9. Những tưởng tượng trong cõi không thật của tôi (P2).
Đau.
Nỗi đau như bóp nghẹt lồng ngực. Thắt lại.
Từng hơi thở, máu trào ra qua đường miệng và mũi.
Đau lắm!
Nỗi đau co giật theo từng nhịp đập của trái tim rồi lan ra khắp toàn thân.
Một nỗi đau không thể thét thành tiếng. Một nỗi đau không thể tả bằng lời.
Nín lặng.
Từng ngọn sóng mang theo những cơn đau cứ không ngừng xô tới, dập dềnh.
Mắt khô. Không có giọt nước mắt nào.
Hai mắt mở to, đu đưa.
Một nét cười như bình thản.
Khi hết đau rồi thì ngất lịm, không còn cảm giác nữa, như một tảng đá vô tri.
Nước da trắng, tái. Khuôn mặt lạnh lùng nghìn năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro