Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 2: Delacour's Castle

Part 2.

Delacour's Castle.

Khoảng nửa giờ sau, Hermione nhận thấy mình đang tiếp đất. Nhưng trước khi Hermione có thể di chuyển, Demetri đã ngăn cô lại. “Xin vui lòng, để tôi được giúp.” Anh nhanh chóng xuống xe và mở cửa cho cô.

Hermione bước xuống và nhìn quanh một cách kinh ngạc. Một lâu đài sáng rực rỡ trong bầu trời đêm. Cơn gió lạnh thoáng qua làm cô rùng mình.

“Chúng ta nên vào trong trước khi tiểu thư bị đóng băng.” Anh đưa tay ra, Hermione nắm lấy và để anh đưa cô vào trong lâu đài.

Phía sau cánh cửa còn đáng kinh ngạc hơn, sàn nhà bằng đá cẩm thạch với những cầu thang vỹ đại dẫn lên các tầng trên. Đại sảnh lộng lẫy trong ánh đèn, với nhạc cổ điển và tiếng trò chuyện râm ran.

“Xin cho phép tôi được đi thông báo với cô chủ.” Anh nói nhẹ nhàng và Hermione gật đầu.

Cô đứng im nhìn người đàn ông rời khỏi đó, bối rối không biết phải làm gì.

“Champagne, Mademoiselle.” Một người phục vụ cuối chào.

“Cảm ơn” Cô lấy một ly và mỉm cười với anh ta.

Hermione đang khó chịu, nhưng cô không muốn thể hiện điều đó. Không ai ép mình đến đây. Cô tự nâng ly cho sự ngu ngốc của bản thân.

Cô nghe thấy một giọng nói sau lưng mình “Tại sao một nhan sắc rực rỡ thế này lại đứng một mình?”

Hermione quay lại và nhìn thấy cô ấy, vẫn xinh đẹp như mọi ngày. Cô ấy nắm tay cô dẫn ra khỏi đám đông.

“Bộ váy tuyệt đẹp.” Cô gái mỉm cười và chạy bàn tay trên người Hermione.

Hermione biết đây chỉ là cái cớ để cô ấy chạm vào mình, Sara là như vậy. Nhưng cô ấy đột ngột dừng lại.

“Cậu ổn chứ?” Hermione nhìn cô ấy.

Sara thì thầm “Cậu có pheromones của veela.”

“Nó là gì?”

“Cậu đang đi với ai?” Sara không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Trên thực tế thì tớ đến đây để gặp F.D ”

“F.D?” Sara nhướng mày và Hermione gật đầu. Cô im lặng và cắn môi. “Tớ mong cậu không gặp cô ta.” Cô nói trong sự buồn bã.

Hermione bối rối. Tại sao? Nhưng cô ngăn mình đặt câu hỏi, cô biết dù F.D là ai thì Sara cũng không ưa gì nhà Delacour và cô không muốn hai người lại cãi nhau vì chuyện này.

Sara thực sự muốn chạm vào Hermione. Đêm nay cô ấy thực sự rất đẹp. Cô nhìn ngắm một cách say mê vẻ đẹp nữ thần ấy, nhưng trong lòng lại giận dữ và ghen tuông. Delacour, đừng hòng cướp nàng từ tay ta. Sara thầm nguyền rủa kẻ thù của mình. Apolline? Cô hơi hoảng hốt khi nhận ra ai đó. Chết tiệt.

“Gặp cậu sau.” Sara nhanh chóng lẩn vào đám đông.

“Này!” Hermione gọi nhưng cô ấy đã biến mất. Đưa ly rượu lên môi, cô thở dài. Lẽ ra mình không nên đến đây.

Cô gần như ngạt thở và làm đổ rượu khi cảm nhận sự ấm áp và mềm mại đang vuốt ve cánh tay mình. Cô nhìn sang, đó là một người phụ nữ tóc vàng cao hơn cô, đôi mắt xanh lơ, làn da trắng và xinh đẹp trong bộ váy tím. Cô thực sự ấn tượng về người phụ nữ này, có một cái gì đó không phải vẻ quyến rũ bình thường. Hermione đoán, có thể cô ấy là một Veela.

“Cô là Hermione Granger?” Cô ấy mỉm cười

Hermione hơi choáng váng vì giọng nói du dương đầy chất giọng của cười Pháp “Vâng, thưa bà.”

Người phụ nữ tóc vàng đưa ta ra, với lòng bàn tay quay xuống dưới “Tôi là Madam Apolline Delacour.”

Hermione chần chừ trước khi nắm lấy tay của cô ấy, trong một giây, cô phân vân có phải nên bắt tay hay không. Nhưng cô chợt nhớ lại cử chỉ của Demetri và cuối xuống hôn lên tay cô ấy một cách lịch sự.

Người phụ nữ tóc vàng nhìn Hermione một cách hài lòng. “Ôi con gái của ta, người bạn đời của con thật sự là một cô gái xinh đẹp và thông minh. Và… là một trinh nữ.” Apolline nghĩ thầm và khẽ cười. Cô nhìn cô gái trẻ đang bối rối trong sự im lặng. Chắc chắn Hermione không có ý tưởng nào về những gì bà có thể cảm nhận được có thể cảm nhận được chỉ qua một cái chạm tay.

Bà quyết định giải vây cho cô gái trẻ đang căng thẳng “Tôi chắc chắn con gái tôi đang tìm cô.”

Đôi mắt Hermione mở lớn. “Bà là mẹ của cô ấy?”

Apolline mỉm cười và gật đầu.

Hermione bị sốc. Cô không thể tin người phụ nữ nhìn chưa đến ba mươi tuổi này là mẹ của một F.D nào đó, vì cô ấy xuất hiện một cách vô cùng quyến rũ và tán tỉnh với cô. “Demetri đã đi gặp cô ấy.”

Apolline nhìn qua vai Hermione “Và cậu ta đã quay lại.”

Hermione ngoảnh lại, nhìn thấy Demetri đang tìm cô. Apolline nắm tay cô dẫn đến chỗ anh ta.

Demetri hoàn toàn nhẹ nhõm khi nhìn thấy Hermione.

“Đang tìm cô gái xinh đẹp này đúng không?” Bà hỏi.

“Vâng thưa Bà.” Anh ta cuối chào.

Apolline nói nhỏ hơn với Demetri “Tôi đề nghị cậu nên giữ cô ấy trong tầm mắt. Đây là bữa tiệc của Veela mà cô bé thì quá xinh đẹp. Họ sẽ không ngần ngại phá vỡ quy tắc, ngay cả đối với bạn đời của Fleur. Hermione là đóa hoa mà ai cũng muốn hái.” Bà dừng lại và nhìn Hermione vài giây. “Hãy quan sát, cậu có thể thấy rõ Veela đang chú ý đến Hermione.”

Demetri nhìn quanh và tìm thấy rất nhiều cặp mắt dành cho Hermione.

“Cậu biết rõ con gái của tôi, cậu có muốn chịu đựng cơn thịnh nộ của Fleur khi con bé biết được bạn đời của nó bị cướp mất?”

Anh rùng mình, điều này đã xảy ra một lần khi Fleur biết Hermione hẹn hò với Viktor Krum cách đây vài năm. “Điều đó sẽ không xảy ra, thưa Bà. Tôi sẽ bảo vệ và trông chừng cô Granger.” 

“Tôi hy vọng là như vậy.” Giọng Apolline đanh lại “Còn nữa, tôi có thể cảm nhận được pheromones trên người cô bé. Tôi khuyên cậu nên làm gì đó để loại bỏ pheromones, trước khi đưa cô ấy đến gặp Fleur.”

Apolline quay sang Hermione, mỉm cười và đưa tay ra “Tôi mong gặp lại cô một lần nữa.”

Hermione phản ứng rất nhanh mặc dù cô không quen với những nghi thức này “Tôi cũng vậy.” Cô nói và cuối xuống hôn tay bà.

Demitri nhìn bà chủ của mình rời khỏi rồi đưa tay ra với Hermione “Cho phép tôi dẫn đường.”

Hermione để anh đưa cô đến một căn phòng khác, rộng lớn và đầy người. Nơi đây còn lộng lẫy hơn đại sảnh ở ngoài. Demetri đưa cô vượt qua căn phòng, đến trước ba cô gái đang trò chuyện với nhau.

Anh cuối chào “Thưa cô Delacour, tôi xin giới thiệu cô Hermione Granger.”

Hermione nghĩ mình vừa nhìn thấy cô gái tóc vàng xinh đẹp nhất trên đời. Cô gái cao với mái tóc dài vàng bạch kim, sáng lấp lánh, đôi mắt màu xanh pha lê và làn da trắng mịn hoàn hảo. Chiếc đầm xanh của cô rực rỡ, ôm sát những đường cong tuyệt đẹp. Cô mỉm cười dịu dàng với Hermione.

“Cô Granger, đây là tiểu thư Fleur Delacour.” Demetri nói với Hermione.

Cô gái tóc nâu đang lạc mất từ ngữ. Cô nuốt xuống và cố gắng mỉm cười lịch sự và duyên dáng nhất có thể. Fleur chắc chắn là con gái của Apolline, Hermione có thể thấy họ rất giống nhau.

Đôi mắt xanh của Fleur mờ đi vì những giọt nước mắt. Cuối cùng tôi cũng được gặp em. Người đẹp của tôi. “Hermione…” Cô thốt lên khi hôn lên má cô gái tóc nâu, và kéo dài những nụ hôn trong niềm hân hoan.

Nhưng Fleur khựng lại một chút và Demetri thấy tim mình rớt xuống bụng. Anh vừa nhớ ra những lời của Apolline về pheromones trên người Hermione.

Fleur cắn môi và ném cho Demetri cái nhìn giận dữ và hoang dã. Cô nhíu mày chờ đợi một lời giải thích.

Anh chàng tội nghiệp nuốt cục nghẹn ở cổ họng “Tôi… tôi không biết là ai và khi nào…”

Hermione hết nhìn Fleur rồi quay sang Demetri. Cô chưa bao giờ bối rối nhiều như vậy trong một buổi tối. Nhưng cô nghĩ rằng không nên hỏi về điều này, vì không chắc nó liên quan đến mình hay không.

“Tôi biết là ai.” Fleur gằng từng tiếng, nhưng cô đang cố gắng để không bùng nổ. Cô không muốn làm Hermione sợ hãi trong lần đầu tiên họ gặp nhau.

Fleur nhắm mắt một vài giây, tự nhủ phải trấn tĩnh. Chính cô cũng bất ngờ với sự bình tĩnh của mình. Chỉ riêng cái ý tưởng Sara D’Aubigne chạm vào Hermione cũng đủ để cô giết bất cứ ai cản trở mình tìm ra Sara và giải quyết cô ta. Nhưng ngay lúc này, cô có những điều quan trọng hơn phải làm. Hermione đã ở ngay đây, bên cạnh cô. Fleur mỉm cười nhìn người bạn đời của mình. Tôi sẽ không để Sara chạm vào em một lần nào nữa…

Sau lưng Fleur, hai Veela lặng lẽ rời khỏi đó. Họ nhìn nhau và biết rằng Fleur sẽ không muốn ai quấy rầy một khi cô đã ở bên người bạn đời của mình.

Fleur mỉm cười với Demetri “Cảm ơn anh.”

Demetri tròn mắt.

Hermione cười thầm. Không chỉ riêng mình là người bối rối với mọi thứ ở đây.

Fleur cầm lấy ly rượu trên tay Hermione và đặt nó xuống. Cô nhìn Hermione say đắm và đưa tay ra “Tôi có thể mời em nhảy chứ?” Sự quyến rũ trong chất giọng ấm áp làm Hermione rùng mình. Thật đáng yêu. Fleur mỉm cười.

Hermione đưa tay cho Fleur, để cô ấy đưa mình đến một căn phòng rộng lớn khác. Tiếng nhạc trỗi lên và Fleur xoay Hermione một vòng khi họ bắt đầu.

Fleur dĩ nhiên sẽ là người dẫn dắt. Bản năng của Veela là kiểm soát mọi thứ, kể cả một điệu nhảy với người bạn đời của họ.

Fleur đặt tay trái của Hermione lên vai cô, nắm lấy tay phải của cô ấy, và đặt tay còn lại lên hông người bạn đời của mình.

Và họ bắt đầu khiêu vũ.

“Em thật xinh đẹp, ma amour.”  (tình yêu của tôi)

Hermione đỏ mặt, tim cô đập thình thịnh tron lồng ngực “Chị cũng vậy.” Cô nói và nhìn Fleur đang cười rạng rỡ. Điều gì đó nhắc nhở cô đây là lúc tốt nhất để đặt câu hỏi với ‘F.D’ mà không sợ bị làm phiền.

“Em rất vui vì buổi tiệc tối nay, nhưng em thực sự muốn hỏi tại sao chị lại mời em.”

Fleur cười “Tại sao không?”

Hermione chớp mắt, cô không muốn lạc vào nụ cười này quá lâu “Ý em là, em chưa gặp chị bao giờ. Làm sao chị biết em?”

“Tôi đã biết em một thời gian, nhưng chưa bao giờ đủ can đảm để đến làm quen với em.” Fleur nhìn ngắm khuôn mặt xinh xắn của Hermione một cách say mê.

Cô đã nói ‘một thời gian’ thay vì ‘gần năm năm’. Cô gặp Hermione lần đầu tiên ở chung kết Cúp Quidditch Thế Giới.

Cô bé tóc nâu va vào cô trên cầu thang dẫn lên khán đài. Fleur choáng váng khi nhìn vào mắt Hermione, lần đầu tiên cô thấy tim mình như ngừng đập vì một ai đó. Tay cô run rẩy khi cô giúp cô bé đứng dậy, cô nhìn không chớp mắt vào đôi môi xinh xắn đang bối rối. Fleur lạc mất từ ngữ khi Hermione xin lỗi cô và đuổi theo những con trai tóc đỏ, để lại cô gái tóc vàng vẫn còn lắp bắp.

Fleur thẩn thờ đi theo cô bé tóc nâu. Cô quyến rũ một chàng trai trẻ nhường ghế của anh ta cho mình, ngay sau lưng Hermione. Fleur ngồi ở đó, không biết trận đấu đang diễn ra như thế nào, cô chỉ nhìn chằm chằm vào mái tóc nâu bồng bềnh trước mắt, và thỉnh thoảng giật mình khi cô bé đứng bật dậy và la hét giống như những người khác.

Cô nghe thấy họ nói chuyện với nhau, gọi tên cô bé. ‘Hermione. Hermione. Cô ấy là Hermione…’ cô lẩm bẩm trong đầu. Fleur biết mình phải làm gì đó để kết bạn với Hermione. Nhưng trận đấu kết thúc nhanh chóng, và Tử Thần Thực Tử xuất hiện khiến mọi người đều phải chạy trốn.

Những ngày sau đó là khoảng thời gian khó khăn, cô không thể ngừng suy nghĩ về Hermione. Cô đã nghe họ nhắc đến ‘Hogwarts’, chắc chắn cô bé tóc nâu theo học ở đó. Fleur đã bảo Demetri, cận vệ của mình, âm thầm theo dõi Hermione và kể cho cô nghe về tất cả những điều liên quan đến cô bé.

Cô kể với mẹ của mình về Hermione và tình yêu dành cho cô bé. Apolline hoàn thấu hiểu và thông cảm với con gái mình. Bà nói với Fleur rằng Hermione chính là người bạn đời định mệnh của cô.

Đó là năm tổ chức Tam Pháp Thuật, trường Beauxbatons của cô được mời đến Hogwarts. Cô muốn đến Hogwarts để được gặp Hermione, nhưng mẹ của cô, đã ngăn cản.

Vì Fleur chỉ mười bảy và chưa phải là một Veela trưởng thành thực sự. Một Veela chưa đủ kinh nghiệm sẽ không thể kiểm soát tốt khi ở bên bạn tình của họ, nhất là khi Hermione mới mười bốn. Fleur chỉ có một phần tư huyết thống của Veela nhưng nó cũng đủ để cô biến thành hình dạng nguyên thủy khi bị kích động.

Bà khuyên cô nên chờ đợi, ít nhất đến khi Fleur đảm bảo mình có thể kiểm soát bản năng Veela hoặc khi Hermione trưởng thành.

Cô chờ đợi, nhưng năm Hermione mười bảy, cuộc chiến nổ ra. Cô và người của mình không thể biết được Hermione đang ở đâu, với những người bạn của cô ấy.

Khi chiến tranh kết thúc, Hermione trở lại Hogwarts để hoàn thành năm học cuối cùng. Sau đó, cô được đặc cách vào vị trí quan trọng trong Bộ Pháp Thuật, vì những đóng góp của mình trong cuộc chiến chống lại phe Hắc Ám.

Apolline nói với Fleur rằng đây là thời điểm thích hợp để gặp Hermione, người bạn đời của cô.

Hermione biết Fleur đang nói dối. Cô gái tóc vàng này không thể nào là một người nhút nhát.

“Tôi cho rằng đây là một cách tốt để làm quen với em.” Fleur nói.

Hermione gật đầu, tự hỏi mình có thể tin được hay không. “Vậy là, trong tất cả những người từng gặp, chị quyết định mời em.”

Fleur nghiêng cô xuống với bàn tay đỡ quanh hông Hermione. Fleur nhìn xuống và thì thầm “Tôi không thể tìm được một người nào tuyệt vời hơn em.”

Hermione biết khuôn mặt của mình đang đỏ lên nhưng cô không thể ngăn lại. Nhưng nụ cười của Fleur dần tắt khi cô nhìn thấy những Veela khác đang nhìn chằm chằm vào Hermione của cô.

Fleur bắt đầu lo lắng những Veela ở đây đang quyến rũ bạn đời của mình. Dù cô đã kiểm soát tốt trên sàn nhảy để cả hai không di chuyển quá gần bất cứ một người nào. Nhưng nó không ngăn họ cố gắng tiếp cận Hermione.

Mọi việc bắt đầu phức tạp hơn khi các Veela tìm mọi cách đến gần cô gái tóc nâu xinh đẹp. Fleur thấy thất vọng vì không thể thưởng thức trọn vẹn điệu nhảy đầu tiên với Hermione.

Veela đang vây quanh hai người giữa sàn nhảy. Fleur kéo Hermione sát vào mình và trừng mắt nhìn quanh để khẳng định một lần nữa cô gái này thuộc về Fleur Delacour.

Pheromones ở khắp nơi, dù không thể cảm nhận rõ ràng nhưng Hermione biết mình đang gặp rắc rối. Cô thấy chóng mặt, không thể kiểm soát được trọng lực và cuối cùng gần như ngã vào vòng tay của Fleur.

Fleur bế Hermione lên và rời khỏi đó trong sự giận dữ. Cô gái tóc nâu đang chiến đấu để không mất đi ý thức.

Các Veela ở đó bắt đầu nói bằng ngôn ngữ của riêng họ.

“Ngươi nên học cách chia sẻ, Fleur. Đó là một điều lịch sự trong thế giới của chúng ta.” Một Veela nói và cười nham nhở.

“Ta không có vấn đề trong việc chia sẻ với mọi người. Nhưng nếu ngươi đang nói đến người bạn đời của ta, ta sẽ không bao giờ đồng ý.” Fleur ôm chặt cô gái hơn trong vòng tay của mình.

“Thôi nào, Fleur. Chúng ta luôn chia sẻ với nhau mà.” Vài Veela sau lưng cô lên tiếng.

“Đó là những thứ khác. Riêng cô gái này, thuộc về ta.” Fleur gằng giọng.

Các Veela tiến đến gần hơn và gầm gừ.

“Đừng thách thức Delacours.” Fleur gầm lên lời cảnh cáo và nhìn họ với đầy sát khí.

Trong một vài phút sau đó, các Veela bắt đầu đánh giá tình hình. Fleur chiến đấu giỏi hơn họ rất nhiều và họ không có cơ hội nào để thắng. Bản năng động vật thúc đẩy họ lao vào giành giật con mồi, nhưng lý trí của con người mách bảo họ nên từ bỏ.

Fleur nhìn quanh, thấy nhiều Veela đã thôi gầm gừ, một số bỏ đi, những người còn lại chỉ đơn giản là đứng tránh ra. Cô hài lòng, đi ngang qua họ để bước lên cầu thang. Mẹ cô đang đứng trên bậc thang cuối cùng và mỉm cười với cô.

“Mẹ biết họ sẽ không dám đụng vào con.” Apolline nhìn con gái của mình đầy tự hào.

“Chỉ là một lũ sâu bọ tự cho là ngang hàng với chúng ta.” Fleur liếc xuống đám người phía dưới với cái nhìn khinh bỉ.

Apolline bỏ qua những lời nguyền rủa và chú ý vào cô gái trên tay Fleur. Hermione đang cố gắng để giữ mắt của mình không sụp xuống, nhưng cô vẫn không nhận thức được nhiều.

“Tội nghiệp.” Apolline vén một sợi tóc ra khỏi khuôn mặt Hermione “Cô bé không biết mình đang đối mặt với những gì.”

“Con phải làm gì để cô ấy tỉnh lại.” Fleur nhìn Hermione đầy lo lắng.

Purple Elixir sẽ giúp cô bé ổn định lại. Thật ngạc nhiên vì Hermione vẫn còn giữ được chút ý thức…”

Fleur gật đầu “Cô ấy rất mạnh mẽ.”

“Một phần. Bên cạnh đó, mẹ nghĩ Hermione không bị ảnh hưởng nhiều bởi Veela như những người bình thường khác.”

“Ý của mẹ là, cô ấy không bị quyến rũ bởi pheromones?”

“Đúng vậy. Lúc ở đại sảnh, cô bé có rất nhiều pheromones trên người, nhưng không có Veela nào quyến rũ được cô bé. Hermione rất đặc biệt.” Apolline mỉm cười nhìn vào cô gái tóc nâu.

“Cô ấy đương nhiên rất đặc biệt, con chưa bao giờ yêu ai nhiều như thế.” Fleur cười với chính mình. Cô cuối chào mẹ của mình rồi bước đi.

“Fleur!” Apolline gọi và Fleur quay lại nhìn vào bà “Mẹ nói ‘đặc biệt’ vì cô ấy thực sự…đặc biệt. Trong trường hợp con không biết, Fleur, Hermione là một trinh nữ.” Bà nhấn mạnh hai chữ cuối cùng và không nhịn được cười với khuôn mặt há hốc của con gái mình.

“Cái g…”

“Hãy nhẹ nhàng với cô bé, đừng ngược đãi hay đe dọa.” Bà bước tới chạm vào tay Fleur “Một điều quan trọng nữa, hãy kiềm chế bản thân mình, mẹ chưa muốn thành bà ngoại đâu.” Dừng lại một chút, bà đưa ly rượu lên môi nhấm nháp trong khi Fleur đang xử lý những thông tin dồn dập “Mẹ đoán cô bé sẽ đánh giá cao nếu con hỏi ý kiến cô ấy trước khi… làm những điều con muốn.” Apolline nháy mắt với con gái mình.

Fleur mỉm cười “Con hiểu rồi.”

Apolline thưởng thức ly rượu của mình trong khi nhìn Fleur rẽ trái ở cuối hành lang dẫn đến phòng của cô.

----------------------------------

Fleur đặt Hermione lên giường và ngồi xuống bên cạnh. Đưa tay vén những sợi tóc ra khỏi khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo nàng, Fleur mỉm cười và cuối xuống hôn nhẹ lên trán người bạn đời của mình.

“Em sẽ ổn thôi. Tôi đi lấy thuốc và quay lại ngay.” Fleur vuốt ve hai bên má Hermione rồi đứng dậy, đi ra khỏi phòng.

Fleur đóng cửa lại và đi vào hành lang trải dài gần như vô tận.

“Delacours không bao giờ thay đổi.”

Fleur khựng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc, những âm thanh mà cô sẽ không bao giờ quên. Cô quay lại và nhìn thấy kẻ thù của mình, Sara D’Aubigne. Cô nheo mắt lại “Ngươi làm gì ở đây? Delacours không chào đón D’Aubignes.” Fleur nói một cách thù địch.

“Ta không quan tâm đến Delacours, ta chỉ đến để lấy lại nhưng gì thuộc về mình.” Sara nói và đi về phía Fleur.

Fleur mỉm cười đe dọa “Ta mong rằng ngươi không đề cập đến người bạn đời của ta.”

Sara nhún vai “Công bằng mà nói, ta đã gặp cô ấy trước và đã đánh dấu chủ quyền của mình.”

“Quy tắc thay đổi nếu đó là người bạn đời định mệnh của ta.”  Fleur nói chậm rãi.

“Nhưng có vẻ Hermione thích lên giường với ta hơn.” Sara cười ranh mãnh để chọc tức Fleur. Và cô đã thành công khi mí mắt cô gái tóc vàng bắt đầu giật điên cuồng trong sự tức giận.

Fleur xấn tới trước mặt Sara “Ngươi không được phép nói về Hermione như vậy. Nàng trinh trắng và cao quý. Người hãy cút về chỗ của mình.” Cô gầm gừ và siết chặt nắm đấm. Fleur đang kiểm soát veela trong người, cô chưa bao giờ thích biến thành Veela.

Sara im lặng vì sốc, suốt thời gian bên nhau, cô không hề biết Hermione là trinh nữ. Thảo nào cô ấy từ chối mình ngay trên giường. Cô chợt giận dữ khi Fleur lại biết điều đó. Không thể nào, họ chỉ mới gặp nhau! Cô nuốt xuống, giãn các cơ mặt của mình rồi cười lớn “Owh, xin thứ lỗi vì đã thô lỗ, tiểu thư Fleur Delacour. Nhưng ta yêu Hermione và ta sẽ không dừng lại đến khi có được nàng.” Cô thực sự đã chọc giận Veela tóc vàng.

Fleur không do dự, cô tát thật mạnh vào mặt Sara. Móng tay cô đã biến thành móng vuốt.

Sara thấy máu chảy xuống từ mặt của mình, cô gầm lên và không thể kiểm soát được nữa. Trong một vài giây, cô biến thành hình dạng veela nguyên thủy.

(Trích dẫn về Veela:

Veela là sinh vật huyền thoại, sự kết hợp Mỹ Nhân Ngư và Hippogriffs (gần giống với Bằng Mã).

Hội tụ đầy đủ sức mạnh từ đôi cánh mạnh mẽ, móng vuốt sắc nhọn và khả năng chiến đấu của mãnh thú, nhưng nó là những sinh vật kiêu hãnh và nóng nảy, không tha thứ cho sự thách thức hay coi thường.

Một sức mạnh vô địch ẩn trong giọng nói du dương, tiếng hát mê hoặc, sự quyến rũ như Mỹ nhân ngư.

Veela ngày nay mang hình dáng của con người, nhưng họ sẽ biến đổi thành hình dạng thực sự khi giận dữ hay quá kích động.

Một số Veela trưởng thành có thể điều khiển thần chú không cần đến đũa phép. Nhưng đó là một kỹ năng bí ẩn và hiếm gặp.

Tất cả Veela là nữ, và họ con cháu của họ cũng vậy. Nguyên thủy Veela chỉ giao phối với nhau, một trong số họ sẽ sinh con.

Hiện nay còn lại rất ít Veela thuần chủng. Trải qua nhiều cuộc chiến giữa các gia tộc lớn, Veela suy yếu dần và không còn giữ huyết thống thuần chủng. Họ bắt đầu giao phối với con người và con cháu của họ chỉ còn một phần huyết thống Veela.

Veela thường chọn bạn tình là nữ mặc dù sức quyến rũ của họ và pheromones có thể mê hoặc cả đàn ông hay phụ nữ. Họ có thể có rất nhiều bạn tình, nhưng chỉ có một người bạn đời định mệnh, đó là người mà họ thực sự khao khát, tôn thờ và muốn xây dựng nhiều hơn ngoài tình dục…)

Sara lao vào nhưng Fleur nhanh chóng né tránh. Cô gái tóc vàng bùng nổ, cô biến thành Veela trong tích tắc. Cả hai tấn công bằng móng vuốt sắc nhọn và đôi cánh lớn.

Sara ghim Fleur vào tường tạo thành những vết nứt khổng lồ và bức tường gần như sụp xuống. Fleur gầm gừ, cắm phập móng vuốt vào bụng Sara khiến veela kia phải hét lên đau đớn và lùi lại.

Sara lấy lại hơi thở, mặc kệ máu đang chảy, cô giơ vuốt lên định tấn công một lần nữa. Nhưng cô nghe thấy những Veela khác đang tới. Delacours khốn kiếp. Cô nhìn quanh và phá một khung cửa kính để bay ra ngoài.

Apolline chạy đến, sau lưng bà là những cận vệ trong lâu dài. Họ tìm thấy Fleur đang ngồi dựa vào tường, giữa hành lang tan hoang và đổ nát, đang thở dốc. Mái tóc vàng của cô rối bù và bộ váy xanh lộng lẫy đã rách nát, lộ ra những vết thương bởi móng vuốt.

Fleur đã trở lại hình dáng con người, nhưng lông vũ ở khắp nơi đủ để Apolline đoán được con gái mình vừa mới biến thành Veela. Bà chạy đến quỳ xuống bên Fleur “Chuyện gì đã xảy ra?” Giọng bà bình tĩnh nhưng rất nghiêm khắc.

“D’Aubigne.” Fleur trả lời, đưa tay lên chặn một cơn đau từ bên sườn.

Apolline khác ngạc nhiên. Hai gia đình đã không còn chiến tranh tàn khốc với nhau như trước đây, nhưng có vẻ mọi thù địch vẫn còn. Bà gật đầu với con gái mình rồi quay lại với những người cận vệ.

Fleur đang choáng vì vết thương, cô không thể nghe thấy mẹ của mình đang nói gì với họ. Fleur là một chiến binh thực sự, nhưng cô đã không chiến đấu trong một thời gian dài. Cơ thể cô đang phàn nàn vì những vết thương bất ngờ và dồn dập.

Cận vệ chạy đi và Apolline về phòng của mình để lấy thuốc. Bà quay lại với một lọ chất lỏng màu cam. Bà đổ thuốc vào miệng Fleur và veela trẻ nhăn mặt nuốt xuống. Gần như lập tức, vết thương đã lành lặn.

Apolline giúp Fleur đứng dậy “Đừng để một ả D’Aubigne làm hỏng đêm nay.” Bà nói và siết nhẹ cánh tay con gái mình.

Fleur lắc đầu. “Chắc chắn là không.”

Bà nhìn Fleur một lượt và khẽ cau mày với hai bàn tay đầy máu trước mặt mình. “Con nên giải quyết những vết máu này trước khi cô bé nhìn thấy.” Bà nói một cách hờ hững nhưng ánh mắt khá tự hào khi con gái của mình không bao giờ để thua nhà D’Aubigne.

Fleur gật đầu với mẹ của mình và bước căn phòng gần đó. Cô vào phòng tắm và rửa sạch vết máu trên tay. Đừng bao giờ thách thức Delacours. Fleur hài lòng nhìn vết máu đỏ thẩm của kẻ thù.

Cô mở kệ tủ gần đó, lấy một lọ thuốc và rời khỏi phòng. Nhìn xuống bộ váy rách nát của mình, cô thầm nguyền rủa Sara. Con khốn. Đó là chiếc váy mà cô rất thích.

Fleur bước vào phòng ngủ của mình và khóa cửa lại. Liếc qua cô gái tóc nâu vẫn nằm im trên giường, cô cởi váy ra và khoát áo choàng satin lên người. Fleur ngồi xuống bàn trang điểm, chải lại tóc và chỉnh trang nét mặt của mình trước khi đến bên giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro