CHƯƠNG 3: VẺ LẠNH LÙNG ĐẦY ẤM ÁP CỦA MIRATEO
Joyomo chở Mirateo vào một tiệm tạp hóa nhỏ. Mirateo bảo vào mua một số dụng cụ cần thiết. Joyomo ngồi chễm chệ trên chiếc ghế đá xanh đã bạc màu. Chờ Mirateo đã gần nửa tiếng vẫn chưa thấy ra, lòng anh như lửa đốt. Thoáng hiện trước mắt anh những suy nghĩ vẩn vơ, quái quỉ lạ thường.
Bỗng từ đằng sau, một bàn tay ấm nóng nhẹ nhàng đặt lên vai Joyomo. Anh chàng bị bất ngờ nên đã bẻ ngược bàn tay ấy. Sau cú bẻ tay, cậu đã nghe một tiếng la vang lên:
- Aaaaa....đau quá.....
Tiếng nói quen thuộc làm Joyomo quay lại nhìn. Thấy Mirateo la trong đau đớn, anh t nhanh chóng bước lại với vẻ mặt hối lỗi, miệng không ngớt:
- Cho tớ xin lỗi, tớ không cố ý. Tớ tưởng....
Thấy vẻ mặt luống cuống của Joyomo, Mirateo từ tức giận cũng phải ráng cười, xoa dịu:
- Thôi, tớ không sao đâu! Chỉ hơi đau một chút!
Joyomo cảm thấy yên tâm hơn, vẻ mặt lặng xuống. Joyomo hỏi Mirateo có cần uống hay ăn gì không, anh sẽ mua cho cô. Đây là lần đầu Mirateo cảm thấy anh ta quan tâm cô đến thế và ấm áp trong lòng vô cùng. Nhưng cô không cho phép bản thân thể hiện quá lố. Sau đó, Joyomo chở Mirateo về nhà rồi anh cũng về nhà mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro