Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Dấu Vết Rồng Tiên

Một cánh đồng lúa bát ngát, màu xanh mướt mắt dưới nắng vàng ruộm. Những ngọn núi cao chót vót nối tiếp nhau như xương sống khổng lồ của đất trời. Con sông mênh mông, dòng nước cuồn cuộn chảy về phía biển xa. Một làng quê yên bình với những ngôi nhà tranh vách đất, khói bếp lam chiều bay lên tạo nên một bức tranh quê hương thanh bình.

Nhưng ẩn sau vẻ đẹp yên bình ấy là một bầu không khí căng thẳng, lo âu. Những người dân làng mang vẻ mặt hoang mang, họ túm tụm lại với nhau, bàn tán xôn xao về mối đe dọa từ giặc ngoại xâm.

"Nghe nói quân Ân đã đánh đến biên giới, chúng rất hung hăng, tàn bạo!"

"Vua ta đang tập hợp binh mã để chống giặc, nhưng lực lượng chúng ta kém xa chúng!"

"Làng ta phải làm gì đây? Liệu chúng ta có thể bảo vệ được gia đình, quê hương không?"

Phương đứng giữa đám đông, lòng đầy bàng hoàng và sợ hãi. Cảnh tượng trước mắt cô quá đỗi thật, từng âm thanh, mùi vị, cảm xúc của người xung quanh như len lỏi vào cơ thể cô. Cô cảm nhận được nỗi lo âu, sự tuyệt vọng của người dân làng, cảm thấy ngọn lửa căm hờn đang bùng cháy trong tim họ.

"Đây... đây là thời đại nào?". Phương lẩm bẩm, cô nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm một manh mối gì đó giúp cô nhận ra nơi mình đang đứng.

"Đây là làng Cổ Loa, thời vua An Dương Vương." Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai Phương.

Cô quay lại, nhìn thấy một người đàn ông đứng ngay sau lưng mình. Anh cao lớn, khoẻ mạnh, khoác trên mình bộ áo giáp bằng da thú, tay cầm thanh kiếm sáng loáng. Khuôn mặt anh tuấn tú, góc cạnh và đôi mắt đen láy như hút hồn người đối diện. Một vẻ đẹp hoang dã, phiêu bạt toát ra từ con người anh, khiến Phương vừa tò mò, vừa e ngại.

"Ngươi... ngươi là ai?". Phương hỏi, giọng cô hơi run run. Cô nhận ra người đàn ông này chính là người xuất hiện trong chiếc mặt nạ đồng cô đã chạm vào.

"Ta là Phong." Anh trả lời ngắn gọn, ánh mắt anh luôn hướng về phía cánh đồng xa xăm, nơi có những đám khói đen bốc lên từ những ngôi làng bị giặc ngoại xâm tàn phá.

"Phong?". Phương lẩm bẩm, cái tên ấy vang lên trong tâm trí cô như một tiếng sét. "Ngươi... ngươi chính là người trong chiếc mặt nạ kia sao?"

Phong quay lại, nhìn Phương với ánh mắt kiểm tra. "Ngươi biết ta?". Anh hỏi, giọng nghi hoặc.

Phương gật đầu, cô kể cho Phong nghe về chiếc mặt nạ đồng, về luồng điện kỳ lạ và giấc mơ đưa cô đến nơi này.

"Ta không biết ngươi nói gì." Phong lắc đầu, "Ta chỉ biết rằng ngươi mang trong mình dòng máu của Rồng Tiên, và ngươi có liên quan đến số phận của ta."

"Dòng máu Rồng Tiên?". Phương trợn mắt, cô chưa bao giờ nghe đến thứ này trước đây. "Đó là gì?"

"Đó là dòng máu đặc biệt, được thừa hưởng từ các vị thần linh thời kỳ dựng nước." Phong giải thích, giọng anh trầm lắng. "Nó mang trong mình sức mạnh kỳ diệu, có thể điều khiển thiên nhiên, chữa lành bệnh tật, và thậm chí là... nhìn thấy quá khứ."

Phương sững sờ. Lẽ nào giai điệu cô nghe thấy, khả năng nhìn thấy những hình ảnh quá khứ chính là do dòng máu "Rồng Tiên" này?

"Vậy... vậy ta phải làm gì?". Phương hỏi, cô cảm thấy hoang mang trước những thông tin mới mẻ này. "Tại sao ta lại đến đây? Và ta phải làm gì để trở về?"

Phong nhìn thẳng vào mắt Phương, ánh mắt anh tràn đầy nỗi niềm khó nói. "Ngươi đến đây vì đây là nơi ngươi thuộc về." Anh nói, giọng anh như một lời tiên tri. "Số phận của ngươi đã được an bài từ lâu. Ngươi phải cùng ta bảo vệ dòng máu Rồng Tiên, ngăn chặn âm mưu hắc ám muốn hủy diệt nó."

Phương cảm thấy một trọng trách nặng nề đè lên vai mình. Cô không hiểu tại sao mình lại bị cuốn vào những chuyện kỳ lạ này, nhưng cô biết rằng mình không thể trốn tránh số phận.

"Ta... ta sẽ cố gắng." Phương nói, giọng cô tuy yếu ớt nhưng đầy quyết tâm.

Phong gật đầu, anh quay người hướng về phía làng Cổ Loa, nơi tiếng trống chiến đang vang dội, báo hiệu cuộc chiến sắp bắt đầu. "Hãy theo ta, Phương." Anh nói, giọng anh kiên định. "Cuộc chiến của chúng ta mới chỉ bắt đầu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro