#10: Mệt mỏi
Mệt mỏi, mệt mỏi
Có ai thấu không?
Chẳng thể làm gì
Chẳng thể nghĩ gì.
Chỉ muốn bình yên
Tựa vào đôi vai
Vững chãi của người
Được người vỗ về.
Nhưng giờ chẳng còn
Giấc mơ ấy nữa
Bởi người chẳng còn
Hiện diện nơi đây.
Thật sự rất đau
Khi nhìn người đi
Dù muốn giữ chân
Nhưng lại không đành.
Bởi trái tim người
Chẳng hề có em
Mà là hình ảnh
Của cô gái khác.
Dù chẳng muốn nhớ
Nhưng không tài nào
Mà quên đi được
Hình bóng của người.......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro