chap 60
Wakasa hỏi Senju:
- Đau lắm phải không? Vậy nói đi, tại sao lại bỏ trốn?
Senju ê ẩm người, không thể trả lời nổi vì cơn đau vẫn còn đang âm ỉ trên da thịt.
Wakasa chép miệng, dùng 1 chiếc súng điện ngắn đặt vào chính diện bụng của Senju khiến cô giật nảy người, nước bọt từ khoé miệng chảy ra:
-AAAAAAAAA!!
Wakasa vuốt lấy đôi má cô mà hỏi:
- Chuyện này vui nhỉ nhóc con?
Senju co giật liên hồi, mắt nhìn Wakasa với ánh mắt căm ghét nhất khiến hắn khó chịu. Wakasa liên tục dí chiếc súng điện vào người Senju khiến cô la hét thống khổ.
Đau đớn bao trùm cơ thể, ngay khi vừa ngất đi để muốn trốn khỏi cơn đau trên từng tớ da thịt thì ngay lập tức cô bị dội 1 giáo nước lạnh vào mặt khiến cô ho sặc sụa
Đau quá đi mất!! Ai đó làm ơn... Làm ơn cứu tôi!!
Chẳng buông tha cho cô, Wakasa thích thú, bóp thật chặt vào những vết thương để chúng chảy ra máu. Senju nhắm chặt mắt lại, điều này quá sức với cô rồi...
Wakasa nhìn Senju ngất đi bèn thở dài. Hôm nay đến đây thôi vậy...
Xong xuôi hắn bỏ đi, mặc kệ cô vẫn lơ lửng trong căn phòng tra tấn ấy với hàng loạt vết thương nặng nhẹ khác nhau .
.
.
.
.
.
.
.
.
Senju mệt mỏi mở đôi mắt màu xanh của mình ra. Tay chân bắt đầu cựa quậy nhưng rốt cuộc thì vẫn bị trói trên không. Đột nhiên cô nghe thấy tiếng thở nặng nhọc dưới chân mình bèn cúi xuống.
Là người ư?
Wakasa từ bao giờ đã đứng trước mặt Senju mà nói:
- Là đồng nghiệp của nhóc đấy
Senju hoảng loạn, hỏi lại Wakasa:
- C-Cái gì??
Wakasa thở dài nói:
- Nếu ta tiếp tục chơi đùa với nhóc thì sẽ rất mau chán nên ta quyết định thử 1 trò mới...
Senju sợ hãi:
- Ng-Ngươi định làm gì?
Wakasa cười khẩy, tay mạnh bạo kéo túm tóc của người dưới sàn kia lên mà nói:
- Nhận ra ai không Senju?
Mặt Senju như không còn 1 giọt máu nào. Trước mặt cô là khuôn mặt đầy màu của 1 người con trai trẻ - Tachibana Naoto. Senju giãy dụa thật mạnh mà la lớn:
- Ng-Ngươi định làm gì!!?
Wakasa nhẹ tênh nói:
- Nhóc biết mà, phải không?
Vừa dứt lời, hắn ngay lập tức dùng đầu gối đạp thật mạnh liên tiếp vào bụng Naoto khiến cậu ho ra máu. Senju kinh hãi hét lớn:
- AA!! M-Mau dừng lại... Đừng... P-Phạt thì phạt tôi này!! C-cậu ấy vẫn còn đang điều trị mà!!!
Wakasa bỏ ngoài tai lời của Senju, tiếp tục hàng loạt những màn tra tấn man rợ với Naoto.
Hắn thả Naoto xuống đát, dùng chân liên tục di cậu trên nền nhà, tay liên tục dùng roi đánh vào lưng cậu.
Tiếp đó hắn còn cho nước muối vào vết thương Naoto khiến cậu đau như chết đi sống lại
Dùng sáp nóng nhỏ lên người, đâm kim vào lưng, bẻ gãy 1 tay 1 chân và thậm chí là cắt đứt mắt cả chân..v...v...
Senju chỉ có thể vô lực giãy dụa, miệng hét lớn:
-A... Dừng lại đi!!! Naoto... Naoto!!!!!
Máu của Naoto chảy ra đỏ thẫm cả sàn nhà, đau đớn cũng chỉ có thể rên rỉ như tiếng mèo kêu. Vết thương cũ chưa lành hẳn đã phải chịu thêm những vết thương mới.
Những việc kinh tởm làm trên người Naoto thực sự không hề có chút gì gọi là nhân tính cả. Dù Senju đã cầu xin khàn cả cổ, Naoto hấp hối theo từng giây nhưng hắn vẫn điên cuồng đến khi thoả mãn bản thân mới buông tha cho cậu.
Wakasa quăng Naoto đi như 1 miếng rẻ rách mà nói:
- Senju à, chỗ này giao cho nhóc đấy~
Naoto còn chút nhận thức, lờ mờ nhìn người đàn chị của mình:
- C-Chị Sen..ju... C-Chị Hina...
Cô đứng đó, đôi mắt vô hồn nhìn Naoto. Senju tuyệt vọng lắng nghe từng nhịp thở nhẹ của cậu.
Như 1 cơn gió mong manh kéo đi, hơi thở cậu dần thả trôi vào không khí rồi tắt lịm đi
Naoto mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro