WxC #1.Khởi đầu của sự kết thúc(Darys)
Bạn có bao giờ tự hỏi rằng tại sao mình được sinh ra ko ? Đa phần mọi người sẽ trả lời rằng để giúp cho thế giới này tốt đẹp hơn và nhiều thứ khác nữa, nhưng lại có nhiều người khác với mục đích khác , những người đó thường rất hiếm , họ thường sinh ra vì một người nào đó và trời đã định , gắn kết họ với nhau . Có một câu chuyện mà tôi đã được bà tôi kể lại , bà ấy đã qua đời lâu rồi nên tôi ko thể xác nhận rằng câu chuyện đó là thật hay là giả , cha tôi cũng đã nghe câu chuyện đó từ bà tôi . Sau này khi lớn lên , ông ấy cũng kể cho tôi nghe , tôi hỏi ông ấy rằng câu chuyện có thật ko ? Thì ông ấy nói rằng nó ko hề có thật , nó chỉ là câu chuyện bà nội tôi tưởng tượng để kể cho vui thôi , nhưng tôi lại tin câu chuyện có thật , nên hôm nay tôi ở đây để kể cho các bạn về nó , câu chuyện xin được bắt đầu.
Cách đây 150 năm , ông bà cố của
tôi là ông "Nary D.Ken" và " bà "Mikhaylov N.Sandira" là những người cứu giúp những đứa trẻ bị xã hội ruồng bỏ , những đứa trẻ bị mồ côi cha mẹ ,... Việc làm của họ đã cứu sống trên 1000 đứa trẻ , đó chỉ tính ở nơi họ sống , họ còn tổ chức các trại trẻ mồ côi trên toàn lãnh thổ Liên Xô cũ , tổng cộng đã cứu được khoảng 50, 000 đứa trẻ trên toàn quốc . Việc làm của họ đã tôn vinh.Họ có 1 người con trai "nuôi" tên là "Nary D.Darys" , cậu ấy hỗ trợ ba mẹ rất nhiều trong công việc chăm sóc các đứa trẻ được cha mẹ đưa về , dù mới 10 tuổi nhưng cậu đã có sức khỏe rất kinh ngạc , cậu có thể làm việc cả ngày mà ko mệt tí nào. Một hôm , hai người đang lái xe trên đường để tìm kiếm các đứa trẻ , có điều hôm nay ko như mọi khi , gần như cả sáng họ chưa thấy một đứa nào cả nhưng họ ko bỏ cuộc , họ nghỉ trưa sau đó họ đi tiếp , cũng như hồi sáng họ đi đến gần tối cũng ko có thấy một đứa nào . Họ quyết định về nhà , trên đường đi về họ cứ nghĩ về hôm nay kì lạ hơn mọi ngày , cứ suy nghĩ liên tục khiến cho ông "Ken" ko tập trung thì có một người đi qua đường ông giật mình tỉnh lại ông bẻ lái qua phải ngay lập tức , dừng xe lại , ông liền mở cửa xe , bước xuống xem người đó có sao ko nhưng khi ông bước xuống thì ông lại ko thấy người đó thay vào đấy ông thấy một cô bé khoảng chừng 3 tuổi đang nằm trên đường , thấy thế ông liền chạy đến xem coi nó có sao ko , ông liền đem nó lại gần xe , bảo với vợ :
- Em yêu , có một đứa trẻ , anh thấy cô bé đang nằm giữa đường !
Sandira liền hỏi :
- Xem coi cô bé còn sống ko ?
Ken đưa tay lên mũi cô bé rồi nói :
- Vẫn còn thở !
Sandira hỏi :
- Sao tự nhiên lại có một đứa trẻ nằm giữa đường cơ chứ ?
Ken liền đáp :
- Có lẽ cô bé bị bỏ rơi nên đã ra đây ! Trông cô bé cũng ốm yếu nữa ! Có lẽ chúng ta nên mang cô bé về ! Chúng ta là những người trông trẻ mồ côi mà !
Vợ ông gật đầu đồng ý , ông mang cô bé lên xe rồi sau đó khởi động xe lên , chạy về nhà.Về đến nhà , con họ Darys liền chạy ra đón , cậu bé vui vẻ nói :
- Chào mừng ba mẹ về đến nhà , hôm nay ba mẹ đã đón được bao nhiêu đứa về rồi ạ ?
Ken mỉm cười nói :
- Chào con , hôm nay rất kỳ lạ nên chúng ta chỉ thấy được đứa bé gái khoảng 3 tuổi thôi !
Darys buồn bã nói :
- Sao vậy , chỉ có một đứa thôi sao ?
Ken nói :
- Ko quan trọng là nhiều hay ít mà quan trọng là đã cứu được một sinh linh bé nhỏ !
Darys vui lên , liền đến chỗ mẹ bảo rằng cậu đã nấu đồ ăn cho cả hai người sẵn , mẹ cậu vui vẻ xoa đầu con trai rồi khen cậu . Cả hai thay đồ rồi ra bếp để thưởng thức món ăn mà con trai họ đã tốn mồ hôi công sức để làm , cậu dọn dĩa , dao và nĩa ra cho họ , cậu liền đem ra cho họ hai miếng Bít-Tết được bao phủ toàn là nước sốt với mật ông trông rất ngon miệng , cậu từ từ cho miếng Bít tết xuống dĩa của ba mẹ . Họ bắt đầu cắt miếng thịt ra , cho vào miệng , Ken liền khen :
- Đúng là con trai của ta ! Con phải nấu ăn như vậy thì sau này mới có nhiều con gái theo !
Darys liền xấu hổ nói :
- Con chỉ cần lo cho ba mẹ là được rồi , con ko cần gái theo !
Bữa tối diễn ra một cách vui vẻ.
Sáng hôm sau , cô bé kia liền bật dậy hoảng sợ ko biết mình đang ở đâu , liền chui vào góc tường , Sandira nghe thấy tiếng động lạ liền vào trong , lúc vào thấy cô bé ấy đang ngồi trong góc tường và sợ hãi , cô vừa bước nhẹ nhàng đến chỗ cô bé vừa nói :
- Con ko cần phải sợ , chúng ta ko làm hại con đâu !
Cô bé vẫn sợ hãi, nhắm mắt gục mặt vào đầu gối.Sandira thấy vậy liền tới rồi xoa nhẹ vào đầu cô bé vừa nói cho cô bé biết rằng cô ko phải sợ , cô bé liền đưa mặt lên hiện ra sự sợ hãi , cô bé từ từ hết sợ hãi và mở mắt ra , cô bé có một đôi mắt màu đỏ trông rất đẹp , Sandira liền nắm tay cô bé kéo cô bé từ từ đứng lên , Sandira có thể cảm thấy rằng bé đang rung rất nhiều.Cô từ từ dắt cô bé ra khỏi phòng vừa ra khỏi phòng có ánh sáng cô bé liền hoảng sợ ôm lấy Sandira , Sandira nói :
- Đừng lo , ở đây ko có gì làm hại con được đâu !
Cô bé nghe thấy thế liền buông Sandira ra , Sandira dắt cô bé đến ngủ phòng của mình , Sandira nhẹ nhàng nói :
- Bộ đồ của con trông cũ quá ! Để ta thay cho con đồ mới nhé !
Cô bé gật đầu đồng ý , cả hai người họ dắt tay nhau như hai mẹ con và............
Hết Chap 1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro