vừa câm như cậu quả là không thể cứu chữa được nữa rồi...Chỉ là... Bạch Dương Vĩ nhận ra mình sai rồi, hắn muốn tìm cậu về. Dù Sở Hòa không còn lành lặng như trước hắn cũng muốn mang cậu về.----****----" Em muốn nói rằng em rất thích anh, chỉ là em không thể nói được. Một kẻ tàn tật như em muốn yêu anh, quả thật là rất khó.... Nhưng mà Bạch Dương Vĩ, em đã cố gắng che giấu loại tình cảm ấy tại sao anh lại nhìn ra được ? Tại sao lại cố tình làm em tổn thương... Bạch Dương Vĩ, em muốn nói yêu anh...anh không thể hiểu được sao?"…