Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Làm bạn sẽ ko phải chia tay! Yes or no?!

- Êy m, 2 năm nữa học xong t sẽ về HP!
- Uk, HP có quân khu 3 đơn vị đặc công m học đó, cũng gần TB nữa, đi xe máy mất có 45' thôi. Về đây chơi vs t, t còn học ở đây 4 năm nữa cơ :))
- Okie, đợi t
....
HP, những ngày hè, nóng nhưng gió biển thổi mát cả thành phố nên ko bức. Chiều đến, tôi lại đi bộ dưới sân ktx, nói vui vs đứa bạn cùng phòng là tập thể dục nhiều để nghĩ được toàn điều tích cực. T ko đi bộ cắm tai nghe ôn bài hay bật nhạc, cũng ko tập trung, t nghĩ vu vơ mọi thứ. Sao mới hè phượng đã nở đỏ cây, sao bằng lăng tím t thích nhanh tàn thế? Nhiều hơn cả, t nghĩ về cậu bạn- " tablemate". T nhớ m nhiều lắm, ko biết là nhớ m thật hay chỉ là nhớ cảm giác được nt với m mỗi tối. Biết là quân đội cấm sử dụng điện thoại, m dùng chui, cuộc nói chuyện lúc nào cũng bị bỏ dở, ko đầu ko cuối. Vẫn biết rằng đừng để ai đó trở thành thói quen của mình, ko sẽ rất khó bỏ. Nhưng từ khi nào m trở thành nỗi nhớ, thành niềm trăn trở của t vậy??? Thỉnh thoảng, t lại ngồi chất vấn cảm xúc của mình " T thích m thật ak? Hay chỉ là cảm giác?  Có thật t cảm thấy thoải mái khi ở cạnh m ko? Hay chỉ là t tưởng tượng?" Lỡ t thích m thật, nhưng m thích nhiều người như thế, m có nhan sắc, người ta có nét duyên, t thì ko... T thích con trai đá bóng, biết chơi thể thao nhưng t chưa thấy m đá bóng bao h. T thích người có thể nói chuyện với t đến sáng nhưng m thì nhạt. T muốn nắm tay ai đó chơi hết tất cả các trò mạo hiểm ở HL park, ngồi sau xe ôm người lái cùng phượt khắp từ bắc vô nam... Vẫn cứ cứng đầu ước gì người đó là m. T ko dũng cảm lắm nhưng máu liều ăn nhiều lúc nào cũng có nhưng sao với m, với mớ tình cảm này t nhút nhát đến thế, rối ren đến đau lòng. Người ta 20 tuổi đã trải qua ko biết bao nhiêu mối tình, ít thì cũng 1 lần nhớ mãi ko quên. Còn t vẫn ko dám thích 1 ai cả. T sợ, sợ sẽ thích người ta thật, sợ sẽ đau lòng, sợ mất tự do, sợ năng lực kém cỏi ko xứng đáng. Và m xuất hiện, t cũng vì nỗi sợ mà trốn tránh.
- Lâu ko gặp, ko ngờ p t cũng ngon đấy chứ, thế mà ko nhận ra sớm hơn:))
- p m vẫn ngon mà
- ... uhm, học đặc công toàn hàng tuyển, trai nhiều như thế nhớ tìm ny cho p nhé
- t đây, tìm đâu nữa
- ... Thôi, là p thì ko thể yêu, m hỉu hông. Cứ hơn m là đc
- Khó quá:((
T cười rồi bỏ qua, vì ai cũng biết câu trả lời thực sự.
Tháng 5 phượng nở đỏ cả thành phố, t ước gì được dẫn m đi lượn khắp các con đường ngắm nhìn. Nhưng t sợ gặp lại m, t muốn trốn chạy. T chỉ ước 4 năm trôi qua thật nhanh, t sẽ vào Nha Trang, vô Đà Lạt, bỏ lại sau lưng tất cả, sống 1 cuộc sống mới. T yêu HP từ khi đặt bút chọn Y HP nguyện vọng 1. T cũng muốn m sống ở đây, thấy những gì tuyệt vời của con người và thành phố này, nhưng ko muốn ở đó có t, t sợ làm m buồn. T ko sợ khó ko sợ khổ, t học y, học võ , học b rổ, học bơi, học đàn ... học và chăm chỉ học mọi thứ để trở thành người ưu tú, có thể hiên ngang đứng cạnh m. Cho t thời gian đi, t sẽ đi và hứa sẽ trở về, như đã hứa sẽ đợi m tốt nghiệp về HP vậy. Đợi t.... nhé, tablemate, " con trai của mẹ vợ t:))"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro