Chương 29
Người được bắt giữ đi vào ngục, tra tấn một cách dã man nhưng hắn lại không hé răng một lời,..
Hôm nay nàng đích thân đến tra hỏi, việc tra hỏi lấy khẩu cung này đối với nàng có rất nhiều cách mềm dẻo hay cứng rắn nàng đều có thể làm.
Đến nơi thấy người bê bể máu, hơi thở yếu đuối như người chết, nàng lấy viên đan dược cho hắn ăn, một lúc sau thấy hắn tỉnh dậy, giương đôi mắt lạnh lùng về phía nàng, nàng cười khẩy một tiếng: "Nếu ngươi nói ta sẽ cho ngươi chết một cách thanh thản, nếu không..."
"Long Nhất!"
Nàng hô một tiếng Long Nhất, Long Nhị người cầm một hũ mật, người cầm một hũ kiến loài kiến này nếu bị cắn sẽ rất đau nhưng không nguy hiểm, hai người nhanh chóng lột đồ của hắn, điểm nguyệt đạo khiến hắn không thể tự tử Nguyệt Hạo Văn nhìn thấy thì lấy tay che mắt nàng lại thì bị nàng đẩy ra còn phán câu làm mặt hắn đen như đít nồi: "Ta không phải lần đầu nhìn thấy"
Ám vệ thấy nàbg dùng chiêu này thì đã trợn mắt há mồm rồi, trêu trọc vị tiểu thư này kết quả thì chậc chậc bọn họ chẳng dám nghĩ tới lại nghe nàng nói thế khi đứng trước nam nhân trần truồng này thì lập tức ngã khỏi nơi ẩn nấp, riêng tám người ám vệ kia thì đang cố gắng nhịn cười đến run rẩy cả vai...
Bôi mật khắp người hắn khiến tên đó mặt trắng không còn giọt máu nào, đây là cách tra tấn gì đây thà tra tấn hắn kiểu kia còn hơn, Long Nhị nhanh tay đổ hũ khiến lên người hắn rồi chạy đi cách xa chỗ đó, mới đầu tên đó cười như kẻ điên rồi lại kêu gào thảm thiết, phải nói lúc tra tấn hắn chỉ hơi rên rỉ thôi chưa hề kêu gào như vậy giờ thì hay rồi... sau gáy mọi người ai cũng xuất hiện hắc tuyến, người này thật bá đạo rất xứng đáng làm vương phi tương lai của bọn họ. Đúng.
Nàng nhìn hắn dãy dụa một cách thống khổ thì cười cười, lên tiếng: "Thế nào?"
Hắn nghe nàng nói vậy nhìn nàng với ánh mắt muốn xé xác nàng thành trăm mảnh. Hắn lắc đầu ý nói đừng mơ tưởng hắn tiết lộ... Tiếng kêu phát ra từ cổ họng rất thống khổ
Nàng phất tay một cái Tân Trì cùng Tân Việt phi thân bay đến chỗ chúng sử dụng nội công đánh bay bọn kiến, bây giờ trên người hắn toàn những vết đỏ lở loét ghê người, nàng lại lên tiếng phá vỡ bầu không khí quỷ dị này,,
"Long Tam"
Chỉ thấy hắn xách một xô nước tạt vào người tên kia hắn dãy dụa miệng muốn mở ra chắc hẳn đau đớn lắm, mọi người trong căn phòng này thì đều biết ý cách xa nàng một chút, nhận thấy sự khác thường của mọi người nàng quay đầu lại thấy mọi người đều tránh xa nàng như tránh tà, nàng cũng giải thích một chút: "Hì! Nước đó là nước muối đặc rát chút thôi"
Sau gáy xuất hiệm hắc tuyến gì vậy những vết thương khắp người kia cộng thêm nước muối trời ạ! Nàng thật bá đạo mà
Nàng lại tiếp tục 'công việc' của mình, Long Tam lại lôi ra từ trong người một lông vũ đưa cho nàng, nàng cầm cây lông mỉm cười nhìn hắn như tula từ địa ngục tới lấy mạng hắn,
Bước đến trước mặt hắn, nàng dùng cây lông quét nhẹ qua những chỗ nhạy cảm trên cơ thể người thấy hắn run bần bật , nàng lại hỏi lần cuối: "Nói hay không? Trò như này mỗi ngày ta đều có thể làm"
Thân thể run bần bật nghe nàng nói thì cứng đơ, liền gật đầu ý nói ta sẽ nói hết cho ngươi....
Dạ Phong bước lên giải huyệt đạo cho hắn nói đồng thời trông chừng hắn để tránh hắn cắn lưỡi tự sát, giọng hqwsn vẫn còn run lẩy bẩy, câu đầu hắn mở miệng nói không phải là khai ra mọi chuyện mà là chửi nàng: "Đồ quỷ ngươi là con quỷ đội nốt người" Nghe xong câu này Dạ Phong cho hắn một chưởng khiến hắn phụt máu, khuôn mặt của Nguyệt Hạo Văn thì đen lại , sát khí tỏa ra bốn phía khiến trong ngục này giảm đi mất độ, còn nàng vẫn nhìn hắn cười, hắn nhắc nàng nhớ đến kiếp trước, khi nàng còn là sát thủ cũng được mệnh danh là Quỷ hút máu, giờ một lần nữa từ Quỷ này khiến tâm tình nàng còn vui hơn.
Nàng cũng không quan tâm hắn nữa, không nói lời nào liền đi ra ngoài, bên trong có bọn người kia nàng cũng an tâm rồi, ở trong đấy thêm giây phút nào nữa sẽ khiến nàng ngợp thở mất thôi
Follow wattpad dùm tui nha 😆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro