Phần Không Tên 9
Một giọng nam lạnh lùng vang lên cắt đi tiếng cười đăc ý của nàng
-Chuyện gì xảy ra
Nàng ngước mắt nhìn qua.Ưa,đẹp trai nha.Khuôn mặt chuẩn từng góc nhọn,đôi mắt phượng mâu kiêu hãnh,sâu trong đó là sự lạnh lùng đến ghê gợn.Vì sao cô kêu nó ghê gợn,mẹ nó,ai nấy thấy mặt hắn cũng đều bỏ chạy hết,bà mâm thì khúm núm quỳ lạy hắn,miệng lắp bắp
-Lâu...lâu..chủ..
Nhìn người này sao thấy quen quen,hình như gặp ở đâu rồi.Tạch,Yeah,nhớ rồi,cái người hồi nãy nàng gặp trong nhà xí
-Ta hỏi có chuyện gì
Người đàn ông lúc nãy bị nàng đánh liền hoảng sợ vừa trả lời vừa chỉ mặt nàng
-Chủ nhân,người này ..người này đánh nô tài a
-Cái tên kia còn không phải ngươi chọc ghẹo vợ ta
-Chuyện đó là thật sao?-Hắn lạng lùng liếc người đàn ông
-Chủ nhân ,nô tài thật sự không biết cô ta là vợ của thằng nhãi đó
-Hừ,ma ma
Nghe nhắc tên mình,ma ma lập tức lạnh sóng lưng,cả người run lẩy bẩy
-Lâu chủ xin tha lỗi cho tôi
-Ta giao thanh lâu này cho bà vậy mà bà lại không làm tròn trách nhiệm,bà hãy về nhận tội đi
Người đàn ông vội lên tiếng
-lâu chủ,lỗi là ở tôi xin tha lỗi cho bà ấy
-Chủ nhân của ngươi đang nói chuyện,một con chó như ngươi có quyền xen vào sao?-Tiểu ngốc lên tiếng cười mỉa.nàng bất ngờ nhìn hắn
-Tiểu ngốc,chàng đang nói gì vậy?
-Ta...nương tử,hắn bảo tên kia là chủ nhân,vậy hắn không được phép xen vào rồi,ta xin lỗi,tiểu ngốc không nên nói quá đáng như vậy,nhưng mà tiểu ngốc nói đúng mà-rồi hắn nắm góc áo tỏ vẻ oan ức
-Rồi,tiểu ngốc nói đúng nhưng lần sau không nên nói vậy nữa nghe chưa
-ừm-Suýt nữa là lộ rồi
-Tiến hành,thi lệnh
Bà ta đi ra ngoài,không khí trong thanh lâu bỗng trở nên căng thẳng
-Khách quan ,xin khách quan tha lỗi cho sơ sót của lỗi chúng tôi
-Không sao,nếu chủ lâu đã xin lỗi vậy thì tôi cũng không chấp nữa
-À mà nghe nói lúc nãy khách quan muốn chặt tay của tên nô tài này làm đồ chơi đúng không?Vậy để tôi đưa nó cho khách quan nhé
-Không cần đâu/Lâu chủ đừng mà
Bịch.Cái tay rơi xuống đất,máu me bắn khắp nơi,người đàn ông đó nằm quằn quại đau đớn.Nàng giật mình thảng thốt,Thật đáng sợ.Cả người nàng run lên nắm chặt tay tiểu ngốc
-Rốt cuộc ngươi là ai?-Tiểu ngốc lạnh giọng lên tiếng
-Ta sao?Ta là lâu chủ Thất các,Lãnh Phong Nam
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro