Chương 2: Cuộc sống mới
Vương Nam đứng chết lặng, không thể tin được những gì mình vừa nghe. Anh đã bị xuyên không về quá khứ, cách đây hơn 120 năm.
Anh nhìn xung quanh, cố gắng hiểu những gì đang xảy ra. Anh đang ở trong một thành phố nhỏ, với những ngôi nhà bằng gỗ và những con đường đất. Mọi thứ đều rất khác so với thế giới mà anh biết.
Vương Nam cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Anh không có tiền, không có nhà, và không có bất kỳ mối quan hệ nào. Anh không biết mình sẽ làm gì ở đây.
Anh quyết định đi lang thang quanh thành phố, hy vọng sẽ tìm thấy ai đó có thể giúp đỡ anh. Anh đi qua những con phố chật hẹp, nhìn những người dân đang đi lại.
Cuối cùng, anh đến một khu chợ. Anh nhìn thấy một người đàn ông đang bán thức ăn. Anh quyết định mua một chút gì đó để ăn.
Anh bước đến quầy hàng của người đàn ông và nói, "Xin chào, tôi muốn mua một ít thức ăn."
Người đàn ông nhìn Vương Nam, tỏ ra ngạc nhiên. "Cậu là người phương Tây?" anh hỏi.
"Vâng," Vương Nam trả lời. "Tôi đến từ tương lai."
Người đàn ông nhìn Vương Nam với vẻ hoài nghi. "Tương lai?" anh hỏi. "Cậu đang nói đùa à?"
Vương Nam lắc đầu. "Tôi không đùa," anh nói. "Tôi thực sự bị xuyên không về quá khứ."
Người đàn ông không nói gì, chỉ nhìn Vương Nam một lúc lâu. Sau đó, anh nói, "Được rồi, cậu muốn mua gì?"
Vương Nam chỉ vào một bát mì. "Tôi muốn mua bát mì đó," anh nói.
Người đàn ông lấy bát mì cho Vương Nam và nói, "Đó là 5 đồng tiền."
Vương Nam lục túi, nhưng anh không có tiền. Anh nói, "Tôi không có tiền."
Người đàn ông nhìn Vương Nam, mỉm cười. "Được rồi," anh nói. "Cậu không cần phải trả tiền."
Vương Nam cảm ơn người đàn ông và ngồi xuống ăn mì. Mì rất ngon, và Vương Nam cảm thấy đỡ đói hơn một chút.
Sau khi ăn xong, Vương Nam tiếp tục đi lang thang quanh thành phố. Anh cố gắng tìm hiểu thêm về thế giới mới này.
Anh học được rằng năm nay là năm 1900, và Trung Quốc đang trong thời kỳ đế quốc. Anh cũng học được rằng đất nước đang bị chia rẽ bởi nhiều phe phái khác nhau.
Vương Nam biết rằng anh sẽ phải học cách thích nghi với thế giới mới này nếu anh muốn sống sót. Anh sẽ phải học cách nói tiếng Trung, học cách kiếm sống, và học cách tránh những nguy hiểm.
Anh cũng biết rằng anh sẽ phải tìm cách trở về tương lai. Anh muốn quay trở lại cuộc sống của mình, nhưng anh không biết làm thế nào.
Vương Nam tiếp tục lang thang quanh thành phố, suy nghĩ về những gì anh đã học được. Anh biết rằng anh đang phải đối mặt với một thử thách lớn, nhưng anh quyết tâm vượt qua.
Kết thúc chương 2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro