Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 1: F.D???

Part 1. 

F.D.

Hermione đang trò chuyện với hai người bạn thân của cô, Harry và Ron. Một ngày thứ sáu bận rộn như tất cả những ngày còn lại, nhưng họ đã sắp xếp để gặp nhau. Harry và Ron là Thần Sáng, còn Hermione là Đấng Chữa Lành.

Họ dành cả buổi chiều để cười đùa với nhau, nhắc nhớ lại những ngày tháng ở Hogwarts. Tuy nhiên họ không nói nhiều về năm thứ bảy, khi cuộc chiến nổ ra, vì đã có quá nhiều mất mát. Nhưng Voldemort đã chết, thế giới an bình và mỗi người đều xây dựng lại cuộc sống và tìm kiếm hạnh phúc cho mình.

Họ chia tay nhau lúc nửa đêm, khi cả ba đều say rượu.

“Này, tớ không muốn đợi nhiều tuần nữa để gặp nhau…” Ron lè nhè khi họ bước ra khỏi quán. Harry gật gật khi cả hai tựa vào nhau, chao chảo.

“Tớ sẽ ngạc nhiên nếu chúng ta ngừng tìm kiếm rắc rối cho mình… ngay cả bây giờ” Hermione nói rồi cả ba cười phá lên.

“Tạm biệt hai bồ”

“Ngủ ngon, Hermione…” Harry ôm lấy cô bạn trước khi kéo Ron vào một góc khuất và Độn Thổ.

Hermione quay mặt về con phố. Cô muốn đi dạo một lát, men rượu khiến những ánh đèn đường lung linh hơn, và khiến cô không nhận ra một cô gái tóc vàng đang lặng lẽ đi theo phía sau mình.

------------------

Hermione nhăn nhó tắt đồng hồ báo thức, dụi mắt và ôm lấy hai bên đầu. Không biết hôm qua đã uống bao nhiêu. Cô lầm bầm ngồi dậy, chuẩn bị để đến sở làm.

Cô đang đứng trong nhà bếp khi một vật gì đó màu trắng lao vào qua cửa sổ, đáp thẳng xuống đĩa thức ăn của cô khiến mọi thứ tung tóe. Hermione quắc mắt nhìn kỹ vào sinh vật đó, một con cú màu trắng tuyết, gần giống với con Hedwig của Harry. Và trước khi cô kịp phàn nàn, nó đã nhìn cô với ánh mắt vô tội khiến cô phải bật cười. Cô bước tới nhặt bức thư lên và vuốt ve con cú.

“Cảm ơn bạn.” Cô gật đầu và mỉm cười. Nó nhìn cô một lát rồi bay đi.

Hermione nhét bức thư vào túi xách, cầm lấy một miếng sandwich rồi đi vội ra cửa.

---------------

Cô gái tóc nâu ngồi vào bàn và bắt đầu những công việc vào buổi sáng. Chợt nhớ ra bức thư, cô đặt bút xuống và tìm nó. Hermione dùng thần chú xóa sạch những vết bẩn đồ ăn để lộ ra cái tên trên phong bì. Dòng chữ “Hermione Granger” được viết bằng mực đen, mềm mại nhưng ngay ngắn và thanh lịch.

Cô mở nó và tìm kiếm một tấm giấy da được xếp lại, nhưng thay vào đó chỉ có một mảnh giấy nhỏ được mạ vàng xung quanh và vừa vặn với phong bì bên ngoài. Nổi bật trên đó là dòng chữ màu đen, với những đường nét hoàn hảo.

Bạn được mời tham dự vào đêm dạ hội tại lâu đài Delacour vào ngày Thứ Bảy của tuần này, lúc tám giờ tối. Sẽ có người đến đón bạn.

Hermione nhìn chằm chằm trong sự ngạc nhiên. Cô không hề biết gì về gia đình Delacour hay tại sao họ lại gửi thư mời. Cô nghĩ đến một sự nhầm lẫn, có thế nó dành cho một 'Hermione Granger' nào đó.

Cô tìm kiếm những dòng chữ cuối cùng.

Hãy khiêu vũ với tôi, ma amour. (tình yêu của tôi)

F.D

Cô đọc thêm một lần nữa rồi để nó sang một bên và tiếp tục công việc của mình.

-----------------

Vài giờ trôi qua, Hermione vẫn đang tập trung vào mớ giấy tờ trên bàn. Cô nghe một tiếng crack nhỏ và nhìn lên. Là bạn của cô, Sara D’Aubigne. Người phụ nữ với mái tóc dài nâu đỏ, làn da trắng mịn màng và đôi mắt màu xanh lá, cô thực sự rất đẹp.

“Không bao giờ gõ cửa.” Hermione lắc đầu và mỉm cười “Điều gì mang cậu đến đây?”

Sara nháy mắt tinh nghịch và đi đến chỗ bạn của mình với những cái lắc hông khêu gợi “Cần phải có lý do mới được gặp bạn của mình sao?” Cô ngồi lên tay vịn trên ghế của Hermione và nhìn quan sát cô ấy làm việc. “Nét chữ rất đẹp, cậu viết bằng gì vậy?”

“Bút fountain, phát minh của Muggle. Tớ thấy nó dễ viết hơn bút lông ngỗng.”

“Cậu thật khéo léo.” Sara vuốt ve bàn tay của Hermione nhẹ nhàng.

Hermione đỏ mặt. Kể từ cái đêm mà họ suýt ngủ với nhau, Sara luôn tận dụng mọi cơ hội để chạm vào cô, khêu gợi, tán tỉnh, dù cô đã nói rõ rằng mình không có ý định nào với Sara ngoài tình bạn.

Nhưng Sara luôn bướng bỉnh. Hermione nhìn lên và nhận ra khuôn mặt cô ấy đã ở rất gần. Cô bỏ mặc những hơi thở nóng hổi trên cổ mình và quay lại, tiếp tục làm việc, từ chối một cô gái quyến rũ đang muốn hôn cô.

Đêm đó là một sai lầm. Họ đã uống nhiều trong bữa tiệc, hay ít nhất cô đã uống quá nhiều. Sara đưa cô về và Hermione không hề biết tại sao họ lại hôn nhau say đắm. Vài phút sau, cô thấy mình trên giường với Sara ở trên, đang cởi đồ của cô. Cô thấy choáng váng và không thể suy nghĩ nhiều, nhưng cô chắc chắn điều này hoàn toàn sai lầm. Sara phủ lên cơ thể cô bằng những nụ hôn và tay cô vuốt ve trên ngực và đùi của cô. Không ổn. Không chỉ vì hai người là bạn bè, thực tế là cô chưa sẵn sàng cho điều này. Cô đã từng hôn nhiều người, như Viktor Krum vào năm thứ tư sau buổi dạ vũ, hay khi cô mười bảy và lao vào cuộc chiến, Ron và cô đã có những nụ hôn, hay Johnathan Marquez, đồng nghiệp của cô, cách đây vài tháng. Nhưng nó chỉ dừng lại ở những nụ hôn sâu và sự âu yếm, vuốt ve, cô chưa bao giờ lên giường với bất cứ ai. Không nhiều cô gái mười chín tuổi vẫn còn trinh trắng, nhưng phải thừa nhận cô là một trong số họ. Nỗi sợ hãi khiến cô tỉnh táo, Hermione đã từ chối Sara, ngay trên giường.

Hermione xua đẩy những ký ức gần đây giữa họ, nuốt nước bọt, tập trung vào cây viết trên tay. Những hơi thở nóng bỏng đã rời khỏi cô, Hermione nhìn lên một lần nữa và thấy Sara đang chú ý vào lá thư của cô. Cô ấy đứng dậy và cầm nó lên, đọc cẩn thận. Hermione nghe thấy những lời nguyền rủa bằng tiếng Pháp và Sara quay lại nhìn chằm chằm vào cô.

“Cậu có tham dự không?” Sara hỏi, Hermione có thể nghe thấy sự ghen tuông từ cô bạn của mình.

Cô lắc đầu “Tớ không nghĩ vậy.”

“Tốt.” Sara đặt bức thư xuống.

Cô nhìn bối rối “Tại sao?”

Sara ngồi xuống  như lúc nãy “Vì cậu tốt nhất không nên đến đó.”

“Và lý do là?”

Sara hít sâu vào để bình tĩnh hơn “Tớ biết nhà Delacour. Tớ không muốn cậu có quan hệ nào với họ.”

Hermione há hốc, cô thấy lố bịch khi Sara bảo cô phải làm gì và không được làm gì. “Tớ vẫn chưa chắc chắn có nên đi hay không.” Cô khẳng định, bỏ mặc những lời nói của Sara.

Ánh mắt cô ấy đanh lại “Cậu sẽ không đi.”

“Cậu là ai, mẹ tớ à?” Hermione đặt bút xuống.

Sara thả lỏng một chút “Hermione, Delacour là một gia tộc Veela.”

“Làm sao cậu biết điều này?” Cô không có nhiều ý tưởng về veela nhưng cô đã từng nghe về họ.

Sara mở miệng định giải thích rằng mình là một veela, nhưng cô lại không muốn Hermione biết về thân phận của mình. “Cậu không biết họ là ai đâu. Gia đình tớ đã chiến tranh với gia tộc Delacour hàng thế kỷ.”

“Tốt, tớ nghĩ mình có thể đi, vì nó chẳng liên quan gì đến tớ cả.” 

Sara đã đến giới hạn bình tĩnh của mình. Ý nghĩ về một veela khác chạm vào Hermione khiến cô tức giận. Cô kéo Hermione đứng dậy và đẩy cô ấy vào tường với một sức mạnh khủng khiếp.

“Tớ cấm cậu đi.” Sara chiến đấu với thú tính trong người, cô không muốn biến thành veela trước mặt Hermione.

Hermione đang sốc vì sức mạnh của Sara “Cậu không thể ra lệnh cho tớ. Tớ không phải vật sở hữu của cậu.” Cô đã dự định bỏ qua thiệp mời đó, nhưng giờ đây cô muốn làm điều ngược lại, vì không thể chấp nhận những mệnh lệnh của Sara. Cô cố đẩy cô ấy ra nhưng cô gái kia quá mạnh.

Sara im lặng và nhìn chằm chằm vào Hermione. Cô âm thầm phát tán pheromone của mình lên người cô ấy. Sara muốn những veela khác biết Hermione thuộc về cô.

Một lát sau, Sara buông Hermione ra, vuốt ve và hôn lên môi cô ấy trước khi Độn thổ ra khỏi phòng, để lại một Hermione choáng váng.

--------------

Những ngày sau đó, Sara không hề xuất hiện. Hermione cố quên chuyện hôm đó, về những khía cạnh mà cô chưa bao giờ nhìn thấy về Sara. Dù sao họ đã làm bạn một thời gian dài, cô không muốn kết thúc theo cách này.

Hermione thức dậy buổi sáng Thứ Bảy với cơ thể ướt đẫm mồ hôi và thở hổn hển. Cô đã mơ về Sara, và cả hai làm tình với nhau, suốt đêm. Cô bối rối và kinh ngạc, bản thân cô chưa bao giờ muốn điều đó với Sara, nhất là khi họ đang căng thẳng với nhau như vậy.

Cô ngâm mình trong nước nóng, bắt đầu một ngày mới thật thoải mái và vui vẻ, cố gắng không nghĩ tới giấc mơ lúc nãy và những điều cô đang lo lắng cho buổi tiệc tối nay.

Hermione đang ngồi thoải mái và đọc sách khi chuông cửa reo.

“Chào Ginny, điều gì mang em đến đây?” Cô mở rộng cửa để cô gái tóc đỏ bước vào.

Ginny nhún vai và đi về phía ghế sô pha “Không có gì đặc biệt. Chị có muốn ra ngoài tối nay với em không."

"Với Harry và Ron?" Hermione ngồi cạnh Ginny.

"Không, không. Chỉ những cô gái với nhau." Ginny cười gian.

Hermione mỉm cười “Nghe thật hấp dẫn nhưng chị tối nay chị bận rồi.”

Ginny bĩu môi “Lại làm việc sao? Thôi nào, hôm nay là thứ Bảy đó. Đừng lảng phí tuổi xuân như vậy.”

“Chị đang thư giãn rất nhiều, em không thấy sao.” Hermione cười lớn.

“Vậy không phải là công việc?” Ginny tò mò một cách thích thú.

“Một buổi tiệc… khiêu vũ.”

Ginny nhướng mày “Với ai?”

Hermione biết sẽ rất buồn cười nếu nói rằng cô không biết mình sẽ đi với ai. Thay vào đó, cô đưa cho Ginny xem thiệp mời.

Ginny đọc một lượt rồi rít lên “Chị sẽ đi?”

“Ừ” Hermione nói cứng rắn.

“Wow! Không thể tin được!!!” Ginny vô cùng phấn khích “Chúc mừng chị!” Cô ôm chầm lấy Hermione làm cô gái lớn hơn bối rối nhưng vẫn đáp lại. “Em có nghe nói về Delacour và những buổi tiệc của họ. Họ luôn mời những người tuyệt vời đến đó. Họ chắc chắn phải đánh giá rất cao những người mà họ muốn mời. Nhưng cụ thể là ai trong số họ đã mời chị?”

“Chị không biết, cú mang thư đến cách đây vài ngày.” Hermione chỉ vào những dòng chữ lưu ý ở mặt sau tấm thiệp “Chị không quen ai tên viết tắt là F.D cả.”

Ginny nhìn hơi lo lắng “Em cũng không biết người nào như vậy... Chị có chắc chắn sẽ đi không?”

Hermione thoáng nhớ lại sự giận dữ của Sara “Đó là câu chuyện dài, nhưng tóm lại chị sẽ đi.”

Ginny cắn môi “Hơi nguy hiểm đó, Hermione. Chúng ta không biết gì về họ, cả anh chàng F.D nữa.”

“Và chị chưa bao giờ gặp tình huống nguy hiểm như vậy.” Hermione mỉa mai, cô không muốn nhắc lại rằng mình đã trải qua những gì với Harry và Ron trong những năm tháng chiến tranh.

“Em biết chị rất thông minh và bản lĩnh, nhưng đây là loại nguy hiểm không cần thiết phải lao vào.”

“Em cho rằng chị không nên đi?” Hermione hỏi lại.

"Cũng không hẳn. Nếu em nhận được lời mời thế này, em chắc chắn sẽ đi.”

Hermione nhìn vào đôi mắt đang sáng lên của Ginny và mỉm cười, đôi lúc cô không thể đoán được suy nghĩ của cô bé tóc đỏ.

“Em sẽ giúp chị sẵn sàng cho tối nay.” Ginny nháy mắt.

------------

Hermione đang mặc chiếc váy màu trắng bạc lấp lánh, Ginny đã giúp cô làm tóc, trang điểm và đeo hoa tai, vòng cổ…

Khi mọi thứ đã hoàn tất, Ginny lùi ra một chút và ngắm nhìn thành quả “Wow, em muốn hôn chị ngay bây giờ.” Hermione đỏ mặt và đánh vào tay cô “Chị có lo lắng không?”

“Tất nhiên rồi. Chị có nên suy nghĩ lại không?”

Ginny lắc đầu “Đừng, vì nếu lưỡng lự, chị sẽ quyết định ở nhà.”

Hermione gật đầu và nuốt nước bọt. Ginny nắm tay cô đi xuống phòng khách.

“Đừng quá lo lắng hoặc chị sẽ đổ mồ hôi đấy.”

“Ừ, tuyệt.” Hermione đảo mắt, bây giờ cô phải vừa lo lắng về anh chàng F.D , vừa lo sợ sẽ đổ mồ hôi.

“Chị là một người bạn nhảy xinh đẹp và tuyệt vời. Em tin tất cả đàn ông và phụ nữ ở đó đều muốn ngắm nhìn chị.”

Hermione bật cười “Cường điệu quá rồi, nhưng thực sự cảm ơn em, Ginny.”

Ginny lắc đầu “Em nói thật mà, nếu không có Harry, em sẽ yêu chị. Ai có thể không muốn một cô gái tuyệt vời như thế này.” Cô cười khúc khích nhìn vào cô gái lớn hơn đang đỏ mặt “Chị phải kể cho em mọi chuyện vào ngày mai đấy nhé.”

“Được rồi.” Hermione ôm lấy cô bé tóc đỏ “Cảm ơn em Ginny, một lần nữa.”

“Okay, gặp chị sau nhé.” Ginny hôn lên má Hermione và thì thầm “Thật ra, em sẽ thích thú hơn nếu đó là một cô gái.”

“Hả?” Hermione tròn mắt.

Nhưng Ginny đã Độn thổ.

 ---------

Hermione đang đi tới đi lui, đã đến giờ hẹn và cô đang đổ mồ hôi. Cô nhìn đồng hồ một lần nữa và hít thở thật sâu. Tiếng chuông cửa vang lên và cô nuốt một cách khó khăn trước đặt tay lên nắm đấm cửa.

Một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ vest màu đen trước mặt cô. Tóc nâu, mắt xanh, mỉm cười, anh thực sự đẹp trai và cuốn hút.

Anh lịch sự hỏi “Hermione Jean Granger?”

“Vâng, là tôi.” Cô nói.

Anh đưa tay ra, cô đặt tay mình lên đó và nhìn anh hôn tay cô một cách lịch thiệp. “Chúng tôi rất vui mừng vì tiểu thư đồng ý đến dự. Xin mời đi theo tôi.”

Hermione đi theo anh ta qua vài dãy nhà và nhìn thấy chiếc xe ngựa lớn màu xanh ngọc bích với những con ngựa trắng có cánh.

Anh mở cửa và giúp cô bước vào. Sau khi đóng cử nhẹ nhàng, anh vòng ra phía bên kia, ngồi vào bên cạnh cô. Anh ra hiệu cho người lái rằng họ đã sẵn sàng và cỗ xe bắt đầu dịch chuyển. Hermione nuốt xuống khi nhận thấy họ đang bay lên khỏi mặt đất. Cô nắm chặt ví của mình, tìm một tư thế thoải mái.

Cô có quá nhiều câu hỏi trong đầu, và cô cho rằng mình nên bắt đầu bằng cái tên “Vậy, anh là F.D?”

Người đàn ông nhìn cô một cách bối rối và cuối cùng anh cũng đã hiểu ra “À không, đó là cô chủ của tôi. Tôi đang đưa tiểu thư đến gặp cô ấy. Tên tôi là Demetri.”

Hermione chớp mắt. Cô ấy? Cô không thể ngăn mình thốt lên “Cô ấy là ai?”

Anh ta mỉm cười “Cô chủ không cho phép tôi tiết lộ. Xin lỗi tiểu thư.”

Hay thật. Hermione bắt đầu hối hận vì đã lao vào cuộc phiêu lưu mạo hiểm này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro