Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 Xuyên qua

Trong thành phố phồn hoa tại quán bar thiên long trong căn phòng 702 một người đàn ông đang nằm trên chiếc giường ngủ, cạch chiếc cửa mở ra, Phượng Linh đang tiến tới chiếc giường lôi súng lục từ trong người ra.
-Đoàng ... Đoàng...
Người đàn ông trên chiếc giường hơi thở đã ngưng mà ko hề biết mình chết như thế nào, trên giường ko biết khi nào có một chiếc khăn thêu hồng liên được bỏ lại, Phượng Linh hướng cửa sổ đi ra ngoài nói chuyện qua điện thoại nhiệm vụ đã hoàn thành. Từ cửa sổ cô nhảy xuống để thoát khỏi đây.
Thì một tiếng " xoẹt" dây cáp đứt cô rơi tự do từ trên ko cứ nghĩ mình đường đường là sát thủ số một thế giới lại chết một cách rất lãng xẹt thế này. Bỗng nhiên chiếc vòng tay đính những viên đá màu sắc khác nhau được cha nuôi tặng cho phát ra hào quang bao bọc lấy cô và biến mất trong ko gian này như chưa từng xuất hiện.

Giới thiệu nhân vật chính một chút
Nàng: Phượng Linh 23 tuổi mồ côi từ nhỏ được lão đại tổ chức sát thủ nhận về nuôi từ viện mồ côi khi lên 3, ông coi cô như con gái ruột của mình và được huấn luyện chở thành sát thủ mặc dù ông ko muốn nhưng đấy là ý thích của cô từ đây sát thủ số một thế giới mệnh danh huyết liên được sinh ra. Mặt khác để tre dấu thân phận sát thủ cô vẫn đi học bình thường với chỉ số IQ 300 cô nhảy lớp và tốt nghiệp với hai bằng đại học ngành y đông y và tây y và chở thành tiến sĩ khi mới 23 tuổi.
Chàng: Long Dật Hiên vương gia của Huyền Nguyệt quốc bị coi là phế vật không thể tu luyện, hai chân thì tàn phế không thể đi lại, từ nhỏ bị huynh đệ tỷ muội xa lánh năm 8 tuổi được phong vương ban đất phong ở phía nam đế đô cùng một toà vương phủ nhưng thực chất là thiên tài ma vũ song tu toàn hệ ma pháp, là luyện khí sư một trong những nghề hiếm hoi của đại lục Nhật Nguyệt. Đằng sau chàng còn một thân phận khác là môn chủ của Ma Sát môn huyền bí thiết huyết máu lạnh, thủ đoạn tàn nhẫn, người đời kinh sợ được mệnh danh là huyết dạ.

Ở ma thú sâm lâm ngay trên bầu trời một vệt sáng xuất hiện ngày càng tiến gần đến bên ngoài khu rừng luồn sáng đó tiến vào người phụ nữ bụng đang nằm trên mặt đất chính xã hơn là vào phía bụng lớn của người phụ nữ sắp sinh kia. Khi Phượng Linh tỉnh lại cảm thấy một luồng ấm áp bao quanh mình muốn biết bản thân mình đang ở đâu mà cho mình cảm thấy ấm áp này nhưng đôi mắt nặng chịch không thể mở ra.
Người phụ nữ tỉnh lại thấy mình đang ở ven bìa ma thú sâm lâm biết mình bị hãm hại nhưng không thể làm gì, vội vàng giơ tay sờ lên phía bụng nhìn lại cảm thấy đứa con bên trong vẫn còn sức sống thì cảm thấy may mắn đứa con không bị gì, nếu đứa con làm sao thì người phụ nữ sẽ cảm thấy đau đớn trong lòng càng thấy có lỗi với phu quân của mình hơn khi không bảo vệ được đứa con, người phụ nữ này là Âu Dương Bình phu nhân của tam đương gia của Phượng gia một trong tứ đại gia tộc của huyền nguyệt quốc bị nhị ca của phu quân với a hoàn bên cạnh tính kế mới bị cơ nhỡ thế này. Gắng đứng dậy xác định phương hướng rồi lê từng bước một ra khỏi nơi này, mới đi được một đoạn đường thì một đầu hắc xà song đầu nhị tinh ma thú mặc dù là nhị tinh một ma thú cấp thấp nhưng nó có được tốc độ rất nhanh và chất kịch độc vô cùng lợi hại. Bất chợt nó tấn công  đến vừa  lúc Âu Dương Bình phát hiện tránh thoát một đầu nhưng không kịp tránh đầu còn lại trong lúc đó thì " vèo" một mũi tên bắn chúng đầu mãng xà rồi cắm ngay chiếc cây gần đó. Từ xa có một thiếu phụ tiến đên tay cầm cung liền biết là chủ nhân của mũi tên đã bắn vào con mãnh xà, thiếu phụ đó tiến tới cây đó tay không nắm lấy đầu còn lại rút mũi tên ra thì "cẩn thận" Thiếu phụ chưa kịp thu tay thì đầu con xa bị mũi tên xuyên qua liền cắn vào cánh tay của thiếu phụ.
Không hoản loạn thiếu phụ liền lôi ra đan dược đưa vào miệng rồi tới chỗ cách đó không xa ngắt một loại thảo đỏ như máu nhưng có một ít chất dịch màu tím chảy ra , người thiếu phụ vò nát loại thảo đó đắp lên vết cắn của con rắn . Nói thì dài nhưng mọi chuyện xảy ra chưa đến một phút, thiếu phụ tiến tới người phụ nữ quan sát thấy nói: ngươi không sao chứ , có bị thương ở đâu không.
Đa tạ phu nhân cứu giúp ta không sao, ta chỉ lo đứa nhỏ trong bụng có bị gì không thôi.Để ta kiểm tra giúp ngươi nói rồi người thiếu đưa tay bắt mạch cho nàng một lúc sau thì đỡ nàng dậy nói thai nhi ko sao ngươi yên tâm , ta thấy ngươi như này ko bằng qua nhà ta ở tạm đợi đứa trẻ sinh ra rồi rời đi chứ ngươi đi bây giờ ko ai chăm sóc khi ngươi sinh đứa bé mà ta ở thì dễ bề giúp đỡ.
Như vậy thì làm phiền người quá ko biết quý danh của người là gì để ta xưng hô, ngươi cứ gọi ta Lưu Thuỷ là được nói rồi hai người bước đi ra khỏi nơi này đến một căn nhà tranh cách thôn trang  Trúc Bạch không xa. Thôn nhỏ, nhưng nơi đây lại là nơi dừng chân của các mạo hiểm giả với các dong binh của dong binh công hội nghỉ ngơi, vì nơi này giáp gần với Ma thú sâm lâm họ tới để săn ma thú lấy ma thú hạch và tìm thảo dược quý nên lúc nào thôn cũng đông đúc nhưng cũng nhiều thị phi. Nhắc đến Lưu Thuỷ thực ra là thầy thuốc thỉnh thoảng chữa bệnh cho người trong thôi nhưng đằng sau thân phận này bà là luyện đan sư cửu phẩm một trong hai luyện đan sư cấp tông sư hiếm hoi của Huyền Nguyệt quốc đang ở ẩn nơi này.
-Đùng ... Đoàng
Trên bầu trời thôn Trúc Bạch một đám mây lớn che phủ toàn bộ thôn những tia sấm chớp xuất hiện như muốn xe ngang trời cơn mưa bắt đầu rơi xuống, trong ngôi nhà tranh gần ngoài thôn những người phụ đang vội vàng đi qua đi lại trong căn phòng nhỏ, trong đó có một người phụ nữ đang nằm trên giường kêu đau đớn.
- Ah....ahh
Cùng lúc đó một giọng nói suất hiện" cố lên đứa trẻ sắp ra rồi, hít sâu vào rồi dùng sức đẩy ra cố lên nào" đó là giọng của bà đỡ trong thôn còn những người đang đi qua đi lại là Lưu Thuỷ với một vài người trong thôn qua giúp đỡ, mặc dù Lưu Thuỷ là một tông sư luyện đan cùng y thuật cao nhưng lại bó tay trong việc đỡ đẻ nên chỉ có thể giúp trong việc một tí dược và chân chạy, còn người nằm trên chiếc giường chính là Âu Dương Bình đang lâm bồn, cũng đã hai tháng kể từ ngày Lưu Thuỷ đưa Âu Dương Bình về đây, trong thời gian này hai người cũng hiểu rõ nhau và hợp nhau không thể tin được hận chưa gặp nhau sớm hơn kết làm tỷ muội tốt. Lúc này ở bên  trong Phượng Linh cảm thấy có một lực ép cố đang đẩy mình ra nhưng lúc này cô cảm thấy có một luồng ấm áp khác đi vào cơ thể tiến vào ba điểm đan điền , tim , và thức hải trên đầu thầm nghĩ:

"Luồng sức mạnh này tự nhiên xuất hiện nhập vào cơ thể mình, mặc dù không biết là gì nhưng tuyệt đối không hại cho bản thân tốt nhất là lấy hết ko bỏ" sức mạnh này cũng giúp lại cho Âu Dương Bình trong việc chịu đựng cơn đau đớn lúc sinh này và cũng đem lại cho bà cơ hội tiến thêm bước nữa trong tu luyện, việc này kéo dài tận bốn canh giờ khiến mọi người rất là lo lắng nhất là lưu thuỷ không biết làm sao chỉ có thể cho Âu Dương Bình uống mấy viên đan giảm đỡ cơn đau.

Bầu trời bên ngoài bỗng thay đổi cùng lúc với luồng sức mạnh du nhậm vào Phượng Linh, trên bầu trời hiện ra một đoàn cầu vồng xuyên qua áng mây lớn cơn mưa cũng bắt đầu tạnh trên không một hình ảnh hiện ra một con chim to uy nghi mà diễm lệ xuất hiện trên bầu trời khiến cho toàn bộ chim thú bình thường hỗn loạn mà ngay cả trong ma thú trong xâm lâm cũng kinh động tập hợp lại dường như đang đợi mội điều gì đó xuất hiện , tất cả đều hướng ánh mắt nhìn vào ngôi nhà nhỏ nơi người nphụ nữ đang lâm bồn. Hiện tượng đó xuất hiện suốt hai canh giờ đến khi luồng sức mạnh thần bí đó cũng kết thúc Phượng Linh cũng đã nhận trọn vẹn toàn bộ sức mạnh đó chỉ để lại một ít hơi tàn nhưng cũng bị mẫu thân cô  tự hấp thụ mà cả hai ko hề biết.

Phượng Linh thấy thời gian qua lâu mẫu thân cũng chắc mệt và đau cô cũng biết vì mình mẫu thân mới thế, Phượng Linh thầm nhủ trong lòng " kiếp trước là cô nhi ko biết cảm giác có một gia đình là thế nào dù được cha nuôi yêu thương nhưng vẫn không cho mình cảm giác có mái ấm gia đình, mình lựa chọn chở thành sát thủ là muốn kế nghiệp cha nuôi và cũng như gánh vác trách nhiệm của ông để trả ơn nuôi dưỡng cùng với tình thương ông dành cho bản thân bao năm qua. Kiếp này mình có mẫu thân yêu thương mặc dù chưa biết cha ở là ai nhưng chắc không phải là người đàn ông tệ bạc".Trong thâm tâm cô tự hứa rằng nhất định sẽ chăm sóc bảo vệ tốt gia đình cô mới có này.

Sau hơn hai canh giờ rốt cuộc trong căn phòng nhỏ này có tiếng khóc của một đứa trẻ "oe ...oe ..." Bà mụ vui vẻ hô lên: Sinh rồi, sinh rồi , rồi đưa đứa bé cho một bà vú để lau người xạch sẽ sau đó ẵm đưa đến trước giường Âu Dương Bình vui mừng nói : "chúc mừng Phu nhân là một bé gái rất xinh xắn" lúc này trên bầu trời dị tượng đã không còn nữa dị tượng biến mất sau một canh giờ phượng linh ra đời, nhưng hai mẹ con đều không biết vì dị tượng khiến cho huyền nguyệt quốc một lần nữa rung chuyển tất cả các thế lực đang tiến đến nơi xuất hiện dị tượng để kiếm tìm xem đó là thứ gì gây hiện tượng như vậy nếu là bảo bối xuất thế nhất định sẽ tranh giành còn nếu là thiên tài thì thu làm môn hạ nếu không tuyết đối phải thủ tiêu tuyệt đối không để rơi vào tay thế lực khác làm tăng cường cho thế lực đó gây bất lợi cho thế lực mình.

Sau một đêm tin tức mau tróng lan truyền khắp huyền nguyệt quốc không mấy chốc có nhiều thế lực đã tiến tới nơi này nhưng Lưu Thuỷ là người nào chứ đường đường là một luyện dược tông sư lại trải qua bao nhiêu sóng gió đâu lại không biết ý nghĩa của dị tượng là gì bà gọi mọi người lại nói:
-"mọi người mau chóng đi dọn dẹp toàn bộ đồ rồi tập chung ở sảnh để rời khỏi đây nhanh lên nơi này không còn an toàn nữa" xong rồi bà đi tới xuống mật thất thu dọn toàn bộ đồ trong đó vào nhẫn chữ vật, đó là tích trữ cả đời bà sao bỏ được, rồi bà đi quay lại tập hợp cùng mọi người đưa Bình thị cùng đứa nhỏ mau chóng rời khỏi đây, sau khi ra khỏi ngôi nhà lưu thị dùng ma pháp hệ hoả đốt toàn bộ ngôi nhà đã trở thành một đống cho bụi.

Không lâu sau có một nhóm người áo đen tới ngôi nhà phát hiện không còn bóng người, những con ma thú lúc trước cũng đã rời đi lúc dị tượng kết thúc bây giờ chỗ này thủ lĩnh nhóm nói " tất cả chia ra tìm kiếm xem có gì không rồi báo cho ta" bọn chúng tìm xung quanh nhưng không tìm được vết tích gì để lại về thông báo lại thủ lĩnh nói " đoàn trưởng tìm tất cả rồi không có phát hiện gì cả"
Tên đoàn trưởng nói " vậy thì
rút thôi ".
Trước cửa thành Tây Bình hai thiếu phụ mặc quần áo phổ thông trong đó một người trên tay bế một đứa bé tiến vào thành đó chính là nhóm người Âu Dương Bình sau nhiều ngày chạy trên đường để thoát khỏi sự truy lùng của các thế lực. Chúng ta hôm nay nghỉ nghơi trong thành rồi mai lên đường đi tới rừng Thập Nguyên ở đó tỷ có người quen chúng sẽ sống ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tranthian