trò chuyện cạnh dàn hoa tulip
Cánh đồng hướng dương chuyển dần sang vườn tulip vàng , ko hiểu lí do gì mà hầu hết các loại hoa ở nông trại đều có màu vàng và cũng đa số là nở mùa hè .
Sau khi một hồi trò chuyện, em biết được cô tên là "Watanabe Kazumi" là sinh viên năm 2 trường đại học Y Dược.
- em ko thích mùa đông lắm !
- chị cũng vậy , chị rất ghét mùa đông . - giọng nói của cô khá trầm nhưng ấm áp . Ánh mắt nâu xám toát lên vẻ đau buồn đến kì lạ .
- nhưng mùa đông cũng khá vui đó ạ ,chúng ta sẽ cùng người thân uống trà nóng trong phòng khách ,nếu ngoan cũng sẽ được ông già Noel tặng quà nữa , sẽ được nghỉ lễ nè, à còn
được đi mua sắm thả ga nữa....
Cô ko nói gì ,chỉ mỉm cười nhẹ . Nó rất đẹp , nhưng...ẩn sau đó ,có cảm giác thật đau khổ . Em nhìn ra được liền giơ tay lên xoa đầu cô .
- chị đang buồn thì cũng đừng cười chứ .Dễ bị táo bón cảm xúc lắm á!!!!!
-.... *phụt* - cô cười rồi kìa , nụ cười này ko như trước , nó tươi tắn hơn trước ,ko buồn nữa . - con bé này nói gì vậy chứ , sao lại táo bón ?
- á , e...em nhầm từ - mặt em đỏ lự lên vì ngượng .
- thôi kệ đi , ha ha cộng nhận em dễ thương thật đấy .
- thật ạ , hi hi thật may quá hi hi.
Tiếng cười của 2 người lan rộng khắp cánh đồng làm ai đứng gần đó nghe cũng phải cười theo . Đã chập choạng tối nhưng sao trái tim của ai đó vẫn ấm áp lạ thường .....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro