2: Cái giá phải trả
"Tôi nghĩ rằng mình đã có một ngày tuyệt vời cho đến khi cô ta đến và cướp mất cuộc đời tôi. Cô ta giới thiệu tôi là người em sinh đôi, vừa mới từ nước ngoài trở về nghỉ hè. Chỉ ba tháng trước đây, tôi vẫn là một nữ sinh lớp 12 đang lao đầu vào ôn thi đại học. Mọi người đặt quá nhiều kỳ vọng vào tôi, đến mức tôi đã từng nghĩ rằng họ cố tình dồn tôi vào đường cùng. Và tôi tìm đến Vô Danh, người mà tôi tưởng là một ân nhân giúp tôi thoát khỏi những áp lực không thể chịu đựng này. Tôi muốn chọn được ngành học mình thích, lại vừa muốn có được số điểm cao và đậu vào trường đại học top đầu thành phố như nguyện vọng của cha mẹ. Tôi chấp nhận sự giúp đỡ của Vô Danh, dù phải trả giá thế nào đi nữa. Tôi sắp nổ tung rồi..."
*
* *
Ánh sáng yếu ớt xuyên qua tấm rèm xanh của căn phòng ngủ nhỏ xíu. Sàn phòng vương vãi những mẫu giấy tập bị xé nát. Một cô gái khoảng 18 tuổi đang nằm sấp trên sàn, có lẽ là đang ngủ. Một cô gái khác có dáng người giống hệt đang đứng đó, trên tay cầm một chiếc Iphone đời cũ. Điện thoại đổ chuông:
- Alo! Thủy ơi! Tụi tui đang đợi bà ở quán lẩu Thiên Thần nè! Bà tới chưa vậy!
- Đợi tui xíu, con em tui đang bệnh, tui đang chăm nó nè!
- Con Vô Danh đó hả!
- Ừa! Bà với mọi người đợi một lát nha! Khoảng 10 phút sau tui tới liền!
Cúp máy, cô gái bỏ chiếc Iphone vào túi quần tây đen rồi quỳ xuống, bế cô gái đặt lên giường, đắp cái chăn bông ngang ngực:
-Vô Danh à! Em nằm đây nghỉ ngơi nha! Lát nữa, chị sẽ mua lẩu về cho em ăn! Nhớ đừng đi lại lung tung, em còn yếu lắm đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro