Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vương Xà

*Nguồn : Zing forum

*Tên tác phẩm: VƯƠNG XÀ

* Author (tác giả): Zen (Mikahawa.zenkura)

* Category (thể loại): viễn tưởng, hành động, tình cảm

* Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi):17+

* Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): on going

* Warning (cảnh báo về nội dung truyện): bạo lực, máu me....

*Post by : my_meo

* Casting (phần giới thiệu nhân vật):


<1> BẠCH XÀ:

_Tên: Vương Hoàng Diệp Linh
_Tuổi: 18t
_Gia thế: Là phó bang chủ của bang “Vương Xà” và là em gái của bang chủ “Hắc Xà” . Cô và anh đã tự mình gây dựng nên bang “Vương Xà” từ bang “Phong Lôi” của người cha nuôi đã mất trước kia; bang “Vương Xà” so với “Phong Lôi” ngày xưa mạnh và phi thường hơn trước rất nhiều
_Tính cách: Là 1 cô gái lớn lên và sống trong bất hạnh và mưu mô nên từ bé cô đã tu luyện được cho mình 1 lý trí kiên cường k thể khuất phục trước khó khăn gian khổ để đối mặt với mọi việc. Là 1 cô gái khá nóng tính, dữ dằn nhất là trên cương vị 1 phó bang chủ bang “Vương Xà” thì cô sẽ trở nên càng lạnh lùng và có thể bất chấp mọi thủ đoạn kể cả tính mạng mình để thắng được đối phương. Người duy nhất có thể khiến cô kính nể cũng như yêu thương chỉ có “Hắc Xà” và anh cũng là người có thể chế ngự được cô và khiến cô ở bên mình luôn là 1 cô bé 18t hồn nhiên, vô tư, luôn vui vẻ mà cười rạng rỡ
_Ngoại hình: Cao 1m7, tóc dài đen ôm lấy khuôn mặt, mắt to long lanh đầy sức hút, thân hình cân đối với nước da trắng hồng. Phong cách ăn mặc thường theo trường phái mạnh mẽ với tông màu chủ đạo là đen. Nhưng khi đi ám sát giết người thường ăn mặc cực sexy để cho những người lãnh cái ản tử hình nhìn thấy thứ mà người k k bao h thấy được từ cô……
(BẠCH XÀ LÀ VÔ HÌNH……….)

<2> HẮC XÀ:

_Tên: Vương Hoàng Vũ Phương
_Tuổi: 22t
_Gia thế: là bang chủ bang “Vương Xà”. Là anh trai của “Bạch Xà”. Anh cũng là bang chủ trẻ nhất trong tất cả các bang phát trên thế giới ngầm nhưng cũng là người khiến cho các bang phái khác phải dè chừng để phòng nhiều nhất. “Hắc Xà” người cô em gái “Bạch Xà” mà anh hết mực yêu thương ra thì trong mắt anh mọi thứ đều giả dối , k đáng tin cậy và phải đề phòng
_Tính cách: trầm tính, quyết đoán, lanh lùng. Anh chỉ mở lòng mình cười nói với “Bạch Xà” và 1 số người mà đối với anh là anh em, bằng hữu còn đâu anh luôn xuất hiện với 1 vị bang chủ lạnh lùng, vô cảm, máu lạnh. Anh trẻ nhưng k phải là 1 người nông nổi; ngược lại anh lại có những suy nghĩ rất sắc bén và nhạy cảm với 1 trí thông mình tuyệt vời
_Ngoại hình: Cao 1 m82, tóc hơi dài màu nâu hạt dẻ, ánh mắt lạnh băng như Bắc Cực nhưng lại dịu dàng đầy yêu thương với cô em gái. Thân hình rất chuẩn, anh mang phong cách của 1 lãng tử với những bộ đồ chủ đạo là màu trắng….
(HẮC XÀ LÀ HỮU HÌNH……….)

<3> HUYẾT XÀ:

_Tên: Uông Thành Hải Long
_Tuổi: 22t
_Gia thế: là 1 bí ẩn, k ai biết anh từ đâu xuất hiện, họ chỉ biết rằng từ khi họ tham gia vào thế giới ngầm này thì cái tên “Huyết Xà” đã tồn tại và nó là 1 cái tên mà chỉ nghe thôi cũng đủ để họ ngửi thấy mùi máu vây quanh mình. Anh dường như k tham gi bất kì 1 bang phái nào cũng k thuộc về bất cứ 1 ai cả. Anh di chuyển khắp thế giới, nơi anh đặt chân đến đầu để lại 1 biển máu cùng với 1 tiếng vang kinh hồn. Và đặc biệt là k ai được nhìn thấy gương mặt thật của anh cả vì anh luôn dấu nó trong 1 chiếc mũ len lụp sụp hay 1 chiếc mặt nạ che đi nửa gương mặt mình ; kể cả giọng nói người ta cũng chưa bao h được nghe thấy cả bởi hình như anh chẳng bao h mở miệng cả……
_Tính cách: Lanh lùng và tàn nhẫn, ngang tàn, bá đạo, thông minh nhưng quỷ quyệt là những từ người ta nói về anh
_Ngoại hình: Cao 1m85, thân hình cao to vạm vỡ, cường tráng với nước da màu nâu đồng.Tóc ngắn hung đỏ luôn đội 1 chiếc mũ hoặc đeo mặt nạ để che bới gương mặt mình nhưng dù có làm thế thì anh vẫn k thể che đi được đôi mắt sắc lạnh có thể nhìn thấu được tâm can người khác kia cùng với cái nhếch miệng chết người kia. Anh lúc nào cũng khoác trên mình 1 gam màu đen huyền bí với những bộ đồ kiểu cách cực phóng khoáng, thoải mái cho di chuyển và có thể khoe hết được cơ thể tráng kiệt của mình…..

(HUYẾT XÀ LÀ ĐỘNG CŨNG LÀ TĨNH………)



“Bạch Xà” là vô hình….. k ai có thể nắm bắt được khi đối đầu, k ai muốn đối đầu nhưng lại thèm muốn …..
“Hắc xà” là hữu hình…. Ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt, muốn chạm vào nhưng k thể chạm tới………
Hữu hình hóa vô hình, vô hình hóa hữu hình…… là “Song Xà”
“Bạch Xà” đứng yên, “Hắc Xà” tấn công……
Khi “Bạch Xa di chuyển ắt sẽ có máu rơi…..

“Huyết Xà” là lấy tĩnh hóa động, lấy động chế tĩnh……
“Huyết Xà” đứng yên mà như chuyển động; chuyển động mà cứ ngỡ đứng yên…….
“Huyết Xà” chuyển động là lúc có đầu rơi máu chảy………….

“Vương Xà” là “Song Xà”
“Song Xà” Là “Vương Xà”
“Vương Xà” là hình ảnh 2 con rắn 1 đen 1 trắng quấn chặt lấy nhau nhe nanh đầu uy quyền là “Song Xà” . Nhưng k phải chỉ có 2 con rắn 1 trắng 1 đen mà còn 1 con rắn nữa ở phía sau ẩn hiện cùng 1 con rắn đỏ bao quanh tạo thành 1 vòng tròn bao quan ….. đó mới gọi là “Vương Xà”

Phá vỡ mọi quy luật tất yếu của tự nhiên. Là nước mắt, là máu cũng là tình yêu và cũng là bi thương….. là những thứ tạo ra bộ “Vương Xà”


*Đôi lời tác giả :
- Lịch post truyện của zen vẫn như trc. 1 tuần 1 chap. Nhưng vào ngày nào thì zen k báo trước được nên mong các bạn thông cảm
- K phải zen k muốn post ảnh nv mà là k post đc nên mọi ng thông cảm nhé
- Bạn nào k thik tr của zen thì cứ kích ra, zen k ép ai đọc tr của zen rồi post cm nói này nọ cả. thanks
-Zen sai chính tả là điều muôn thủa, k sửa đc đâu nên ủy thuất các bạn chịu thiệt thòi tý vậy =~= Sr....
- Zen cũng k thể hứa truyện này và những truyện tiếp theo có thể hay hơn, vượt qua tr "Siêu quậy K.W" đc nên nếu k hay thì mọi ng đừng thất vọng nhs
THANKS...!!!

p/s: Mọi người ủng hộ nhé :x

CHAP 1: SONG XÀ

“Song xà là anh em….”

Trên hành lang dài được làm bằng gỗ quý, khảm dọc những bức tường đó là hình thù tinh sảo nhưng đầy ghê rợn của những cảnh đi săn mồi của các con động vật hung giữ. 1 cô gái xinh đẹp,khoác trên mình 1 bộ đồ cực sexy, mái tóc đen ôm lấy gương mặt xinh đẹp, ánh mắt lạnh lùng vô cảm k ai có thể đoán biết được cô đang nghĩ gì đang rảo bước trên đó vs ánh đèn vàng mờ ảo. Dừng chân trước 1 cánh cửa gỗ lớn nhất khắc họa hình 2 con rắn đang quấn vào nhau và nhe nanh đầy uy quyền thì cô bị chặn lại bởi 2 ng mặc đồ đen, đeo kính đen , gương mặt lạnh tanh k cho cô tiến vào….
_Tránh…._ 1 từ thôi nhưng đầy lạnh lùng vang lên từ đôi môi anh đào tuyệt đẹp của cô khiến 2 ng đó phải rùng mình, toát mồ hôi
_Phó bang, bang chủ đang tiếp khách nói k đc cho ai vào ạ. Xin cô dừng bước_ 1 tên lễ phép cùng cung kính nói

Cô gái khẽ nhíu mày đầy khó chịu xen lẫn bất bình . hít 1 hơi thật sâu như kiềm chế lại cơn tức giận nhưng lại 2 tên canh cửa kia lo lắng hơn…. Và đúng như chúng đoán, khi 2 tên canh cửa đang tập chung nhìn cô thì cô thẳng cân nên đế giầy cao gót vào cánh cửa k thương tiếc cũng k nể nang….

RẦM…..

Lực đã k gề nhẹ 1 chút nào khiến cho 2 tên kia sợ xanh mắt mèo, muốn rớt cả tim ra. Và đường nhiên cũng đủ để ng được gọi là “bang chủ” đang ngồi bên phía trong nghe thấy cùng vi khách đặc biệt kia phải nhíu máy 1 chút khi thấy cái ng đc gọi là “bang chủ” lại đang cười – nụ cười hiếm hoi . Thanh âm trong và lạnh của cô vang lên xuyên thấu cả lớp cửa dầy đầy uy quyền xen lẫn bực bội mắng 2 tên canh cửa :
_Biến ra trỗ khác mau
_Dạ, nhưng…._ 2 tên canh cửa run như cầy sấy lắp ba lắp bắp k biết làm thế nào cho phải. Chúng sợ bang chủ nhưng vị phó bang chủ này dù là nữ những k thể coi thường 1 chút nào.

Đúng lúc đó thanh âm lạnh hơn, còn uy quyền hơn của cô vang lên từ trong gian phòng cứu 2 tên canh cửa kia:
_Được rồi, để Bạch Xà vào đi

2 tên canh cửa nghe vậy khẽ thở phào nhẹ nhõm 1 cái, nhanh chóng mở cửa cho cô gái được gọi là “Bạch Xà” kia bước vào trước khi trọc giận cô thật sự. Cánh cửa gỗ nặng nề xê dịch chô cô bước vào trong. Vừa bước vào cô đã rút thanh kiếm được cầm trên tay ra khỏi vỏ bao bảo vệ, ánh bạc lấp lánh nhờ ánh điện trong phòng . Và loáng 1 cái thanh kiếm biến mất khỏi tay cô lao thẳng về phía người con trai mặc đồ trắng đang ung dung ngồi trên chiếc sàn lớn thưởng rượu kia….

Nhưng chỉ trong 1 cái chớp mắt thân ảnh áo trắng đó cũng vụt biến mất khỏi tầm nhìn, thanh kiếm lao thẳng vào đống gối bầy trên đó. Và khi nếu ng chứng kiến còn chưa hiểu truyện gì đang sảy ra trong căn phòng này , người con trai mặc đồ trắng lúc nãy biến mất liền xuất hiện phía sau lưng cô gái. Chính xác là từ vòng eo thon của cô gái xuất hiện 1 vòng tay đàn ôn to lớn ôm lấy cô. Khiến người ta lạ là cô lại k hề phản ứng gì cả…Cánh tay đó ôm cô đầy yêu thương đấy chính là của người con trai mặc đồ trắng kia. Hôn nhẹ lên mái tóc đen mượt vương hương kia của cô, anh nói bằng chất giọng dịu dàng, trầm ấm khác hẳn với lời nói khi nãy:
_Em có cần phũ phàng vậy k?
_Anh gan lắm mới k cho em vào . Em sử thế là quá nhẹ rồi đấy_ Cô gái bĩu môi, ánh mắt mang ý cười chứ k còn sự tức giận ban nãy nữa hôn nhẹ lên má anh
_Ừ rồi, anh sai. Em là đệ nhất, được chưa? _ Anh khẽ cười, nựng má cô
_Thế chứ _ Cô gái cũng ngoẻn miệng cười theo

Anh khoác vai cô tiến về chiếc sàn nơi có 1 vị khách lạ đang ngồi đó đợi và được hưởng 1 màn tình cảm miễn phí…
_Đây là Bạch Xà em gái tôi mà tôi đã kể vs cậu đấy _ Anh chỉ vào Bạch Xà giới thiệu cho ng con trai đang đội mũ, đeo kính ngồi đối diện mình

Ng con trai k nhòn Bạch Xà chỉ khẽ gật đầu

Cô khoác tạm chiếc áo vest của anh lên người rồi ngôi xuống cạnh anh, tút thanh kiếm đam ghim vào gối kia thản nhiên cho vào vỏ rồi đặt lên kệ cạnh thanh kiếm y hệt của mình nhuwg cuôi kiếm được khảm toàn kim cương đen lấp lánh. Anh khẽ vuốt mái tóc cô hỏi:
_Em đi lần này thế nào rồi? Lấy được thông tin gì k?
_Xì, anh đúng là giao trứng cho acs mà. Sao cho em đi sử cái lão đạo dê xồm vậy chứ? Lão trả em 100 nghìn đô 1 tháng để em làm thiếp cho lão đấy_ Bạch Xà nhăn mặt , nghĩ lại về cái gương mặt mà chê quỷ hờn của lão cô k khỏi thấy kinh tởm
_Haha, thế em sử lão ra sao? Cho lão 1 cái kết đẹp chưa?_ Anh cười, đưa cho cô 1 ly rượu màu đỏ thẫm trông rất bắt mắt bởi nó khá giống màu máu….
_K, em thiến lão rồi mới giết _ Bạch Xà ung dung nói rồi nhấp 1 ngụm rượu

Câu nói của Bạch Xà khiến vị khách lạ từ nãy tới h k nói câu nào , ngồi ung dung thưởng rượu phải ngẩng lên nhìn cô chằm chằm. Còn anh thì cũng như cô, k thấy truyện đó có gì cả vì dường như quen rồi, vỗ vai cô nói:
_Khá lắm. Chính vì muốn sử hắn thú vị chút nên mới kêu em đi chứ

Bạch Xà bữu môi, lườm ông anh mình. Cùng lúc đó ng khách lạ kia cũng uống cạn ly rượu và đứng dậy ra về:
_Về rồi sao? K ở lại đây nghỉ đi_ Anh ngước lên nhìn vị khách đó
Người đó lắc đầu rồi bước về phía cửa và mất hút trong màn đêm. Bạch Xà nhìn người con trai đó có hàn khí ngang ngửa anh mình, thân hình có phần cao to vạm vỡ hơn anh mình cô khẽ nhíu mày. 1 thoáng rùng mình cô quay lại hỏi anh:
_Anh, người đó là ai vậy? Em ngửi thấy ở anh ta có mùi của máu tanh

Anh k nói gì chỉ khẽ cười vuốt nhẹ mái tóc cô. …Hiểu anh chưa muốn cho cô biết, k muốn cô bận tâm nên cô cũng k hỏi nữa. Cô đứng dậy đi vào phòng trong thay đồ

1 lúc sau cô bước ra trong bộ đồ bó sát ng, làm bằng da màu đen ôm lấy cả thân hình đi cùng đôi giầy cao tới 10 phân. Dù k hở hang như bộ đồ lúc nãy nhưng bộ đồ này lại cho ngta thấy từng đường cong gợi cảm của cơ thế cô… 1 cơ thể khiến kẻ khác phải mê muội

Cùng lúc đó, 1 tên vệ sĩ mặc đồ đen bước vào cúi chào cả 2 và nói:
_ Bạch Xà, Hắc Xà ! Ngũ Tướng Không Ngai đã trở về rồi ạ. Họ xin được diện kiến
_Ồ! Về nhanh thế sao? Quả k hổ danh Ngũ Tướng Không Ngai _ Bạch Xà khẽ cười, bước lại ngồi cạnh anh – Hắc Xà
_Cho họ vào_ Hắc Xà lạnh lùng ra lệnh

5 người với sát khi lớn chỉ thua kém 2 vị ngồi phía trên kia tiến vào. Trên người họ choàng những chiếc áo choàng đen che kín cả khuôn mặt cũng như ng đồng loạt quỳ xuống chào Bạch Xà cùng Hắc Xà. 2 người này lúc này lại đeo trên mình những bộ mặt đầy nghiêm túc

CHAP 2: NGŨ TƯỚNG KHÔNG NGAI

“Người là tướng, những vị tướng uy quyền
Ta là tướng, những vị tướng không ngai”


_Bang chủ, phó bang chủ _ 5 người gập mình cúi chào
_Được rồi, ở đây k có ai k cần phép tắc quá đâu. Gin, Lin, Zin, Rin không bị thương gì chứ?_ Bạch Xà phẩy tay quan tâm hỏi
_Dạ, k sao ạ _ Kil bước lên nói
_Ngồi đi _ Hắc Xà nói

Đợi 5 người yên vị trên ghế rồi Hắc Xà mới hỏi. Giọng nói anh tuy k quá lạnh lùng nhưng vẫn mang uy quyền của 1 vị bang chủ :
_Sao rồi? Các ngươi đi điều tra về lão Tam bên bang “Hổ Long” có thông tin gì?
_Dạ, có ạ. Lão ta hiện đang nắm toan quyền quàn lý “Hổ Long” . Sau khi lão Nhất chết và lão Nhị bị bọn cớm tóm ạ _ Kil nói
(cớm: cảnh sát nhé =)) )
_ Tụi em điều tra được vụ của lão Nhất và lão Nhị đều có lão Tam đứng phía sau. Dù lão k trực tiếp làm nhưng đều là do thủ hạ những ng quen làm cho lão. Có lẽ lão muốn chiến giữ trức vụ bang chủ bang Hổ Long _ Gin tiếp lời
_ Ồ! Thú vị nhỉ? _ Bạch Xà khẽ cười – 1 nụ cười mang đầy sự chết chóc
_Phó bang, bang chủ. 2 người định như thế nào ạ? Lão cũng đã tuyên bố để khẳng định vị thế của mình trong bang sẽ đạp đổ Vương Xà của chúng ta đầu tiên. Chắc chắn lão ta có kế hoạch gì đó rồi ạ _ Kil lo lắng nói
_Tụi em cũng nghe nói lão ta định hợp tác với Hắc Hổ . Trên danh nghĩa buôn bán vũ khí nhưng em k tin chúng chỉ đơn giản là hợp tác buôn bán vũ khí k thôi đâu ạ. Lão ta bên vị trí bang chỉ bang Hổ Long quá dễ dàng vậy em tin chắc chắn lão đã chuẩn bị mọi thứ rất lâu từ trước rồi ạ _ Rin đưa ra những suy nghĩ sắc sảo của mình
_ Em nghĩ chỉ chừng mấy ngày nữa lão ta giám đánh thẳng vào Vương Xà lắm ạ. Chỉ cần lão hợp lực đủ các bang thì lão k ngần ngại dẹp bỏ cái gai trong mắt lão nhanh nhất đâu ạ _ Kil nói chắc nịch, k phải là 1 lời nói mà là 1 lời khẳng định
_Um vậy thì…. _ Bạch Xà bỏ lửng câu nói, đánh mắt sang anh trai ngồi bên cạnh mình

Hắc Xà khá trầm ngâm như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.

Phải, truyện Hổ Long nhắm vào giệt trừ Vương Xà vốn k phải là ngày 1 ngày 2 nhưng Vương Xà đâu phải là 1 bang bình thường chứ. Giám tuyên bố như thế này thì có thể chắc chắn 1 điều rằng lão Tam – con cáo già đầy mưu mô sảo trá này đã hoàn tất kế hoạch của lão nên mới giám mạnh mồm tới vậy. 1 bang Hổ Long thì chắc chắn k giám đối đầu trực diện với Vương Xà nhưng 10 bang như bang Hổ Long chắc chắn Vương Xà sẽ bị đe dọa…

Bắt gặp ánh mắt Bạch Xà, đôi mắt to tròn tinh anh đang nhìn mình đầy ẩn ý. Hắc Xà đọc được ý nghĩ trong ánh mắt đó của Bạch Xà, biết cô em gái của mình muốn làm gì và cũng là cách là Vương Xà luôn làm. Đó k phải 1 cách tệ nhưng lần này lại khá mạo hiểm nhưng lại k thể k thử…. Đúng là Bạch Xà – 1 con rắn mưu mô, quả k hổ danh em gái anh vì quả thực anh cũng đã nghi tới phương án ấy . Khẽ thở nhẹ 1 cái, anh nói:
_Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi đi. Cũng đa mấy ngày đi suốt rồi. Đợi mai tính tiếp
_Dạ

5 người đứng dậy cúi chào Bạch Xà và Hắc Xà rồi xoay người bước đi về phòng mình nghỉ ngơi để chuẩn bị cho cuộc chiến mới – 1 cuộc chiến đẫm máu của sự âm mưu, tình ái còn chờ ở ngày mai

K gian trong phòng chìm vào yên lặng, 2 con người trong phòng đều theo đuổi ý nghĩ riêng, suy nghĩ riêng, toan tính riêng nhưng đều hướng về mục tiêu phải dẹp bỏ bây h : Hổ Long. Khẽ lắc nhẹ ly rượu đỏ sánh như màu máu trong tay mình, Bạch Xà nói:
_Em biết anh nghĩ gì, nhưng k còn cách nào khác cả. Nếu ta k đánh cược thì ta sẽ chết trước
_Ừ, anh nghĩ cũng chỉ còn cách đó chúng mới sợ đc _ Hắc Xà trầm ngâm, khẽ gật đầu
_ Um, anh yên tâm đi. Hắn có cả đội quân đấy nhưng là đội quân đầu rỗng có làm gì được đâu mà. Song Xà cùng Ngũ Tướng K Ngai là đủ để đạp đổ chúng rồi_ Bạch Xà vươn vai, nghiêng người nằm xuống gồi đầu lên chân Hắc Xà
_ Ừ_ Hắc Xà mỉm cười, nhẹ vuốt má Bạch Xà
_ Mệt quá, em ngủ đây…._ Bạch Xà nói xong dụi dụi mặt vào người anh tìm 1 tư thế thoải mái rồi nhanh chóng trìm vào giấc ngủ

Con người thường làm việc vào ban ngày và nghỉ ngơi vào ban đêm nhưng làm cái nghề này thì lại ngược lại. Bởi lúc bóng đêm buông xuống mới mà lúc để họ ngụy trang tốt nhất hành động. Nhưng với Hắc Xà và Bạch Xà hay tất cả mọi người trong bang Vương Xà thì chỉ cần có việc là bất kể ngày hay đêm đều tự đặt mình ở trạng thái tốt nhất làm việc với tần suất cao nhất có thể để hoàn thành. Và chỉ khi xong việc họ mới nghỉ 1 ngày dài lấy lại sinh lực.

Hắc Xà nhìn Bạch Xà, anh khẽ mỉm cười, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô. Với anh, cô là người rất quan trọng với anh, người anh muốn dùng cả cuộc đời này để bảo vệ và tạ lỗi với cô….

ĐÊM HÔM SAU:

Trên nóc nhà của bang Hổ Long có 7 bóng den đứng đó, tà áo bay phấp phới trong những cơn gió lạnh quất vào người hòa cùng màn sương đêm lạnh lẽo. Người ta nhìn thấy dưới ánh trăng đó là 1 người con gái xinh đẹp khẽ nở nụ cười lạnh lẽo k phù hợp với gương mặt kia lắm nhưng mang đến 1 điểm báo k lành và 1 người con trai đẹp k kém mang trên mình bộ dồ trắng với ánh mắt còn lạnh và âm u hơn băng dưới vực sâu thẳm – một đôi mắt mà khiến bất cứ ai cũng phải sơ, k đoán biết được….

Chỉ 1 cái liếc mắt ám hiệu giữa 2 người, k một tiếng nói chứ k nói tới tiếng động nào trong k trung thì cả 6 thân ảnh nữ kia đã biến mất trong màn đên chỉ còn lại người con trai mặc đồ trắng bạc lẻ loi, cô đơn như ánh trăng khuyết trên trời kia….

Lúc đó, phía bên trong tòa nhà của Hổ Long lại rất ấm ỹ với tiếng **** bới, đổ vỡ chứ k tĩnh lặng đến đáng sợ như bên ngoài kia…

“CHOENG…..”
_Đúng là 1 nụ ăn hại. Tao nuôi chúng mày để làm kiểng hết à mà có mỗi việc như thế làm cũng k xong…???

NGười đàn ông trung niên với bộ dâu quai nón rậm rạp, ánh mắt hung tợn ngồi trên chiếc ghế mạ vàng lấp lánh khắc hình 1 hổ 1 rồng kia đang đầy tức giận ném chiếc ly mình cầm trong tay vào thẳng mặt tên nô tài đang run sợ quỳ rạp bên dưới kia.
_Lão Tam, xin người hãy bớt giận ạ. Quả thực bọn chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng k tài nào trà trộn vào bang Vương Xà được ạ. Các anh em vào trong đó xong k bao giờ trở ra được nữa luôn ạ _ Tên kia run rẩy giải thích
_ Hừ, làm sao có truyện chúng biết được chứ? Vương Xà trong bang sở hữu cũng ít nhất hơn nghìn người cơ mà. Là các ngươi quá ngu ngốc thì đúng hơn. Đừng có già mồm _ Lão ta giận giữ rít lên, tay siết chặt ly rượu mới cầm
_ Dạ thưa, tôi đã cử người giỏi nhất ở bang ta rồi ạ, là sát thủ được ta đào tạo từ bé. Cậu ta giỏi không chỉ về ám sát và còn cả nhụy trang nữa nhưng cậu ta vào bang còn chưa được 1 ngày thì đêm đó thần đã thấy xác của cậu ta được treo ở cửa sau bang ta ạ

Tên nô tài vội vã giải thích và hắn không khỏi rùng mình khi tưởng tượng lại cảnh tượng mình nhìn thấy đêm đấy. Khi hắn thấy thì tên kia đã bị treo ngược trên cành cây, môi thâm tím, mắt trợn ngược, chân tay đều vị bẻ gẫy từng khớp 1….. Và …. Và đặc biệt là trên người hắn có vô số những vết rắn cắn cùng với vết đóng giấu đỏ thẫm đã nguội lạnh bằng sắt nung hiện hình gia huy của VƯơng Xà….

Quả thực Vương Xà khó sơi hơn lão tưởng. Lão đã tập hợp được hơn 10 bang muốn trống đối, lật đổ Vương Xà. Phần thắng của lão hiện giờ là 90% rồi nhưng với lão thế là chưa đủ… lão muỗn mình phải nắm trong tay hắn 100% chiến thằng cơ. Chính vì vậy lão mới cho người trà trộn vào Vương Xà để làm tay trong cho lão để lão đánh up Vương Xà từ ngoài vào trong và từ trong ra ngoài. NHưng dường như việc này khó hơn lão tưởng mà lão còn bị thất thu bởi lão đã mất k ít những sát thủ giỏi khi vào bang Vương Xà và trở ra chỉ còn lại 1 cái xác bị tàn phá tới mức lão nhìn cũng phải ghê sợ
_Lão gia, ngài bình tình. Hãy thưởng chút rượu này xem sao _ 1 giọng nói ngọt ngào và cung kính vang lên bên tai lão

Là 1 người hầu nhưng cô ta lại trẻ và đẹp với gương mặt tựa như tiên nữ giáng trần. Mái tóc đen ngắn ôm lấy gương mặt , đôi mắt to tròn màu hổ phách cùng nụ cười ngọt ngào đẹp như hoa tiến về phía lão. Cô ta mặc mình bộ đồ đen với chiếc quần đùi ngắn ôm sát lấy cặp chân thon dài. Chiếc áo lửng ôm lấy khuôn nhực đầy đặn và khoác ngoài là 1 chiếc áo lụa dài được cột dây ở phần eo che đi thứ gì đó thấp thoáng phía trong áo. Nhưng sự lấp lánh của chiếc khuyên rốn kia cũng đủ hấp dẫn láo khi nó được đặt ở cái eo thon nhỏ đầy quần hút kia….
_Cô là… _ Lão hỏi nhưng ánh mắt lão hau háu k dời được chiếc eo thon thả đầy quyến rũ kia

Cô khẽ cười, cầm ly rượu trong khay lên uống cạn rồi bắt đầu từ từ đưa tay lên cởi sợi dây buộc chiếc áo choàng ở ngoài .

Hiện ra trước mắt lão là thân hình con căng tràn sức sống, đầy đặn, quyến rũ, gợi cảm của cô gái ở độ tuổi trăng tròn đẹo nhất khiến lão mê mẩn.Cả cuộc đời lão gặp và chơi không ít thể loại nhưng đẹp tới mức này thì lão lần đầu chứng kiến… Là mỹ nhân mà lần đầu lão được diễn kiến, khiến lão say đắm….

Sững người, lão đang định vươn tay chạm vào vòng eo đê mê kia của cô, lão nổi lên cơn ham muốn điên cuồng nhưng lão lại không thể chạm vào khi đập vào mắt lão , ở chiếc eo mà lão mê mẩn kia là hình săm đầu 1 con rắn màu trắng đang thè lưỡi cưỡi của mình ra, ánh mắt hoang dại, thân hình nó uốn lượn quanh đùi cô đầy quyến rũ, mời gọi….Hình săm này làm lãm liên tưởng tơi….
_ Bạch….. Bạch Xà….._ Lão tự dưng trở nên lắp bắp, miệng bật ra cái tên lão hận nhất….
_Chào, Lão Tam _ Cô cười – 1 nụ cười lạnh, ánh mắt cũng biến đổi trở nên lạnh lẽo đến lạ kỳ

Cùng lúc đó, 5 thân hình xuất hiện trong những chiếc áo choàng đen che kín người đứng phía sau Bạch Xà; lão k nhìn thấy gương mặt họ nhưng lão nhìn rõ được ánh mắt tỏa ra sát khó vây quanh người lão đó và cũng k biết từ bao h những tên tùy tùng của lão đã nằm rạp dưới đất cả. 1 người trong sô 5 người bước tới đưa cho Bạch Xà thanh kiếm bạc rồi lại lùi về đúng vị trí mình đã đứng để tùy Bạch Xà ứng phó. Cô vừa bước về phía lão vừa nói, giọng nói lạnh giá như băng đâm thẳng vào người lão thâm vào từng thớ thịt của lão:
_Hôm nay, Bạch Xà này mang thân mình dâng cho ngài. Nhưng chắc ngài biết chẳng ai cho không ai cái gì bao h nhỉ? Ta muốn 1 thứ từ ngài…. Chỉ 1 thứ thôi

Lão nhìn ánh mắt của Bạch Xà mang ánh cười cùng sự van xin. Lão cứ nghĩ rằng cô muốn lão dừng k tấn công Vương Xà nữa liền đắc trí trong lòng. Khẽ nhíu mày, lão hỏi:
_Cô muốn gì?
_Mạng ông _ Lời nói của Bạch Xà vừa vang lên thì 1 con cao găm ngay vào ghế lão, và chỉ cách mặt lão chưa đầy 1cm

Nhìn con dao găm chỉ cách cổ mình 1 cm, lão khẽ cười nhạt. Và trong 1 tích tắc lạo vụt biến mất khỏi ghế trước mắt Bạch Xà và 5 người kia. Ánh sáng của chiếc đao loang loáng trên đầu Bạch Xà cùng lời rít lên ghê rợn của lão:
_Nói lời vĩnh biệt đi Bạch Xà….. HAHAHA….

Lão phi từ trên xuống, tiếng cười man rợ vang lên khắp cả gian phòng rộng, thanh đao chém xuống như muốn bổ đôi người Bạch Xà. Cận kề cái chết, Bạch Xà 1 chút cũng không cử động , ngay cả 5 người trong Ngũ Tướng Không Ngai cũng k hề có ý định di chuyển để cứu chủ nhân của mình mà đứng đó trống mắt ra xem….

“KENG……”

Tiếng va chạm kim loại vang lên rất lớn, thanh đao của lão Tam bị chặn lại bởi 1 thanh kiếm khác nhưng k phải thanh kiếm bạc của Bạch Xà mà là thanh kiếm màu đen của Hắc Xà.

Anh đã tới. 2 người lao vào giao đấu trong khi Bạch Xà vẫn đứng yên tại trỗ đấy 1 chút di chuyển hay trợ giúp k có. Kiếm và đao va chạm vào nhau vang lên những tiếng “ chan chát” tạo thành những âm thanh đinh tai nhức óc….

Khi 2 người dừng lại là lúc đanh đao của lão ta bị Hắc Xà hất tung ra cắm lên trần nhà còn lão đã bị 1 vết thương không nhỏ ở bả vai nhưng dường như chẳng hề hấn gì đối với lão cả. Cũng lúc đó chiếc áo Hắc Xà mặc trên người “bục” 1 cái rách bươm hộ ra hình săm 1 con rắn màu đen với đôi mắt vằn đỏ như máu trên tấm lưng săn trắc ấy….

Và còn chưa kịp thở hay nói gì thì cánh tay trái của lão đã đứt lìa. Cùng lúc đó thanh kiếm của Bạch Xà chảy dài 1 dòng máu đỏ thẫm nhỏ giọt xuống đất…..
_A……..A……..A…………_ Lão hét lên đau đớn, ôm cánh tay đang không nhừng chảy máu sối xả

Nghe thấy tiếng la thất thanh của bang chủ mình thì bọn tùy tùng đã nhanh tróng xuất hiện bao vây kín căn phòng…

“BÙM”

Nhưng chúng chỉ kịp nhìn thấy bang chủ của mình đang quằn quại với con đau, ôm tay vật vã với đau đớn trên sàn cùng những người lạ mặt ở trong căn phòng thì 1 tiếng nổ lớn vang lên, cả căn phòng chìm trong khói trắng…. là bom khói….
_Băn…. Băn đi…. Các ngươi bắn cho ta….._ Tiếng hét của tên bang chủ vừa xen lẫn nỗi nhẫn nhịn đau đớn vừa chàn ngập sự căm phẫn

Dù bọn tùy tùng không nhìn thấy gì bởi căn phòng mờ ảo tràn ngập khói này nhưng vì bang chỉ hắn hét nên cũng giật mình mà bắn điên cuồng khắp phòng khiến mọi đồ trong phòng đều vỡ nát hết. Tuy vậy, lại chẳng ai nghe thấy tiếng kêu rên của ai bị chúng đạn cả…. vì sao vậy?
_Dừng lại _ Tên bang chủ ra lệnh, lão thở hổn hển ôm cánh tay còn đau tê dại kia

“KENG…..KENG….KENG…..”

Sai lầm lớn của lão chính là tiếng ra lệnh “dừng lại” đó để cho những đường gươm loang loáng mang hình hài tia sét của Vương Xà có cơ hội chém xuống người bọn tùy tùng. 1,2 ,3…. Tất cả ngã xuống, máu tươi bắt đầu chảy lênh láng dưới sàn với cùng 1 cách chết là chém đứt đầu…. Cách giết chết người này không phải của ai xa lạ cả mà là của chính Ngũ Tướng Không Ngai; một nhát chém sắc bén đủ để miêu tả được nội tâm của người chém….
_Hắc Xà, Bạch Xà …..chúng mày….. _ Lão tái mặt nhìn những đầu người lăn lông lốc trên sàn cùng ánh mắt hết sức vô cảm của Ngũ Tướng Không Ngai nhìn mình

Cũng phải thôi, làm sao lão có thể tưởng tượng được rằng phó bang chủ rồi tới cả bang chủ của cả bang Vương Xà lại đi ám sát mình được chứ? Vì sao ư? Vì quân có thể chết nhưng tướng mà chết thì khác nào cả bang ấy như rắn mất đầu chứ? Đây không chỉ phó bang chủ mà cả bang chủ đi ám sát chẳng phải mang cả bang ra đánh cược bằng mạng sống của mình sao? Càng ở vị trí cao thì việc tự mình ra tay ám sát 1 ai đó là càng không thể vậy mà cả 2 người này lại là người đứng đầu bang “Vương Xà” đi ám sát quả là không ngờ được…

Là hai con người này ngu ngốc hay là do Song Xà quá tự tin vào bản thân mình sẽ thắng tuyệt đối 100%...??
_Ngu ngốc! Lão già, muốn đánh bại tụi này thì ít nhất cũng tạo ra cái bang với phòng vệ chắc chắn 1 chút chứ? Lão có coi thường Song Xà này quá k hả? _ Bạch Xà khinh khỉnh nhìn lão
_Chúng mày…._ Lão ta còn chưa kịp nói hết câu thì xuất hiện ngay trước mặt lão, đứng trắn trước mặt Bạch Xà là Hắc Xà với ánh mắt lạnh băng cùng 1 cái nhất môi đầy ẩn ý

“PHẬP”

Nhát kiếm cắm thẳng vào bụng lão k hề khoan nhưỡng làm lão ngã nhoài xuống đất đau đớn đến mức không thể hét lên được như lần trước. Lão đang dần dần chìm vào cõi chết….

Khẽ nở nụ cười nhạt Bạch Xà cùng Ngũ Tướng Không Ngai thu dọn đồ đạc 1 chút để về. Sau khi để thẻ bài in gia huy của Vương Xà trên tường Bạch Xà quay người bước đi

“PẰNG…”

Tiếng súng vang lên, xé k gian lao thẳng về phía Bạch Xà trong sự ngạc nhiên của tất cả. Hắc Xà sững người rồi nhanh chóng phóng tới ánh mắt mang đầy vẻ lo lắng. Nhưng dường như không kịp và anh đứng khựng lại, còn Bạch Xà thì chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được cái lạnh sống lưng cùng 1 thứ mùi quen thuộc làm cô phải rùng mình. 1 bóng đen xuất hiện bên cạnh cô, cánh tay mạnh mẽ bấu chặt lấy vai cô, xoay cô nhanh chóng đứng phía sau mình. Nhanh như chớp, 1 khẩu lục dài màu bạc được rút ra và……

“PẰNG…….”

CHƯƠNG 3: HUYẾT XÀ:

NC: 17+

Một lần nữa tiếng súng lại vang lên, viên đạn xoay tròn, xé toạc không gian lao cùng đường đi nhưng ngược hướng với viên đạn đang tay tới phía Bạch Xà kia. Đường nhắm bắn cực chuẩn khiến cho cả hai viên đoạn va vào nhau giữa không trung phát ra một tiếng nổ lớn…

“RẦM…..”

“PẰNG ….PẰNG….PẰNG….”

Hàng loạt tiếng súng vang lên đinh tau từ khẩu súng lục dài màu bạc bóng loáng của con người lạ mặt đó nhắm thẳng vào lão ta – một lão già có sức sống dai dẳng nhưng tuyệt nhiên những viên đạn đó lại không bắn vào một điểm chết nào trên người nào. Là bắn trượt sao? Chắc chắn là không rồi, bởi có thể ngắm bắn được cả viên đạn đang lao tới thì sao có thể ngắm trượt những thứ còn dễ dàng hơn thế được chứ. Ngược lại, những viên đạn đó lại quá chuẩn như ý của chủ nhân nó muốn. Những viên đạ đó nhắm thẳng vào cổ tay, chân, đồi gối, khuỷu tay của lão đã phế đi toàn bộ các chức năng hoạt động biến lão thành người tàn phế bởi sương lão đã bị bắn vỡ vụn.

Thế nào là đau đớn?
Thế nào là tàn nhẫn?

Chính là khiến cho người phải chết đấy không thể ước một phát nhắm mắt sang thế giới bên kia được mà phải quằn quại trong đau đớn, máu và nước mắt…. Phải, thứ nước mắt vốn không tồn tại trong thế giới ngầm này nhưng nó phải nhỏ bởi sự đau đớn tột cùng của thân xác. Và rồi để lịm dần trong tê dại, đau đớn mà nhớ mãi mãi nỗi đau, sự khiếp đản mà đi sang thế giới bên kia

“Song Xà” vốn được mệnh danh là những con rắn độc tàn bạo và đầy mưu mô thủ đoạn nhưng người con trai trước mặt Bạch Xà này còn tàn bạo, thủ đoạn, giã man cùng lạnh lùng hơn gấp nhiều lần….

Ngũ Tướng Không Ngai dù đã tự tay giết không ít người, tàn bạo không kém nhưng cho dù có lạnh tới đâu, được tôi luyện tới mức nào cũng phải tái mặt khi thấy người con trai đó rút ra một thanh kiếm màu đen y hệt như của Hắc Xà nhưng nó lại được gắn một viên ngọc màu đỏ phía chuôi kiếm. “Roẹt” một cái, người con trai đó đã tuyên bố án tử chém đầu cho lão ta bằng một đường kiếm nhanh, gọn và rất ngọt như là chỉ chém một vật gì đó vô cùng tầm thường vậy. Nhưng như vậy thì chưa là gì khi người con trai đó ghim đầu lão vào tường bằng chính thanh đao của lão chỉ trong tích tắc khi người ta thấy đầu lão bị hất bay lên…
_Hay …. Hay lắm…._ Hắc Xà vỗ tay tiến về phía người con trai đó

Người đó không nói gì, cất kiếm vào vỏ bao rồi bước tới nhặt chiếc áo lụa mà Bạch Xà vứt dướt đất choàng lên người cô
_Ơ! Cảm ơn !_ Bạch Xà không khỏi ngạc nhiên trước hành động của người con trai lạ này
_Về bang đã rồi nói chuyện tiếp _ Hắc Xà vỗ vai người đó và ôm eo Bạch Xà bước đi, theo sau là Ngũ Tướng Không Ngai

TẠI BANG VƯƠNG XÀ:

_ Em gái, cậu ta – người vừa cứu em ban nãy đó, tên là Uông Thành Hải Long và có lẽ em cũng gặp cậu ta rồi đấy _ Hắc Xà bình thản nói như người con rai kia cũng rất bình thản như không phải truyện của mình uống thứ chất lỏng màu xanh dương đựng trong chiếc ly. Trong khí đó Bạch Xà nhìn người lạ này bằng một ánh mắt không thể khó hiểu hơn
_Biết? _ Bạch Xà quay lại nhìn anh mình một cách khó hiểu
_Ừ, em lần thứ hai gặp cậu ấy nhưng danh tiếng thì nghe rất nhiều rồi. Cậu ta là Huyết Xà _ Hắc Xà cười, nhẹ nhàng vuốt tóc em gái mình

“Phụt….”

Bạch Xà nhà ta không nể nang càng không sợ mất hình tượng gì phun tất cả rượu trong miệng ra phun thẳng về phía người đối diện là Huyết Xà. Nhưng nhừ một phản xạ có điều kiện Huyết Xà bình thản tránh rồi lại bình thản uống rượu tiếp không lên tiếng….
_ Anh nói gì cơ?_ Bạch Xà trợn tròn mắt nhìn anh
_Này, em đừng có phản ứng quá vậy chứ? Bất lịch sự quá _ Hắc Xà lắc đầu, lấy tay lau miệng còn vương nước của cô
_ Nhưng….. nhưng….. _ Bạch Xà lắp bắp chỉ vào Huyết Xà
_ Rồi rồi, vì đây chính là tuyệt ất mà nên mới có lời nói rằng cậu ta hoạt động tự do. Em không để ý gia huy của Vương Xà sao? Con rắn màu đỏ bao quanh Song Xà chính là hình ảnh tượng trưng cho Huyết Xà đấy. Hay nói một cách đợn giản gì cậu ta cũng chính là vị Bang chủ thứ hai của Vương Xà này _ Hắc Xà giải thích
_ Hả?.... _ Miệng Bạch Xà càng ngày càng mở lớn muốn rớt cả hàm ra ngoài luôn
_ Chẹp, đừng cở lớn miệng thế, anh sẽ hôn đó. Truyện này như anh nói là tuyệt mật nên k giờ anh mới nói với em được đó. Từ giờ hãy chiếu cố cậu ta nhé_ Hắc Xà cười, hôn nhẹ lên má Bạch Xà
_ Hừ, anh được lắm giờ mới nói với em. Nhưng khoan đã, em muốn hỏi một truyện _ Bạch Xà oom má lườm Hắc Xà một cái bởi lúc nào cũng dỗ cô bằng cách đó làm cô khuông thể làm gì khác được cả
_Gì vậy? _ Hắc Xà cười
_Anh ta bị câm hả _ Bạch Xà chỉ thẳng tay vào Huyết Xà, không thể ngây thơ vô tội hơn nữa hỏi

Câu hỏi của Bạch Xà khiến Huyết Xà nhà ta từ nãy giờ chẳng thèm lên tiếng quan tâm truyện của hai anh em giờ phải ngẩng lên liếc mắt nhìn Bạch Xà một cái. Còn Hắc Xà thì lúc này cũng đang đần mặt nhìn em gái mình, gương mặt bắt đầu chuyển sắc rồi không nhịn được nữa Hắc Xà ôm bụng cười nghiêng ngả…..Tiếng cười của anh vang lên vọng cả căn phòng rộng
_Haha…. Long, thấy chưa ? Tao đã bảo kiểu gì cũng có người tưởng mày câm mà….. Haha…._ Hắc Xà vừa cười vừa nói

Huyết Xà không nói gì nhưng ánh mắt sắc lạnh lại đang lườm người cười lăn cười bò kia một cái chết được người và đông cứng mọi thứ

Hắc Xà thấy thế liền có nhìn cười, vỗ vai em gái còn đang ngơ ngác của mình giải thích trước khi mình chọc cho người nào điên lên lại tút kiếm chém bừa thì chắc chắn sẽ phiền phức lắm:
_Haha, Bạch Xà, không phải cậu ta bị câm đâu. Lý do thứ nhất ;à cậu ta không thích nói khi cảm thấy không cần thiết. Thứ hai là cậu ta bình thường phải nói nhiều quá nên khi được nghỉ cậu ta không muốn nói nữa. Em biết công ty SK chứ? Là công ty của chúng ta đấy, nó là viết tắt của “Sneak’s King” – Vương Xà đấy. Giám đốc hiện thời của công ty này chỉ là giám đốc do cậu ta thuê để quán lý công ty thôi còn cậu ta mới là giám đốc đúng nghĩ nhưng chỉ khi có vụ làm ăn lớn mới ra mặt để ngoại giao thôi
_Um, ra vậy _ Bạch Xà khẽ gật đầu
_Túm lại là cậu ta sau những ngày phiêu bạt trên thương trường giờ sẽ quay về bang. Em chiếu cô cậu ta một chút, được chứ? _ Hắc Xà vỗ vai em gái
_Anh tự đi mà chiếu cố. Em không thích dạy trẻ con tập nói _ Bạch Xà bĩu môi quay mặt đi

Câu nói của Bạch Xà lại một lần nữa khiến Hắc Xà ôm bụng cười ra nước mắt. Trong khi đó Huyết Xà vẫn tuyệt nhiên không mở lời nhưng trên khóe miệng khẽ nhếch lên tạo ra một nụ cười…

* * *

Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa mới ló dạng phía chân trời thì tin tức Lão Tam – bang chỉ bang Hổ Long bị chết thê thảm, toàn bang từ trên xuống dưới máu chảy thành sông, ai cũng thành mà không đầu khiến cho cả trăm bang từ lớn đến nhỏ phải hãi hùng khi nhìn những hình ảnh đó. Tất cả các bang chủ dù là người đối đầu hay không đối đầu với Vương Xà cũng phải rùng mình khi tưởng tượng tới mình sẽ như thế nào nếu đối đầu tuyên chiến với Vương Xà…. Đó là một cái chết bi thảm.

Dù chẳng cần bảo họ cũng đoán được đó là cái chết bi thảm, tàn nhẫn và vấy mùi máu tanh bởi sự sụp đổ trong một đêm của Hổ Long là do Vương Xà làm vì chỉ mình Vương Xà mới giám đánh cược một ván bài lớn như vậy. Huống hồ chiếc thẻ bài in gia huy của Vương Xà được để lại là bằng chứng rõ ràng như thế nữa rõ ràng họ không hề sợ hãi khi tuyên bố chính mình đã để tại những tàn tích đẫm mái đó…. Đây không chỉ là một cuộc sử chảm với người giám đối đầu Vương Xà mà còn là lời cảnh cáo đối với tất cả những bang giám ra mặt đối đầu với Vương Xà…. Một lời cảnh cáo đẫm máu tươi….

_Ván bài này khá tuyệt_ Một nụ cười tanh mùi máu hiện lên trên môi người con trái với gương mặt thanh tú, vận trên mình bộ đồ trắng

Người ngồi cạnh anh không nói gì, chỉ im lặng đưa mắt ngắm nhìn bình minh đang dần lên và tỏa nắng vàng rực rỡ ngoài hiên nhà kia là báo hiệu một ngày mới đã đến….. Một lúc lâu sau người con trai đó mới đứng dậy, khẽ nói. Chất giọng nam trầm nhưng mang một hơi lạnh cùng nhiệt độ âm thẩm thấu vào da thịt người khiến ta run sợ:
_Nhưng trò chơi giờ chỉ mới bắt đầu

Anh bước đi, người kia uống cạn ly rượu đỏ thẫm ưa thích trên tay rồi cũng đứng dậy. Hai bàn tay đúc túi quần ung dung bước theom không quên bỏ lại phía sau bình mình kia câu nói:
_Ừ, là trò chơi của máu và nước mắt nhỉ?

CHƯƠNG 4: THẾ GIỚI CỦA EM

Sáng nay, mặc dù là một buổi sáng khá sự kiện nhưng với vang Vương Xà lại khá yên ắng bởi giờ là lúc là thời gian nghỉ ngơi của những thành viên chủ chốt như Song Xà, Ngủ Tướng Không Ngai. Có lẻ như với Vương Xà thì sự sụp đổ của Hổ Long sau một đêm chẳng liên quan tới họ…Vì sao ư? Vì trong phòng của Song Xà đang diễn ra một trận đấu khẩu khác….
_ Anh hai……_ Bạch Xà vừa thức dậy đã hét lên
_ Gì vậy em _ Hắc Xà ló mặt ra từ phòng tắm
_Sao cái tên này lại ở đây _ Bạch Xà nói như hét, tay chỉ thẳng vào mặt Huyết Xà đang bò dậy vặt vẫn ngái ngủ,tay gãi đầu trong khi đầu vẫn đội cái mũ che kín mặt. Dường như tiếng hét của Bạch Xà chẳng ảnh hưởng gì đến Huyết Xà cả
_Em thiệt là… anh đã bảo là cậu ta ở đây sao? _ Hắc Xà lắc đầu giải thích lại
_Biết rồi nhưng sao tên đó lại nằm trên giường em chứ _ Bạch Xà tức tối nói. Cô dường như một chút cũng không sợ Huyết Xà và càng đặc biệt hơn là Huyết Xà cũng dường như không phản ứng gì với hành động đó của cô.

Kể cả khi Bạch Xà ném gối thẳng vào Huyết Xà nhưng có nhắm mắt Huyết Xà, đầu óc vẫn còn lơ mơ ngủ thì Huyết Xà cũng bắt được chẳng khó khăn gì. Đó với Huyết Xà chỉ như là một phản xạ tự nhiên chứ không phải gọi là cái đề phòng cẩn mật của Huyết Xà với những người khác….

Hắc Xà nhìn hai người một như núi lửa một như băng ngàn năm thật không biết sau này rồi sẽ như thế nào. Dựa vào cửa buồng tắm, Hắc Xà nói:
_Cái giường này vốn rộng đủ cho 50 người ngủ thoải mái mà. Không để cậu ta ngủ đây chẳng nhẽ lại ngủ ở phòng mấy điệp viên khác sao? Mà em nằm với anh nữa chứ có phải mình cậu ta đâu, mau dậy thay đồ đi

Bạch Xà tức nhưng không cãi được anh nên đành im lặng. Trong khi đó Huyết Xà nhà ta lại đầy ung dung đi vào phòng tắm với Hắc Xà chẳng thèm bận tâm tới cái người vẫn đang lườm mình muốn thủng người kia.

Một lúc sau, Hắc Xà và Huyết Xà vừa bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Bạch Xà đã trong trang phục chỉnh tề, miệng huýt sáo nho nhỏ đầy vui vẻ đang chuẩn bị đi đâu đó….
_Em định đi đâu vậy? _ Hắc Xà hỏi
_Hehe, đi chơi _ Bạch Xà hớn hở. Cái gương mặt cười rạng rỡ kia thay đổi 180 độ so với cái gương mặt lúc nãy

Bạch Xà đang chuẩn bị đồ hóa trang trang đổi và che bới gương mặt mình đi thì lại bị Hắc Xà kéo tay lại. Anh chỉ vào Huyết Xà nói:
_Đưa tên này theo đi em
_Không, em không đưa tên từ cõi âm này đi theo đâu, xấu mặt… _ Bạch Xà bĩu môi, liếc xéo Huyết Xà từ trối thẳng thừng lời để nghi của anh trai mình

Nhưng rồi dường như nghĩ ra cái gì đó, trong nháy mắt Bạch Xà sử dụng tốc dộ của mình đã đứng ngay trước mặt Huyết Xà. Khi Huyết Xà còn chưa hiểu cô muốn làm gì thì cô đã thẳng tay dựt chiếc mũ len của Huyết Xà ra khỏi đầu. Huyết Xà vẫn đứng yên, chính xác là không hề có ý tránh dù ngay khi lúc Bạch Xà vung tay lên anh đã đọc được hết ý nghĩ trong đầu cô qua ánh mắt kia…. Và hiện ra trước mặt Bạch Xà là gương mặt anh tuấn. Mái tóc màu hung đỏ bồng bềnh cắt sát gương mặt nam tính, mày dài và raahm, đôi mắt sắc lạnh sâu thẳm như đáy vực nhưng cũng đầy phong tình, sống mũi cao, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nở một nụ cười ngạo nghễ với cô….
_Ngươi…._ Bạch Xà sững sờ trước hình ảnh trước người con trai trước mặt mình mang tên Huyết Xà này

Dù Hắc Xà đã đẹp và với cô không có người con trai nào có thể sánh bằng anh nhưng vẻ đẹp của người con trai trước mặt này có thể chiếm đoạt bất cứ trái tim của người con gái nào nhìn thấy anh. Kể cả Bạch Xà…..
_ Được rồi, mau đi thay đồ đi Huyết Xà,nhớ đeo kính vào đấy _ Hắc Xà kéo Bạch Xà ra rồi vỗ vai Huyết Xà nói

Huyết Xà liếc mắt nhìn Bạch Xà một cái rồi khẽ gật đầu bước vào phía trong thay đồ. Hắc Xà nhìn em gái mình khẽ cười, nghiêng người anh thì thầm vào tay cô:
_Nhóc, em cũng bị cậu ta hút hồn sao?

Tự dưng trái tim của Bạch Xà đánh “thịch” một cái, gương mặt bất giác phiếm hồng. Cô giật mình đẩy anh ra, lắp bắp:
_K có… tuyệt đối không….

Rồi Bạch Xà đẩy cửa bước ra ngoài trong khi Hắc Xà nhà ta vẫn cười đầy nham hiểm đứng đó. Có thể cô không thấy chứ anh thấy rất rõ một điều rằng cô em gái nhỏ dã bị người ta cho vào tầm ngắm ngay từ lần đầu tiên chạm mặt cơ… Vậy nên cô mới kéo được cái con người mà anh đã mất cả chục năm săn lùng tự nguyện chịu về bang này một cách ngoan ngoãn như vậy chứ….

Chẳng có động vào Huyết Xà chứ đừng nói là vô lễ với Huyết Xà. Đặc biệt là giám thẳng tay lột mặt nạ của Huyết Xà mà không chết thảm cả!!! Vậy mà tại sao Huyết Xà lại không ra tay với Bạch Xà ?
_ Là ngươi cố tình sắp đặt như vậy. Đúng k? _ Một giọng nói lạnh lùng vang lên

Nhưng con người đó không cần đợi anh trả lời đã mất hút sau dãy hành lang dài với ánh sáng yếu ớt bởi đó không phải là một câu hỏi mà là câu khẳng định. Anh khẽ cười – một nụ cười không chứa đựng âm mưu, cũng không phải thích thú mà là một nụ cười bất đắc dĩ đến chính người cười còn không hiểu rõ tư vị của nó,nói:
_Ừ, vì tôi biết chỉ có cậu mới đưa được nó ra khỏi nỗi đau đấy

* * *

Lúc này, trên cái thế giới của những con người sống với cuộc sống thường nhật nhưng ẩn chứa trong cuộc sống đó là những mưu mô, thủ đoạn còn lớn hơn gấp nhiều lần thế giới ngầm. Nhưng có những con người không biết nên gọi là bất cần đời hay vô cảm hay phải chăng nên gọi là những người biết tích cóp cho đất ước khi vung tay mua không biết bao nhiêu đồ… Rõ ràng là đi cùng nhau nhưng khi vừa bước vào khu trung tâm mua sắm hàng đầu Việt Nam thì hai con người này tự tách nhau ra và tự tới gian hàng riêng lựa chọn đồ cho mình nào là quần áo, giầy dép, trang sức, …. Số tiền thanh toan càng ngày càng nhiều số không nhưng chỉ với một cái quẹt thẻ lại có thể giải quyết được mọi vấn đề….!!!

Trời về chiều, Huyết Xà mới thấy Bạc Xà ung dung vừa đi vừa uống nước, phía sau là đám nhân viên nam bê đồ ra để ở xe. Nhìn Bạch Xà gương mặt tỏ rõ sự thỏa mãn, cười rất vui tươi khi mua được cả núi đồ . Vậy nên thay vì bóc mẽ Huyết Xà thì Bạch Xà rất hào hứng kéo Huyết Xà đi dạo phố:
_Đứng đấy làm gì vậy? Mau lại đây đi dạo… Đường phố này về đêm có nhiều thú vị lắm

Và cứ thể hay người đi bên nhau yên lặng, đơn giản vì Huyết Xà không thích nói mà. Nhìn những dòng xe đi trên đường có những người vồn vã, những người lại thong thả, người lại âu lo buồn phiền…. tự dưng Bạch Xà khẽ nói:
_ Tôi đã đi qua con đường này rất nhiều lần rồi và cũng chứng kiến rất nhiều câu chuyện: vui có, buồn có mà bi thương thì lại càng nhiều… Nhưng tôi thấy thế giới hiểm độc nhất không phải thế giới ngầm của chúng ta mà chính là cái xã hội hiện thực này. Nó sống trong ánh sáng nhìn có vẻ bình yên nhưng nó thực chất nhuốm màu đen dơ bẩn của sự lừa lọc, giả dối….

Huyết Xà không nói gì nhưng cũng trầm ngâm gật đầu đông ý. Phải là người như Huyết Xà, Bạch Xà hay Hắc Xà đã chứng kiến biết bao con người chết trước mặt mình, bàn tay đã vấy đầy máu tanh nhưng vẫn không khỏi rùng mình khi chứng kiến nhưng đứa trẻ bị lợi dụng, cưỡng bức… rồi chết dần chất mòm trong đau đớn quằng quại. Chúng ở sáng nhưng mượn danh của bóng tối rồi đổ tội cho bóng tối làm nhưng điều này….
_A! Nhìn kìa…. _ Bạch Xà chỉ tay về phía trước

Thức Bạch Xà chỉ chính là hình ảnh một đứa vé trai mặt mũi lem luốc đang ôm một chiếc bánh mì chạy điên cuồng vô phương vô hướng, phía sau là một đám thanh niên bặm trợn đuổi theo. Không cần suy nghĩ quá nhiều, Bạch Xà liền kéo tay Huyết Xà chạy theo đám người đó…

Trong một con ngõ khuất của thành phố ồn ã này, nơi đây ẩm ướt với mì hôi thôi của rác rưởi cùng chuột chết Bạch Xà tìm thấy cậu bé đó trong một góc tối. Người cậu bé run lên vì sợ hãi và đói rét. Và cậu bé đang có ý định tự xát khi đồi bàn tay nhỏ bé đang run run kề con dao vào cổ tay mình, nước mứt chảy ướt đẫm hai bên gò mà đầy đau đơn….

“Bốp…”

_Dừng lại…._ Bạch Xà hất con dao ra khỏi tay cậu bé
_Xin đừng…. xin đừng đánh em…. Em không giám ăn trộm bánh mì nữa đâu, em xin lỗi _ Người cậu bé run bần bật, mắt nhắm tịt lại run rẩy xin lỗi cũng như chờ đợi những đợt đánh đau đớn lên thân xác nhỏ bé

Nhìn cậu bé, Bạch Xà không khỏi sót xa. Ngày xưa, cũng chỉ có một chút nữa thì số phận cô có lẽ cũng như cậu bé này rồi…. Ôm cậu bé vào lòng, Bạch Xà khé nói:
_Đừng lo, ta sẽ không đánh em đâu. Sẽ không có ai động được vào em cả

“BỐP…. CHÁT…. BINH…. HỰ… Á….Á…..A……”

Đúng lúc đó, hàng loạt tiếng động vang lên bên tai cả hai. Bạch Xà ngẩng lên, trước mắt cô và cậu bé là hình ảnh mờ ảo của một người con trai dáng người cao to đang một mình chấp sáu thằng khác mang trên mình vũ khí….
_Chúng… chúng tới giết em, xin hãy cứu em…. _ Cậu bé lắp bắp, nấc lên từng đợt sau cơn khóc níu chặt lấy tay áo Bạch Xà
_Em yên tâm, an ta sẽ không để họ sống sót làm gì em đâu _ Bạch Xà quyệt đi hàng nước mắt lem luốc của cậu bé, mỉm cười chỉ tay về phía người con trai đang bị vây *** đó

Cậu bé nhìn Bạch Xà đang nở nụ cười đẹp tuyệt vời kia dù không rõ gương mặt nhưng khi thấy nụ cười đó cậu đã cảm thấy trong mình có một sức mạnh mới. Lại nhìn người đàn ông đang bị vây *** nhưng không chút nao núng nếu không muốn nói là cực ung dung kia trong ánh đèn lập lòe ngoài đường cậu nhìn thấy lóe lên một ánh mắt sắc nhọn – ánh mắt của quỷ giữ đưa tiễn người về nơi hoàng tuyền….

Tay không đấu với sáu thằng du côn mang vũ khí có phải là quá khó khắn không? Có thể là một trận chiến không cân sức thật nhưng đấy là đối với người khác còn đối với người con trai đó thì dường như lại là dễ quá…. Vì anh chính là Huyết Xà cơ mà….

Một phúc, một thời gian ngắn tưởng chừng như chỉ là một cái chớp mắt. Sáu tên đã nằm rạp dưới đất. Đấy chính là lúc một lên lao vào đâm Huyết Xà chính diện nhưng thay vì cảm giác trước mắt máu đổ kia thì ta nên nhìn kỹ hơn một chút cái sự kỳ diệu trong nó. Bởi khi con dao kịp chạm vào người Huyết Xà thì cánh tay vị chủ nhận cầm dao đó đã bị bẻ ngoặt lại theo tốc độ đó mà đâm thẳng vào bụng tên kia. Trong nhưng giây tiếp theo con dao ghim thẳng vào cổ lên thứ hai. Tên thứ ba thứ tư bao vây hai phía lao đến anh thì chỉ với một cái nhún chân nhẹ nhàng Huyết Xà đã bật lên. Chân Huyết Xà đá vào tên thứ ba khiến hắn mất đà lao thẳng vào tên thứ tư và con dao ghim vào ngực tên đó cũng như tên thứ tư không kịp trở tay đâm con dao vào ngực tên kia. Và khi anh tiếp đất thì cũng là lúc tên thứ năm nằm rạp sau một đòn giáng thẳng vào đầu hắn chết ngay tức khắc. Tên thứ sau nhìn thấy vậy định chuồn thì chỉ với một cái lướt người và một nhịp bóp Huyết Xà đã bóp nát xương cổ của hắn…..

Xong việc, Huyết Xà phủi phủi bộ đồ của mình rồi quay lại nhìn Bạch Xà. Khẽ nhói mày một cái, anh hỏi:
_ Cô định làm gì với thằng bé kia?

Rất ngạc nhiên khi Huyết Xà nói và giờ cô cũng công nhận là anh không bị câm như mình vẫn nghĩ. Giọng của Huyết Xà rất đặc biệt vì nó mang một âm trầm nhưng không phải là giọng khàn của con trai, nó chưa đựng một sự lạnh lẽo của hàn băng hay chính là chủ nhân của nó….Khẽ cười, Bạch Xà quay lại hỏi thằng bé:
_Em tên gì?
_Em… em không có tên _ Thằng bé với đôi mắt to tròn ngây thơ lắc đầu trả lời
_Ta cho em hai sự lựa chọn. Thứ nhất, em hãy cầm cái này rồi mang đi đổi lấy tiền để tự xoay sở đổi đời cho chính mình. Ta chắc chắn rằng nếu em muốn thì em có thể làm được bởi thứ này sẽ đổi được một món tiền không nhỏ tùy em sử dụng cũng như chọn cho mình một cái tên mới. Thứ hai, nếu em cảm thấy thực sự chán ngán thế giới toàn ánh sáng này, hận nó thì hãy cầm chiếc vòng này tới bang Vương Xà ở phía Tây trả lại cho ta và trở thành người của ta. Nhưng nên nhớ, em bước vào bang Vương Xà thì em sẽ không còn là cậu nhóc của ngày hôm nay nữa; em sẽ mang cái tên mới là Joker. Em biết quân Joker trong tập bài tây chứ? Hãy suy nghĩ thật kỹ……_ Bạch Xà cởi chiếc vòng bạc ở cổ mình đặt lên tay cậu bé cùng một thẻ bài in gia huy của Vương Xà
_Em….em…. _ Cậu bé nhìn Bạch Xà đôi mắt rưng rưng đầy biết ơn và bối rối
_Đừng nhìn ta cũng đừng cảm ơn ta. Hãy lợi chọn con đường mà em muốn bước đi tiếp. Hai thứ này sẽ bảo vệ em cho tới lúc em chọn lựa được con đường của mình phải đi phải chịu trách nhiệm. _ Bạch Xà khẽ cười, xoa đầu cậu bé rồi đứng dậy bước đi

Huyết Xà cũn bước theo cô, không ai nói gì cả…. Ánh điện rát vàng trên những con đường, màn đêm bao phủ khắp mọi nơi báo hiệu đã đến lúc cô trở về với thế giới ngầm của mình !!!....
_Tại sao làm như vậy? _ Tiếng Huyết Xà nhẹ vang bên tai cô
_Vì những đứa trẻ đó bị cha mẹ bỏ rơi, xã hội ruồng rẫy mới chính là những đứa trẻ đáng quý nhất. Chúng biết mình nếu không sống thì chỉ có nước chết nên chúng ẩn chưa trong mình một nghị lực phi thường mà không phải bất cứ đứa trẻ nào trưởng thành có được như chúng. Chúng chọn theo ta tức ta đã có thêm một người chung thành tuyệt đối và chúng giao cả mạng sống cho ta… Tôi cần chúng – những người sẽ trở thành thế hệ sát thể tiếp theo trong Vưỡng Xà _ Bạch Xà ngắm nhìn cảnh vật đang trôi dần trong tầm mắt mình

* * *

Đêm hôm sau, trước cửa Vương Xà có một cậu nhóc tới gõ cửa ngay khi ánh nắng cuối cùng của ngày tắt và màn đêm đang dần dần buông xuống và cũng lúc ấy cậu nhóc mới biết rằng người cứu mình, người mình mang ơn lại chính là phó bang chủ của Vương Xà….Vậy sô phận cậu giờ sẽ tươi sáng hơn hay là sẽ bị bóng tối nuốt chửng như ánh sáng kia? Cậu cũng không rõ nhưng cậu biết rằng cậu nợ người con gái xinh đẹp đó một mạng sống, một mái nhà và từ nay cậu mang cái tên Joker….

Joker là gì?

Joker là lá bài bỏ đi trong bộ bài nhưng thực chất là bài vô danh này lại sợ hữu một sức mạnh bí mật sẽ làm nên việc lớn để trở thành lá chủ bài bí mật của tướng sau này….

CHƯƠNG 5: NGUY KHỐN

Những ngày hôm sau, cứ vào khi mặt trời đã lên cao Bạch Xà lại cùng Huyết Xà ra ngoài. Cô chỉ có anh thấy những khoảng tối trong thế giới này và cũng chỉ có anh thấy những thứ khiến cô phải lưu luyến và đó cũng là một chút lý do cô thích thế giới này…

Những nhờ đi cùng cô nên Huyết Xà cũng cởi mở hơn chút và hiểu nhiều hơn. Trong những năm qua gần như Huyết Xà chỉ sống ở chủ yếu là nước ngoài và về Việt Nam chỉ ở trong bang Vương Xà còn đối với xã hội, thé giới bên ngoài của Việt Nam ra sao thì dường như không quan tâm lắm vì Huyết Xà cứ nghĩ rằng xã hội nào mà chẳng như nhau. Nhưng giờ Huyết Xà nhận ra là không phải như vậy, Việt Nam cũng có những mặt đen tối như chính ở các đất nước lớn kia….

Dù Huyết Xà không nói nhiều nhưng không phải là không nghe mà thực ra có thể nói người muốn ngắm nhìn thành phố sung quanh này không chỉ có Bạch Xà mà Huyết Xà cũng vậy. Chính vì thế mà Huyết Xà không ki bo lắm khi vẫn cho Bạch Xà những cái gật đầu đồng tình hay những nụ cười dù không rĩ ràng lắm nhưng không phải là không có khi Bạch Xà kể gì đó thú vị…
_Long, anh thử nói xem những anh và tui ai mạnh hơn? À! Hay khi nào ra thử đấu với nhau đi _ Bạch Xà vui vẻ nói

Long vẫn không nói gì chỉ khẽ cười, cô gái trước mặt anh quả thực là con người cực kì máu chiến…. Là một người mạnh hay yếu đều là do cảm xúc gây dựng nên mà đúc kết thàng…
_Ế! Sao lại cười, nghĩ tui không thắng được anh sao? _ Bạch Xà bĩu môi, nhíu mày nhìn Huyết Xà

Huyết Xà nhìn cô đang biểu tình bức xúc của cô lại khẽ cười… Đâu mất rồi phó bang chủ Bạch Xà nổi danh mưu mẹo, độc ác và lạnh lùng nữa!!! Đặt nhẽ tay lên đầu Bạch Xà, khẽ xoa anh nói:
_ Được, lúc nào đó sẽ đấu

Đúng lúc đó, chuông điện thoại của cả Bạch Xà và Huyết Xà cùng vang lên do một người gọi đến, là Hắc Xà. Đoán có truyện chẳng lành cả hai nhanh chóng bắt máy:
_ Anh, có truyện gì vậy?
_Long, Linh, cả hai máu đến bến càng. Hàng của ta về bị cớm phát hiện rồi _ Giọng Hắc Xà lạnh lùng ra lệnh nhưng vẫn xen vào đó là sự lo lắng với số hàng bạc tỉ của mình
_ Cái gì? Sao lại phát hiện được chứ? Hai mai chuyển xe đến cho em đi, em đi liền đây _ Bạch Xà cũng bắt đầu không khỏi lo lắng, sốt ruột nói

Bạch Xà vừa nói xong thì ngay lúc đó một chiếc BMW X6 màu đen bóng lóng xuất hiện trước mặt cả hai người. Đồng thời, giọng Hắc Xà cũng vang lên:
_Đồ của cả hai đều ở bên trong. Đi theo ngõ 2A là con đường nhanh nhất, Ngu Tướng Không Ngai đang đợi ở đấy rồi
_Dạ

Bạch Xà cùng Huyết Xà nhanh tróng lên xe. Chiếc BMW X6 khác với những chiếc xe khác chính là ở trỗ cửa xe đều được làm bằng loại kính đen đặc biệt chỉ có thể nhìn ra chứ không nhìn vào được. Không những thế còn kính còn được lắp là kính trống đạn, giảm thiểu tối đa sát thương cho người ở trong xe bị trúng đạn…

Lên xe, Bạch Xà chẳng ngại ngần gì cởi đồ tháy trong khi Huyết Xà lái xe cứ như xe chỉ có một mình cô vậy. Huyết Xà lao xe đi với tốc độ nhanh nhất, lượn lách đánh võng tới mức cánh át giao thông cũng không thể bám theo được. Bạch Xà sau khi khoác lên mình bộ đồ da bó sát ôm lấy cả thân mình, đeo kiếm và vũ khí lên người xong mới chèo lên ngồi ghế phụ cạnh Huyết Xà giúp anh cài kiếm vào người
_Cái này anh hai đưa cho anh đó _ Bạch Xà để chiếc vali bạc cạnh trỗ ngồi của anh

Huyết Xà khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh dấu sau lớp kính hướng về phía trước tập chung lái xe…

15’ sau, cả hai tới nơi

Bước xuống xe, hiện ra trước mặt cả hai là khung cảnh bạo loạn giữa người của bang Vương Xà với bọn cớm. Không ai bảo ai cả hai người cùng lao vào giữa chiến trường đang dần dần nhuốm đẫm máu tươi kia….

Thanh kiếm bạc của Bạch xà sáng loáng tới bới ánh đèn điện cùng ánh trang đang nhạt màu trên bầu trời kia, nó loang loáng như ánh chớp vung lên khiến màu đổ ngày một nhiều. Mỗi nhát kiếm Bạch Xà chém xuống rất sắc và ngọt dù không giết chết bọn cớm nhưng cũng khiến chúng lãnh một vết hương nặng ở tay và chân không thể di chuyển phải kháng được. Thanh kiếm sắc tới mức nó đã bổ đôi cả khẩu súng của bọn sớm chỉ trong tích tắc khi Bạch Xà lướt qua họ… Dưới màn đêm u tịch nhưng mang trong mình đấy là nhưng sóng gió lớn đang tiếp diễn và hiện diện thì hình ảnh một cô gái với bộ đồ đen, tay cầ thanh kiếm bạc dài khiến người ta siêu lòng vởi vẻ đẹp nhưng cũng run sợ bởi ánh mắt lạnh lùng, vô cảm mà lại long lanh ánh lên phía sau chiếc mặt nạ kia…..

Trong khi đó, Huyết Xà thay vì sông pha như Bạch Xà lại tìm một địa điểm cực thuận lợi có thể phóng tầm nhìn bao quát tất cả mọi thứ tốt nhất. Để làm gì ư? Là để nhắm bắn một cách chuẩn nhất vị chỉ huy – người cầm đầu bọn cớm đang đứng phía ngoài vòng vây kia. Đứng lên nóc tòa nhà ba tầng ngay cạnh đấy Huyết Xà ẩn mình vào trong màn đêm đen, đưa tầm mắt mình lướt qua xác định góc bắn, lôi khẩu súng lục dài màu bạc trong chiếc vali ra nhắm bắn….

“Pằng…..”

Vieend dạn bay đi, xoay tròn trong không gian lao qua đám hỗn loạn phía dười và dừng lại trên bả vai của cầm đầu…. Tầm ngắm quá chuẩn xác khiến cho những tên cớm khác đang hừng hực khí thế bắt đầu dao động khi bị chủ tướng bị tương ngã xuống. Khẩu súng bạc đó lại được lia về hững tay súng bắn tỉa bao vây sung quanh của bọn cớm mà bắn. Cứ lần lượt như vậy, từng viên đạn bạc được bắn ra là từng tên ôm vai ngã xuống…

Cũng lúc đó, Ngũ Tướng Không Ngai chi cùng một số người nữa tới chi viện nhưng bọn cớm kéo đến cũng ngày càng đông hơn. Thấy tình hình không ổn Bạch Xà ra lệnh:
_ Kil, phá tất cả thùng hàng chất đồ lên xe

Hiểu được ý của Bạch Xà muốn gì Ngũ Tướng Không Ngai nhanh tróng tản ra, tiếp cận những thùng hàng ở đấy. Và ngay trước mắt mắt bọn cớm người của VƯơng Xà phá thủng hàng chất hết cả vũ khí vừa đc vận chuyển lên chiếc BMW của Bạch Xà. Còn Bạch Xà cùng những người khác đứng đầu chặn chân bọn cớm để Ngũ Tướng Không Ngai chất hàng , đẩy lùi những bước tiến của bọn cớm từng chút một…

ĐỨng trên này Huyết Xà thấy cũng đủ rằng cục diện không ổn chút nào, nhất là anh phải nhíu mày khi thấy ai đó suýt chút nữa bị thương bởi cái gọi là “đao súng vô tình”. Thanh kiếm đang nằm yên trong vỏ bao đen của anh được tút ra, nhảy từ tầng ba xuống đáp đất một cách nhẹ nhàng như chẳng có vấn đề gì cả chỉ như khi bạn nhảy từ bậc ba xuống bậc một mà thôi. Huyết Xà lia đường kiếm dài trên không, năm tên cớm ngã xuống với một vết thương dài trên lưng. Sát khi của Huyết Xà tỏa ra bao vây lấy người anh cuốn chặt lấy những người đối diện với anh khiến cho họ bị sát khí đó bức tới mức không cử động được. Mội lần anh vung kiếm lên là ít nhất phải 4,5 người ngã xuống với vết thương chạy dài phía sau lưng thấm đẫm máu trên bộ quần áo quân phục….

Huyết Xà tiến tới trỗ Bạch Xà chẳng chút khó khăn nào cả khi mà mỗi bước chân anh đi là một người ngã xuống cũng như máu chảy dài theo gót giầy kia… Anh thẳng tay chém một vệt dài trên lưng tên cớm định bắn lén Bạch Xà. Huyết Xà bước lại trỗ Bạch Xà, vai chạm vai anh khẽ cúi người xuống dùng thanh âm trầm và nhỏ nhất đủ để chi mình Bạch Xà nghe thấy, anh nói:
_ Mau đi đi, tôi sẽ mở đường

Bạch Xà liếc mắt nhìn ra phía xe đã thấy Ngũ Tướng Không Ngai chất hết hàng lên xe và đang bảo vệ xe hàng. Không trần trừ nữa, Bạch Xà khẽ gật đầu dùng khả năng ẩn thoát của mình dễ dàng thoát khỏi vòng vây và khi người ta không nhìn thấy cô nổi bật giữa đám hỗn loạn nữa thì cô đã đứng ở ngay cạnh chiếc BMW rồi. Cùng lúc đấy, khẩu súng bạc của Huyết Xà được rút ra, không cầm nhắm bắn như lúc trước Huyết Xà chỉ cần một cái liếc mắt cố định thứ cần bắn để mở đường là….

“PẰNG….PẰNG…..PẰNG…..”

Huyết Xà bắn nổ ba chiếc xe cảnh sát liên tiếp để mở đường lửa cho Bạch Xà…

Bạch xà cùng Kil của Ngũ Tướng Không Ngai nhanh chóng lên xe, quay một đường vòng cung Bạch Xà đã quay ngược xe một góc 180 độ và lao xe đi với vận tốc nhanh nhất lao về phía đường lửa kia mà phóng đi… Chiếc xe lao đi như tên bắn trước mặt tất cả các tên cớm…

Nhưng dường như đến đó chưa phải có thể thoát được, vì ngay khi ra đường lớn chiếc xe của Bạch Xà lại bị hơn chục chiếc xe khác đuổi theo phía sau khó mà cắt đuôi được. Bạch Xà bực mình buông miệng ****:
_Khốn khiếp


Mở cửa kính, không cần quay đầu lại Bạch Xà rút súng nhắm bắn qua gương chiếu hậu mà nổ súng đã khiến cho chiếc xe cảnh sát đang chạy theo dẫn đầu nổ tung vì nhắm bắn vào thùng xăng của chúng. Kil cũng nhanh chóng lấy ngay một khẩu súng mới trong xe, lắp đạn rồi mở mui xe nhắm bắn thay cho Bạch Xà để chô chuyên tâm lái xe, cô nói:
_Chị hai, để em lo bọn cớm cho
_ ĐƯợc, nhắm vào lốp xe chúng mà bắn

Và nhờ tay lái bạt mạng thần sầu của Bạch Xà cùng tay súng cực chuẩn đã được tôi luyện trong gian khổ từ bé của Kil mà chẳng mấy chốc đã thoát được mấy chiếc xe cảnh sát một cách dễ dàng. Thở phào nhẹ nhõm, cả hai cùng lái xe xuống hầm là con đường bí mật về thẳng bang Vương Xà không chút khó khăn cản trở nào. Và Kil cũng gọi điện thông báo mọi người đang ở bến càng kìm chân cảnh sát đồng loạt rút lui…

Lúc đó, bốn thành viên còn lại của Ngũ Tướng Không Ngai và Huyết Xà nhận được tin liền ra lệnh rút lui. Pháo sáng vừa được bắn lên trời thắp sáng cả một khoảng trời đêm đen thì nhanh như cắt, chỉ với những quả đạn khói được ném ra, trong làn khói mờ ảo đó khi mà những khẩu súng của bọn cớm còn chưa kịp lên đạn bóp cò thì đã không còn thấy một bóng người nào nữa cả. Khoảng sân khi lớp khói bay hết chỉ còn lại bọn cớm đứng đó chơ mắt nhìn tàn cuộc …. Đến tận bây giờ, bao nhiêu lần rồi họ - những cảnh sát dù được phái tới đây có tài giỏi tới đâu cũng chưa một lần nào bắt được người của bang Vương Xà kể cả bắt được dù chỉ là một người bị thương nặng hay một xác chết cũng không có…

Những con người kia – những sát thủ mà họ vô số lần đụng độ này đơn giản không chỉ biết tới mỗi chém giết, đầm mình trong vũng máu ma khả năng chính của họ khi được học chém giết chính là khả năng tẩu thoát phit hường…

BANG VƯƠNG XÀ:

Bạch Xà, Huyết Xà, Hắc Xà cùng Ngũ Tướng Không Ngai và tất cả thành viên sát thủ chuyên nghiệp khác của Vương Xà đều đã tập hợp đầy đủ. Ánh mắt lạnh của Hắc Xà quét qua một lượt, giọng nói lạnh hơn cả băng của anh đầy uy quyền vang lên:
_Hôm nay ta thất thoát bao nhiêu?
_Bang chủ, hàng thì hầu như không bị mất và hỏng cũng không đáng kể ạ _ Kil bước lên nói
_Nhân lực của ta bị thương nhưng cũng không bị quá nặng, số người bị thương đều đã được đưa vè sơ cứu và nghỉ ngơi rồi ạ _ Gin nói tiếp
_Được, những ai bị thương hãy để họ nghỉ ngơi tới lúc bình phục hoàn oàn. Sắp xếp người vào thế trỗ cho họ trong thời gian tới _ Hắc Xà ra lệnh
_Dạ _ Kil cúi đầu nhận lệnh
_ Vậy đã biết được ai bán tin cho bọn cớm biết không? _ Chất giọng trong chẻo nhưng lạnh lùng của Bạch Xà vang lên
_Chúng em đang cho người điều tra nhưng chưa có thông tin chính xác ạ_ Zin nói

Bạch Xà khẽ nhíu mày, đây dường như không phải kết quả mà cô muốn nghe:
_ Khả nghi ai?
_ Theo em, xét về tình thế và cục diện bây giờ thì khả nghi nhất chính là bang Hắc Long vì Hắc Long với Hổ Long vốn có thâm tình khá tốt nên chắc chắn rằng khi ta tàn phá Hổ Long tới mức không cho một ai sống sót và cái chết của bang chủ bang Hổ Long như vậy thì chắc chắn bang Hắc Long không bao giờ để yên ạ. Mà nhất là ta chỉ trong một đêm đã đẩy Hổ Long ra khỏi danh sách những bang mạnh nhất thì một bang đã nâng đỡ Hổ Long như Hắc Long chẳng phải là quá mất mặt sao ạ _ Rin đưa ra những nhận xét của mình về tình hình hiện tại
_ Em cũng thấy vậy, nghe đâu lão Tam bang Hổ Long là anh em kết nghĩa với bang chỉ bang Hắc Long nữa cơ ạ _ Lin nói thêm
_ Vậy phiền phức rồi_ Bạch xà trầm ngâm, suy tư gì đó
_ Ngũ Tướng Không Ngai, tìm thông tin về bang Hắc Long ta dao cho các em _ Hắc Xà sau khi suy nghĩ cũng đưa ra quyết định
_ Dạ _ Ngũ Tướng Không Ngai cúi đầu nhận lệnh

Mọi người giải tán về nghỉ ngơi sau một buổi đánh kịch liệt không khỏi thấm mệt. Nhưng lúc đó lại là lúc những cố gái của Ngũ Tướng Không Ngai chuẩn bị lên đường lấy thông tin về bang Hắc Long… Những cuộc chiến, sự trả thù đang chờ đón Vương Xà ở phía trước kia…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #meo